Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh

Chương 71: Ngày mai ta nghỉ, hiểu chưa?



Editor: Đan Mộc (Segggg)

Dính nhau đến tối, Jofar đứng dậy, triệu tập các võ tướng tâm phúc, lại mời lão tư tế Yves, hai vị đại thần quan và một số thần tử trẻ lạ mặt mở một hội nghị nhỏ sau bữa tối.

Đã lâu chưa gặp lại mấy người Sok nên khi nhìn thấy Sok to như núi tiến tới, Bass đang ngồi trên bàn nhỏ liền dựng tai, vẫy chân với hắn.

Sok cũng nhìn thấy Bass, khuôn mặt cộc lốc cười vẫy tay đáp lại.

Abbeliu kéo hắn ngồi cạnh Bretton, đối diện bọn họ là quan văn trung thành với Jofar, còn hai vị đại thần quan và lão tư tế cùng nhau ngồi bên đó, kính trọng trò chuyện với lão tư tế Yves.

"Meo ~ "

Sok Sok!

Hiếm khi được gặp người bạn tốt đầu tiên ở Ai Cập, Bass kích động kêu gọi vị võ tướng ngồi bên trái, hận không thể nhảy xuống bàn chạy đến đó ôn chuyện.

Sok gãi đầu, tình cảnh này làm hắn không dám nói lớn tiếng nhưng qua cách hắn liên tục ra hiệu để giao tiếp với Bass, có thể thấy rõ người đàn ông thô lỗ thích mèo nhưng không được lũ mèo thích này cũng nhớ bạn mình.

Khà khà.

Bass thích thú vẫy đuôi, nó vẫn chưa quên lần Sok câu cá cho nó ăn, cả hai đã hẹn trước rằng sau khi trở về từ Hạ Ai Cập, nếu có cơ hội gặp nhau thì Sok sẽ mang thịt hươu tươi cho nó!

Hươu được nuôi trong bãi săn của quý tộc thân béo thịt nhiều, ăn ngon cực!

Kể từ khi biến thành mèo, Bass không còn kháng cự bản năng ăn thịt sống hay bắt chuột nữa, lúc còn ở vườn thú, chị gái thị nữ từng cho nó ăn thử một lần, nhưng tiếc là sau lần đó thì không được ăn lại nữa.

Bass thèm thuồng liếm miệng, hồi tưởng mùi vị thơm ngon thì bị ai đó túm cổ lôi về phía sau.

Bass quay đầu, nhìn thấy Jofar đang lạnh mặt.

Bass rụt cổ: "... meo?" Sao, sao thế?

Mặt sắp đen bằng mặt tui rồi.

Jofar nhấc mi, liếc nhẹ cục than moith cái: "Đừng quên em đã hứa gì với ta đấy Bass."

Bass chớp mắt: Kể cả Sok?

Jofar lạnh lùng: "Bao gồm tất cả mọi người."

Bass:... Thôi được.

Mọi người đã ngồi xuống ăn cơm. Hoàng thượng đáng thương vùi đầu vào chậu sữa trước mặt, buồn bực vừa uống vừa phun bong bóng sữa dê. Đầu lưỡi mèo có móc, chú mèo giả Bass bây giờ vẫn chưa quen cách uống, mỗi lần uống đều có thể thần kì làm văng sữa dính khắp mặt.

Jofar nhìn trên mặt chú mèo không còn nhỏ đã dính vài giọt sữa trắng, sắc mặt dịu đi, cầm khăn mềm đặt bên cạnh chờ nó uống xong thì lau mặt giúp nó.

Bàn ăn nhỏ của Bass được đặt trên bàn ăn của Jofar, lúc uống sữa, cậu cố ý làm sữa văng khắp bàn Jofar, không món ăn nào đặt trên đó may mắn thoát nạn.

Nhìn kiệt tác của mình, meo đại gia cười hì hì, hừ, ai bảo anh cứ nói em, phụt phụt phụt, đều là nước bọt của tui! Để anh buồn nôn chết luôn!

Nó đắc ý vẫy đuôi, quay đầu nhìn phản ứng con sen. Kết quả Jofar căn bản không hề tức giận, thậm chí còn mỉm cười cầm khăn lau mặt cho nó.

Có vẻ là để chọc giận nó, lau mặt mèo xong, Jofar bình tĩnh chọn món dính nhiều sữa nhất ăn vài miếng.

Bass: ...

Ha, tui không tin!

