Chim Khách Bay Về Nam

Chương 7



Từ ngày gặp Giang Yến Ly, ta cảm thấy trong lòng bất an.

Mấy lần đều muốn tìm cơ hội nói cho Ngụy Tầm biết.

Nhưng hắn mới nhậm chức, thường xuyên bận đến khuya mới về nhà, ta mãi không tìm được cơ hội mở lời.

Cứ thế mà kéo dài, kéo đến khi Ngụy Tầm muốn tổ chức tiệc ở nhà mời thuộc hạ cùng gia quyến của bọn họ.

Vì vậy, sáng sớm hôm nay ta đã bắt đầu xay đậu, làm đậu hoa.

Ngụy Tầm ở cửa đón khách, ta thì bận rộn ở sau bếp.

Đợi sảnh trước ngồi gần đủ, Ngụy Tầm đến sau bếp tìm ta.

Thấy ta đang làm đậu hoa, hắn nhíu mày, giật lấy cái muỗng của ta.

"Không cần làm cho họ đâu, nàng cứ ra sảnh trước ngồi đợi là được rồi.”

Ta biết hắn sợ ta mệt.

Ngụy Tầm hôm nay mặc quan phục màu đỏ, tôn lên càng làm hắn thêm tuấn tú.

Nhưng vị Ngụy đại nhân dáng người cao ráo lại ở trong bếp bận rộn không ngừng, ta không nhịn được cười thành tiếng.

Ngụy Tầm oán trách nhìn ta một cái.

Ta đến dỗ hắn: "Đều là đồng liêu của chàng, ta muốn để lại ấn tượng tốt cho họ được chứ?”

"Thôi được rồi mà, chàng cứ ra sảnh trước tiếp đãi khách đi, chàng không ở đó sao được, ở đây có ta lo rồi, ta chỉ làm lần này nữa thôi.”

Ta phải dỗ dành, khuyên bảo mãi mới khiến Ngụy Tầm rời khỏi bếp, nhưng trước khi đi, ta phát hiện trên mặt hắn không biết từ lúc nào đã dính một vết tro.

Ta cười thầm lấy khăn tay ra lau sạch cho hắn.

Ngụy Tầm luyến tiếc không chịu đi, ta lại dỗ hắn vài câu, hắn mới quay đầu rời đi.

Hắn đi rồi, ta đang cảm thấy trong lòng ngọt ngào, quay đầu lại thì thấy hai người đứng ở hành lang đối diện.

Giang Yến Ly mặt mày đen sạm, còn Lâm Nguyệt Như bên cạnh hắn thì mặt đầy kinh ngạc.

Nhìn Giang Yến Ly dẫn Lâm Nguyệt Như hùng hổ đi tới.

Ta không động đậy, chỉ cởi tạp dề trên người xuống.

"Nàng với Ngụy Tầm có quan hệ gì?” Giang Yến Ly hỏi thẳng.

"Người ta muốn gả chính là chàng ấy.”

Mỗi bước mỗi xa

"Thẩm Thước, đừng nói bậy!"

Giọng nói của Giang Yến Ly gấp gáp.

Lâm Nguyệt Như lại cười nói: "Yến Ly, đừng như vậy, đây là chuyện vui, Thẩm cô nương cũng coi như tìm được chỗ tốt, Ngụy Tầm này chính là tân khoa trạng nguyên, còn được Thánh thượng ưu ái, làm thiếp thất của hắn cũng coi như không tệ.”

"Chỉ là Thẩm cô nương, ngươi không báo trước cho Yến Ly là sơ suất của ngươi, Yến Ly tuy thông tình đạt lý, nhưng dù sao ngươi cũng là tì nữ của hắn, ngươi muốn lấy chồng vẫn nên báo trước mới phải chứ."

Lời của Lâm Nguyệt Như vừa dứt, sắc mặt Giang Yến Ly càng khó coi hơn.

"Nàng muốn làm thiếp của hắn? Mọi người đều biết, Ngụy Tầm hắn có một vị hôn thê tình sâu nghĩa nặng, gả cho hắn thì nàng có được lợi lộc gì?”

"Thẩm Thước, nàng không nên thực dụng như vậy, nghĩ cách trèo cao.”