Cục than đen trực tiếp minh mục trương đảm nhảy khỏi bàn nhỉ của mình, níu cái tay cầm thịt nướng của Jofar, thè lưỡi liếm một lượt, liếm xong còn buông chân ngửa mặt cực gợi đòn.

Anh ăn xem!

Có bản lĩnh thì ăn đi xem nào!

Jofar im lặng một chốc, đôi mắt nhìn thẳng Bass, chậm rãi đưa miếng thịt nướng vào miệng, đầu lưỡi di chuyển quanh miếng thịt, vừa mút vừa nhai, đáy mắt tối tăm, chưa từng rời khỏi mặt Bass, như thể vừa nhìn nó vừa ăn, cũng như thể thứ đang ăn chính là Bass.

"..."

Mặt lông của Bass nóng bừng vì ánh nhìn của hắn nhưng vẫn sĩ diện giả vờ không để ý cúi đầu liếm ly rượu của Jofar, Jofar trực tiếp bưng ly rượu lên nhấp một ngụm.

Uống hết, Jofar vẫn nhìn chằm chằm Bass chằm chằm, Bass cư nhiên còn thấy sự mong đợi chết tiệt trong mắt hắn!

Cục than nứt ra rồi: Cái tên này ---"

"Bass à, chiêu này vô dụng với ta." Jofar cười nhẹ, ngón tay nắm mặt mèo, ý vị sâu xa nói nhỏ: "Cho dù em trực tiếp đút lưỡi mình vào miệng ta, ta cũng sẽ không giận mà ngược lại còn rất vui lòng được nếm thử."

"......"

Dăm, cũng là anh dăm...

Meo đại gia giơ chân che mặt bị hắn dăm khóc, ngoan ngoãn cụp đuôi ăn cơm, bàn gần nhất bên dưới là hai đại thần quan tái mặt vị nghẹn cơm chó, dời tầm mắt khỏi chỗ đó, cố gắng ăn thêm vài miếng dù không muốn ăn nữa.

Ngược lại, lão tư tế ti Yves hình như rất vui, cười híp mắt nhìn một người một mèo, thỉnh thoảng còn nói với Nefes và Jesé ngồi cạnh ông: "Đứa nhóc này đúng là báu vật thần Ra ban cho vương của chúng ta, năm ngoái vương không cười nhiều đến vậy." ( Same energy vs câu lâu rồi tôi mới thấy thiếu gia cười như vậy :v)

"Vâng."

Jesé gật đầu, cho dù có xoắn xuýt vấn đề dòng dõi đến đâu thì ông cũng không thể không thừa nhận điều này, trước đây cả ông lẫn Nefes luôn lo vương sẽ bước lên con đường bạo chúa nhưng giờ đã có Bass, sự thô bạo và oán hận trên người vương tiêu tan không ít, cách đối xử với tôi tớ đại thần cũng đã khoan dung hơn chút, cách xử lý công việc đã bớt độc đoán và cực đoan, mới hơn nửa năm thôi đã mơ hồ có bóng dáng một hiền vương!

Đối với một Ai Cập vừa thu nạp lượng lớn tù binh, cần sự ổn định lâu dài mà nói thì đây là một dấu hiệu tốt!

Jesé bĩu môi: Tuy biến hóa này không phải nhờ sự nỗ lực của các thần tử như họ mà là nhờ một con mèo, nhưng thần quan ưu tú như ông không bận tâm.

Đúng, kHôNg Hề - BậN tÂm!

Nefes ngồi cạnh nhìn lướt qua mặt mẹ kế Jesé, bưng bát lên ăn.

Bửa ăn kết thúc, hai hàng thị nữ mang lên bánh ngọt, hoa quả và nước, dọn dẹp mâm thức ăn trên bàn mọi người xong thì thướt tha lui ra, chờ lần dặn dò kế tiếp.

Mọi người uống chút nước xong, liền đặt cốc xuống, nhìn vế phía Jofar, chờ vương lên tiếng.

Jofar lau miệng, một bên nâng tay sờ lưng Bass, ra hiệu bảo nó tiếp tục ăn, vừa mở miệng nói: "Ta đã yêu cầu Nefes kể cho các ngươi về Mắt thần Ashur và ý định của vua Assyria."

Võ tướng văn thần gật đầu, trước khi tới, bọn họ đã nhận được mật hàm từ dại thần quan Nefes.

Jofar: "Ta cũng không định vạch trần ý định của vua Assyria ngay, ngược lại, đây là một cơ hội."

"Lũ phản loạn chống lại Ai Cập đã gia nhập chung một tổ chức, che dấu thân phận phân tán khắp các quốc gia và thành phố lớn ở Ai Cập, sau lưng công chúa Assyria cũng có bóng dáng bọn chúng, muốn tiêu diệt triệt để không dễ. Tuy nhiên, tổ chức phản loạn muốn thừa dịp ta ngủ say không tỉnh liên thủ với một số bộ lạc nhỏ thành lập quốc gia mới."

Jofar nheo mắt, "Như vậy, phần lớn quân phản loạn nhất định phải tập kết lại. Đây cũng là cơ hội của Ai Cập, cho nên ta không định lập tức lên triều, chuyện ta đã tỉnh cần các ngươi tiếp tục che giấu."

Đơn giản mà nói, bắt đầu từ hôm nay Jofar sẽ không xuất hiện trước mặt triều thần nữa, đối nội thì nói là bị bệnh liệt giường.

Hắn để các đại thần tâm phúc diễn kịch cùng hắn, đưa cho đám gian tế trong Ai Cập một tín hiệu: Vua Pharaoh chưa tỉnh, vẫn còn bị nhốt trong Thần nhãn, bọn họ có cơ hội!

Khiến gian tế cho rằng đây là vương cung rung chuyển lời nói dối, hưng phấn trở lại tổ chức phản loạn truyền tin tức cho Saya và những người khác.

Saya nhận được tin tức phải triệu tập nhân thủ mới có thể phục quốc, mặc dù e rằng bọn họ còn có thủ đoạn khác nguy hiểm hơn nhưng đây là cơ hội tốt để Jofar tóm gọn tất cả chỉ trong một lần.

Lợi nhiều hơn hại.

Đương nhiên, để tránh nội bộ Ai Cập bất ổn trong lúc Pharaoh Jofar bị "bệnh", hôm nay Jofar đã triệu tập nhóm cố vấn của vương và võ tướng tâm phúc.

"Khi những tiếng nói hoài nghi xuất hiện trong triều, Frisaldo, mấy người các ngươi phụ trách động viên đại thần." Jofar ra lệnh cho các văn thần.

Người đàn ông ngồi khá cao kiên nghị gật đầu, "Vương, xin ngài yên tâm giao tất cả cho chúng thần."

"Ừm."

Khi ánh mắt Jofar rơi xuống những võ tướng đã từng theo hắn trở nên ôn hòa hơn nhiều, "Abbeliu, Sok, các ngươi nghe theo điều động từ Bretton, mang chủ thị của đại thần quan đến từng chủ thành của Ai Cập, để thành chủ sắp xếp người âm thầm tuần tra, nếu phát hiện bất kỳ ai tung tin đồn hoặc bị nghi ngờ là gián điệp, giết."

"Vâng, xin tuân lệnh!"

Mấy người Bretton đều là võ tướng, giọng nói vang dội, Bass ngẩng đầu khỏi chậu cơm nhìn bọn họ một cái, chợt nhớ mình từng thề muốn trở nên mạnh hơn, nó liếm sạch miệng, nhảy lên người Jofar, dựng tai tập trung bàng thính.

Càng nghe, miệng Bass há càng lớn.

Jofar thật sự rất thông minh.

Hắn chậm rãi bổ sung từng chi tiết nhỏ của kế hoạch, từng bước đi từng đoạn thời gian nên xảy ra chuyện gì nên xử lý thế nào đều tính toán ngay ngắn rõ ràng, thậm chí còn liệt kê một số khả năng sẽ xảy ra sau khi Saya phục quốc, nêu ví dụ rõ ràng.

Mọi người bên dưới chăm chú lắng nghe, Nefes và Jesé vừa đặt câu hỏi vừa cẩn thận ghi chép, có lẽ là định dùng khi âm thầm giao lưu cùng các đồng liêu thêm lần nữa.

Ngay cả Sok cũng nghiêm túc gật đầu, không có nào nghe chỗ không hiểu.

Dù sao Jofar đã an bài thoả đáng mọi thứ, bọn họ chỉ cần ở đúng vị trí, làm theo đúng mệnh lệnh là được.

Bass nghiêm mặt nghe hết, cảm thấy hôm khác vẫn nên xin Jofar tìm cho một người thầy còn hơn, nói thật, nó và Jofar thật sự không cùng một đẳng cấp, căn bản không học được gì hết!