Giang Yến Ly nói mỗi một câu, lòng ta lại chìm xuống một phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn ta và Lâm Nguyệt Như lại tưởng ta gả cho Ngụy Tầm là làm thiếp.

Hóa ra trong lòng Giang Yến Ly, ta không xứng làm chính thê.

Ta giận quá hóa cười: "Giang Yến Ly, ta không làm thiếp, cũng sẽ không làm thiếp."

Giang Yến Ly lại vẻ mặt đau đớn: "Thẩm Thước, nàng hà cớ gì lại nói dối?”

"Ngụy Tầm trẻ tuổi tài cao tiền đồ vô lượng, sao lại cưới nàng làm chính thê được, nàng đã muốn làm thiếp của hắn, vì sao không dứt khoát làm thiếp của ta!"

Chát!

Ta hung hăng tát hắn ta một cái thật mạnh.

Lâm Nguyệt Như kinh hô một tiếng.

"Thẩm cô nương, ngươi làm gì vậy? Yến Ly nhất thời tức giận mà nói, huống hồ câu nào của huynh ấy cũng là vì suy nghĩ cho ngươi.”

Ta bị tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng, hóa ra đây mới là suy nghĩ của Giang Yến Ly, hắn ta cảm thấy ta không xứng với hắn ta càng không xứng với Ngụy Tầm.

Uổng phí mười năm chân tình của ta, nuôi ra thứ sói mắt trắng này.

Giang Yến Ly ôm mặt còn muốn mở miệng, có tì nữ vội vàng chạy tới.

"Giang đại nhân, đại nhân của bọn ta đang đợi ngài ở sảnh trước.”

Trước mặt tì nữ, Giang Yến Ly không tiện phát tác nữa, ném lại một câu.

"Ta thấy nàng thật sự hồ đồ rồi, tự mình suy nghĩ kỹ đi, đừng tự cam lòng hạ tiện.”

Rồi dẫn Lâm Nguyệt Như và tì nữ rời đi.

Bọn họ đi rồi, ta hít sâu vài hơi, bình tĩnh lại tâm trạng, dù sao đi nữa, hôm nay không thể làm hỏng chuyện của Ngụy Tầm.

Ta vào phòng thay quần áo.

Bảo tì nữ múc đậu hoa xong, ra sảnh trước tìm Ngụy Tầm.

---

Khi ta đến cửa, mọi người đã cơ bản đến đủ.

Ta vừa định vào, liền nghe thấy Giang Yến Ly đột nhiên mở lời: "Ngụy đại nhân, ti chức có một thỉnh cầu bất tiện.”

"Giang Thông phán cứ nói không sao.”

"Ngụy đại nhân, là như vậy, nhà ngài có một tì nữ từng là thị nữ thân cận do tiên mẫu để lại cho ti chức, xảy ra chút bất trắc, bọn ta đã thất lạc nhau, hôm nay, ti chức muốn đưa nàng ấy về, ti chức có thể bỏ tiền mua lại khế ước của nàng ấy.”

"Chuyện này thì có gì đâu, ngươi nói cho ta biết là tì nữ nào, lát nữa về ngươi cứ trực tiếp đưa nàng ấy đi là được.”

"Bẩm Ngụy đại nhân, nàng ấy tên là..."

"Ngụy Tầm."

Ta kịp thời cất tiếng cắt ngang lời Giang Yến Ly, Ngụy Tầm vừa nhìn thấy ta liền nở nụ cười.

Giang Yến Ly bị ta cắt ngang, hắn ta liếc nhìn ta một cái, ánh mắt đó là bảo ta đừng gây rối.

Ta không thèm để ý đến hắn ta, Ngụy Tầm đã đi tới, hắn nhẹ giọng nói: "Mau lại đây ngồi xuống đi.”

Lại nói với mọi người: "Quên giới thiệu với mọi người, vị này là vị hôn thê của ta Thẩm Thước, hôm nay nghe nói mọi người sẽ đến, nàng ấy đặc biệt làm món đậu hoa sở trường, mọi người thật có lộc ăn rồi."

"Đa tạ Ngụy đại nhân.”

"Đa tạ Thẩm cô nương.”