Nó còn chưa đọc hiểu đề bài, Jofar đã biết đáp án. Nó muốn nhìn quá trình giải đề lại phát hiện mấy chữ lớn được viết trên đó: Đề dễ quá nên bỏ qua quá trình giải.

Meo đại gia cực kỳ bi thương:... Tui khổ quá mà.

Cuộc sống này thật khó khăn, meo meo thở dài.

Bass bên này còn chưa hiểu câu trước, Nefes bên kia đã hỏi thêm một câu.

"Vương." Nefes cau mày, "Về Assyria... Chúng ta nên làm thế nào, công chúa Jarno của Assyria dám sử dụng mắt thần Ashur với ngài, hành vi ác liệt này suýt làm rung chuyển Ai Cập, chúng ta không thể bỏ qua dễ dàng như vậy!"

Bass gật đầu: Đúng đúng, hình như Jofar chưa nhắc đến Assyria.

"Tạm thời không cần chú ý phía Assyria." Ngoài ý muốn, Jofar không tức giận khi nghe đến Assyria, nói: "Assyria cách nước ta một bộ lạc lớn, nếu Assyria diệt vong do vương thất tranh đoạt vương vị, cũng không mang lại chút lợi ích gì cho Ai Cập, ngược lại sẽ khiến mấy bộ lạc xung quanh trưởng thành, việc công chúa Assyria lên ngôi không phải điều xấu."

Jesé: "Chẳng lẽ chúng ta cứ để người phụ nữ đó đi như vậy sao?"

Mạo phạm chủ nhân Ai Cập, chọc giận tới thần linh của Ai Cập, về tình về lý thù người phụ nữ đó phải chịu sự trả thù từ Ai Cập!

"Công chúa Assyria là người thông minh." Jofar nhếch môi, ánh mắt cũng rất lạnh, "Sau khi Ai Cập giải quyết xong Saya và lũ phản loạn, quốc vương Assyria sẽ đích thân xin lỗi Ai Cập, đến lúc đó... lại nói."

Mọi người tinh tế suy nghĩ một chút, mỉm cười, Bass thì vẫn đơ mặt, không hiểu chi hết.

Đèn trong cung điện đã thêm vài lần dầu, lần thứ ba thị nữ lui ra đã là sau nửa đêm.

Lão tư tế Yves không tham gia chính sự rời đi trước, mấy vị văn thần và đám Abbeliu rời đi sau khi nghe những lời cuối cùng, chờ cung điện vắng hẳn, Jofar dường như vẫn còn việc muốn bàn bạc với Nefes và Jesé.

Bass không chịu nổi cơn buồn ngủ, khều chân Jofar.

"Meo ~ "

Jofar, Jofar ~

"Sao vậy?" Jofar cúi đầu bóp mặt mèo, phát hiện chú mèo đen đã hai con mắt mơ màng, hỏi: "Buồn ngủ rồi?"

"Meo ngao."

Bass ngáp dài gật đầu.

Jofar cười nhẹ, "Ta bảo Alena dẫn em về ngủ nhé."

Bass meo hai tiếng, vừa định nhảy khỏi đầu gối hắn lại bị một bàn tay nâng bụng, Bass bối rối quay đầu, Jofar rũ mắt, ánh xanh yếu ớt lấp ló qua hàng mi nhìn nó nói:

"Nhớ tắm rửa, ta sẽ quay về sau hai tiếng nữa." Jofar khựng một chút, "Ngày mai ta không lên triều, hiểu chưa?"

Bass: "..."

Jesé: "..."

Nefes: "..." Chúng thần đều nghe được rồi! Chúng thần đều hiểu cả rồi!

Hai đại thần quan độc thân tái mặt, còn meo đại gia đen xì bị trêu xù lông, suýt lăn xuống từ đầu gối Jofar, chạy ù tới chỗ Alena không dám quay đầu lại.

Bass có tắm không?

Có.

Bass ngồi trên giường với mai tóc ướt đẫm, thân trên cởi trần lau tóc, cậu ngâm trong phòng tắm lâu quá, giờ đã sắp hết hai tiếng rồi.

Nhận thấy một 'chủ nhân khác' trong cung muốn đi ngủ, nữ quan dẫn các thị nữ tắt bớt đèn, lùi ra ngoài điện, tẩm cung trống rỗng cực kỳ yên tĩnh.

Bass lau tóc khô hơn nửa, xuyên qua màn giường nhìn phong cảnh mơ hồ bên ngoài.

Jofar vẫn chưa về... Bass đỏ mặt bĩu môi, ném khăn ướt xuống đất, cầm chăn cuốn mình thành một cục, chôn trên giường, dựng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Cậu nhấc tay lên ngửi, sáp thơm ngọt ngào toả ra mùi hương lười biếng mà quyến rũ, như sương trắng bốc lên từ mặt nước, quyến rũ lơ lửng, liên tục bốc lên rồi hạ xuống.

Mùi này khác với loại Jofar hay dùng, mùi hương này dành cho những phi tần nóng bỏng và quyến rũ trong hậu cung. Hậu cung của Jofar tạm đang mọc cỏ, nhưng biết đâu khoảnh khắc tiếp theo có xuất hiện một thị nữ hay vũ công thành công leo lên hay không, những cô gái trong nhà tắm đặt thứ này dưới hàng sáp thơm, dán nhãn để phân biệt.

Bass vật lộn mấy lần mới đọc được những chữ Ai Cập trên đó, từ phía trên dịch theo kiểu hiện đại là: Mùi hương chín rục đến mức ngay giây sau liền sẽ thối rữa.

Bass im lặng nhìn chai sáp thơm nửa ngày mới cào cào mặt, như tên trộm cầm lấy bôi lên người.

"Con trai dùng thì, thì có làm sao... Chỉ là tò mò thôi!"

Bass trùm chăn lẩm bẩm vài câu, vừa ngượng vừa hối hận lăn qua lăn lại, cố gắng lau sạch mùi trên cơ thể.

Cậu mong ngóng Jofar.

Trái tim muốn có được, đơn thuần lại trong sáng.

Không một chàng trai nào có thể thờ ơ với người mình thích, huống chi cậu đương độ thanh xuân, ánh mắt sẽ không tự chủ được muốn ngắm soái ca mỹ nữ.

Không đề cập tới thời đại cởi mở Bass từng sống, chỉ nói Bass, cho dù tướng mạo cậu đơn thuần đáng yêu còn thân kiều thể nhuyễn, nhưng trong cậu vẫn chảy dòng máu lãng mạn và táo bạo của đất nước nọ.

Đúng, Bass kiếp trước là người châu Âu tiêu chuẩn.

Năm cậu vừa vào cấp ba, rừng cây nhỏ trong trường đã thành thánh địa của không ít cặp đôi, các nam sinh trừ con gái thì đang bàn tán về game, còn cách các nữ sinh nhìn mọi người ngày càng chứa nhiều điều khó nói nên lời, thu hút các từng chàng trai đến gần họ.

Mùi hormone lấn át tất cả.

Những tâm tư phức tạp bốc lên ồ ạt.

Có thứ gì đó nóng bỏng thiêu đốt cơ thể, lan đến làn da, làm bốc hơi lớp hương trên làn da màu sữa, dấy lên màn sương ửng đỏ...

Bass mím đôi môi hồng đầy đặn, khuôn mặt hơi non nớt như được đánh một lớp phấn hồng, cậu nằm chếch trên giường, mái tóc khô hơn nửa có phân nửa dính gò má mềm mại và cái cổ trắng ngần, phân nửa còn lại cuộn tròn rải trên gối, để lại không ít vệt nước.

Cậu rất mong chờ.

Đến Thần Mặt Trăng cũng nhìn ra.

Nhưng người nên về vẫn chưa về, Bass nhìn hoạ tiết trên nóc giường, nghĩ về những chuyện đã xảy ra hôm nay.

Tuy trong mắt những người khác mới chỉ qua một ngày nhưng cậu và Jofar đã ở trong ác mộng rất lâu, còn trải qua chuyện nguy hiểm như vậy.

Đại khái là do hiệu ứng cầu treo?

Hoặc cảm giác sợ hãi có thể khiến cơ thể sinh ra kích thích tố gì đó?

Bass có thể hiểu tại sao sau khi sống sót khỏi tai nạn, nam nữ chính sẽ luôn làm vài hành động người lớn, ít nhất là hôn nhau.

Cậu hiện tại, rất rất muốn chụt chụt với Jofar, loại vang thành tiếng nữa cơ.

"Sao anh ấy còn chưa về?"

Bass vươn mình nhìn tẩm điện trống rỗng, thở dài thăm hỏi Thượng Đế một chút, đôi mắt mèo xanh biếc sáng lên như nhớ tới gì đó!

Cậu hất chăn, vén màn, chân trần chạy bình bịch đến chiếc rương lớn chứa quần áo và trang sức dự phòng của Jofar, mở rương lật tìm, cuối cùng cầm một bộ quần áo Jofar thường mặc ôm về giường.

Cậu ôm đống quần áo, lại quấn mình vào chăn áp mặt lên chúng...

Ánh đèn mờ bập bùng trên tấm lưng thon gầy, tạo nên những cái bóng trên từng đốt sống trông như những ngọn núi nhỏ li ti, chiếu sáng một mặt mập mờ qua tấm lưng đang hơi run rẩy.

Xương bả vai nhô ra như cánh bướm bung nở, cổ khẽ cong, khớp xương tròn tròn hiện lên sau gáy, mái tóc đen trượt trên gối đầu, ngổn ngang xúc động, chập trùng bất định.

Tai mèo không còn sinh động như trước, chúng rủ xuống một cách tinh tế, ẩn giấu...

Gò má ửng hồng, hai mắt nhắm chặt, môi dưới bị cắn lõm một khối nhỏ --- được rồi.

Bass vùi mặt thở vào quần áo của Jofar, cậu thừa nhận cậu như này có hơi biến thái.

Cậu quá tập trung vào chuyện này đến mức không nhận ra có người đứng sau lưng, phía sau màn giường, u ám nhìn cậu cho đến phút cuối.

Chờ Bass thoải mái xong, bàn tay trắng lạnh cũng vén màn, vuốt ve tấm lưng gầy của Bass......

"Á ---- "

Bass vừa thẩm du xong suýt bị doạ xám hồn, sợ hãi ôm chăn quay người, lại bị người ta cản lại, những nụ hôn dày đặc và dữ dội rơi xuống mặt cậu, ngực bị cắn, thịt trên cổ bị day mài, như con sói vừa bắt được mồi ngon, đầu lười liếm nhẹ vết cắn.

Cơn đau nhói và nụ hôn như liều mạng này khiến đầu óc Bass tan chảy, cậu phản kháng theo bản năng nhưng đối phương mạnh hơn cậu quá nhiều.

Ngay khi Bass định muốn gọi người, đối phương buông cằm cậu ra, đầu lưỡi luồn vào miệng Bass như một con rắn.

"Ư! Ưm?"

Vòm miệng bị quét qua, đầu lưỡi bị kéo ra rồi mút lấy, cậu cuối cùng cũng thấy rõ mặt đối phương giữa cơn mơ màng, ngửi thấy hương hoa hồng sa mạc mát lạnh quen thuộc nơi đầu mũi.

Là Jofar.

Đôi mắt khép hờ, ngọn lửa dục vọng bùng cháy trong chút ánh xanh nhỏ bé lộ ra dưới hàng mi.

Sự căng thẳng của Bass dịu đi, cậu háo hức đáp lại nụ hôn, há miệng tiếp nhận trận cướp đoạn từ kẻ đến muộn kia.

Cảm giác hôn nhau với mèo như thế nào?

Khoái cảm như thú hoang giội rửa từng dây thần kinh, hưng phấn run rẩy, nảy lên, đầu lưỡi bị nghiền nát ---

Bass biết Jofar thích liếm cậu môi hắn, mỗi khi đầu lưỡi mềm mại có gai nhỏ của cậu lướt qua môi Jofar, tiếng sột soạt và cảm giác nhoi nhói lấp đầy khoé môi lãnh đạm, Jofar sẽ ngay lập tức hưng phấn trướng to trong cơ thể cậu, tốc độ tăng nhanh.

Đầu lưỡi mèo cố ý dán vào mặt lưỡi Jofar mà mút.

Động tác của Jofar khựng lại một chút, quả nhiên càng trực tiếp vuốt ve cơ thể Bass, sau đó đột ngột ôm mông cậu nhấc bổng cậu lên!

"Đừng -- "

Bass đang khoả thân, xấu hổ quấn chân quanh eo Jofar, hai tay vòng quanh cổ hắn, sợi chỉ bạc kéo dài vì môi lưỡi tách ra dưới cơn vội vàng.

Jofar bế cậu xuống giường, tựa lưng cậu vào cột đá gần nhất.

"Đùng."

Cột đá lạnh và cứng đập vào lưng, Bass ý thức được tư thế này là gì liền thở hổn hển, ngửa đầu nhìn người đàn ông vừa nhét ngón giữa vào cái lỗ dưới đuôi vừa giữ chặt mông cậu.

Hai người lặng lẽ nhìn nhau, đôi mắt màu lục lấp lánh vẻ quyến rũ và gợi tình, cậu hé miệng, nuốt nước bọt, nhẹ nhàng thở dốc, lưỡi áp vào hàm răng trắng đều đặn.

Gợi cảm không phân biệt tuổi tác, gợi cảm đến từ chính tình yêu, sinh trưởng trong xương cốt.

Jofar cảm nhận được, Bass của hắn, xuất sắc hơn bất cứ mọi thứ, bởi vì chỉ cần cậu cứ nhìn hắn như thế thì chính hắn có thể tự mình vứt bỏ mọi lý trí.

"... Bass." Giọng Jofar khàn khàn, ngọn lửa trong mắt hắn như thiêu đốt trên người Bass, "Vừa rồi em đang làm gì? Hửm?"

Bass nhịn cảm giác khó chịu vì phía sau bị ngón tay ra ra vào vào, ngước đầu, không hề xấu hổ trừng hắn: "Th* d*m!"

"Dùng quần áo của ta sao? Hả?"

"Đúng!"

"Tại sao?"

"Vì anh về muộn, hơn nữa không phải anh cũng muốn vậy sao?"

Jofar cười nhẹ, tượng băng lãnh bạch tuấn mỹ vứt bỏ vỏ ngoài cấm dục.

"Ừ, đúng là vậy."

Hai người ngầm hiểu ý định trong mắt nhau, không nhịn được mỉm cười, đôi môi lần nữa dính vào nhau.

Rõ ràng sắp nghẹn điên rồi còn muốn giả bộ làm gì?

Bass nhào tới, xé toạc quần áo của vị thần thánh khiết bằng hai tay, mà Jofar càng nhanh chóng nới rộng nơi hắn sắp tiến vào.

"Ư, ưm, a... Ha a... Đừng đẩy nữa! Đừng chạm vào đó vội..."

Bass nhận ra số ngón tay trong cơ thể đang tăng lên, nhắm mắt lại, đầu lưỡi đẩy lưỡi Jofar ra, đầu ngẩng cao đầu cọ lưng vào trụ đá.

.... Bọn họ vuốt ve thân thể nhau, nhiệt độ ban đêm ở Ai Cập giảm mạnh mang đến cảm giác lành lạnh, khiến họ nổi da gà ngay khí bàn tay đối phương vừa dời đi.

Lúc Bass tắm rửa đã chủ động hỏi mượn dao cạo râu, cạo sạch lông vùng kín, tuy hai lần trước Jofar đều nói không cần, hắn không muốn Bass cạo lông vì mình, Jofar cũng không biết những thay đổi trên thân thể Bass có ảnh hưởng đến dạng mèo không nên hai lần trước đều là mặc kệ mà làm.*

Lần này Bass to gan thử một lần, dù sao bị dị ứng thật sự rất khó chịu.

Thuốc mỡ bị nhiệt độ thành ruột hòa tan, dính vào nếp gấp quanh miệng lỗ.

Ánh mắt Jofar vẫn luôn đặt trên mặt (biểu cảm của Bass khi bị hắn đâm vào càng khiến hắn thích thú hơn), cho nên khi tay Jofar mò trúng bề mặt nhẵn nhụi, hắn mới kinh ngạc nhìn về phía Bass.

"Ha... Hừ, em cạo rồi, ha, làm sao?" Bass quẹt miệng, hung dữ bảo Jofar: "Có ngon thì chjch chết em xem."

"......"

Jofar hít sâu một hơi, ngực hắn cảm thấy thật mềm mại, bất kể là hành động lúc trong mơ hay cả hiện tại... Jofar cúi đầu, có thể nhìn thấy cạnh 'Bass' nhỏ đang bán cương có vài vết xước do không quen dùng dao cạo.

"Bass à."

Jofar vừa điều chỉnh tư thế ấn dương v*t vào lỗ nhỏ vừa dịu dàng nhìn thẳng thiếu niên.

Bass cảm nhận sự kịch kiệt sắp tới, cậu che giấu sự xấu hổ, nhếch miệng, "Sao? Cảm thấy em d*m đãng quá mức à?"

"Không." Jofar lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Ta bị em mê hoặc."

"......"

Dương v*t thô to nháy mắt đâm xuyên thiếu niên tai mèo.

Thuốc mỡ dư thừa "xì" một tiếng bí ép ra ngoài, cảm giác đau đớn vì dị vật đến trước khoái cảm khiến Bass mở to hai mắt, há miệng nhưng không phát ra âm thanh.

Mười giây là thời gian Jofar để Bass thích ứng, tiếp đó, là "hình phạt"  chân chính.

Bass nâng lên cao, cậu không có điểm tựa lấy sức, mông và dương v*t đang đâm vào sắp thành một đường thẳng, tạo thành một góc độ đáng sợ, cậu ngã phịch xuống cái thứ cứng rắn của Jofar, nếp uốn bị vuốt phẳng, nuốt trọn thứ to dài ấy!

"Ối! Chờ, chờ đã -- không được! Không được! Jofar, em xin anh ---- a!"

Cú va chạm vội vã khiến trụ đá không ngừng cọ vào Bass, miệng dưới há to như vừa nuốt một ngụm lớn, lớn đến mức có thể khiến bụng cậu lồi ra một cục nhỏ!

Xì xì soạt.

Thuốc mỡ và dịch ruột non tí tách rơi xuống mặt sàn bóng như gương, sàn nhà phản chiếu cặp mông trắng ngần bị banh ra, cho thấy rõ nơi đang không ngừng bị đâm rút.

"Đừng, em -- ha a -- đau! A, ư, ưm -- Jofar --- "

Những sợi tóc đen tung bay, khoái cảm và kích thích quá độ khiến Bass khóc lóc cau mày nhắm chặt mắt, há miệng thở dốc, nước bọt chảy dọc  khoé môi bị hôn sưng tấy...

Cậu không biết mình càng rên rỉ thì người đàn ông đang không ngừng tiến vào càng hưng phấn.

Jofar nhìn biểu cảm như sắp bị chjch hỏng mất của Bass, hơi thở thở ra nóng hổi, trìu mến và bạo ngược cuồn cuộn trong lòng, hắn muốn dịu dàng ngậm lấy đôi môi ấy động viên cậu, lại càng muốn thô bạo xâm phạm cậu hơn, trêu chọc cậu, cắn núm vú cậu kéo mạnh đến chảy máu...

Cổ Jofar nổi gân xanh, hắn ngột ngạt cúi đầu liếm cổ Bass, một bên nhanh chóng đâm thân thể mảnh khảnh của thiếu niên lắc lư, cậu bất lực rên rỉ, một bên đè chặt eo Bass, khiến cậu phải ưỡn người.

"Cắn nó, Bass, ngoan... Cắn nó rồi ta sẽ làm nhẹ chút, nhé... "

Gã đàn ông tâm cơ uốn cong thân thể Bass, kéo cái đuôi đang vung vẩy từ nơi cả hai gắn liền đến bên miệng thiếu niên.

Mông không ngừng bị va chạm vang lên tiếng bạch bạch, Jofar chậm lại, Bass nước mắt giàn giụa, mở đôi mắt mơ hồ nhìn hắn, vừa vô tội vừa đáng yêu, cơ thể bị nam nhân cao lớn làm cho không ngừng nhấp nhô.

Bass hít sâu, đầu óc đã sớm không nghe sai bảo, vách ruột bị Jofar xỏ xuyên đã lên đỉnh khô vài lần, Jofar nói gì cậu đều ngoan ngoãn làm theo, hàm răng với bốn chiếc răng nhọn há ra, nức nở cắn chặt đuôi mình.

Jofar nhìn cậu vừa khóc vừa căn đuôi, thiếu chút đã nữa bắn ra.

"Ngoan quá..."

Jofar cũng ngột ngạt cười nhẹ, khích lệ hôn hôn mũi cậu.

"Để ta thưởng cho em nhé?"

"Thưởng...?"

"Phải."

Jofar cười cười, đột nhiên! Hai tay hắn đột nhiên vòng qua đầu gối đang quấn quanh eo hắn của Bass, cơ cánh tay phồng lên, sức mạnh kinh khủng  miễn cưỡng ép Bass duỗi thẳng chân, nhấc lên cao đặt lên vai mình.

Cơ thể không còn điểm tựa ngạy lập tức trượt xuống, Bass hét lên một tiếng, mông càng dính sát vào Jofar, hai tay hoảng loạn vung vẩy, cuối cùng Jofar tiến lên một bước, ép chặt cậu vào trụ đá, Bass cũng treo trong vòng tay Jofar.

Jofar gần như gập Bass thành hình chữ V, hắn lại bắt cậu ngậm đuôi, thích thú thưởng thức cảnh Bass vì hai chân bị tách ra nên không thể không phơi bày vùng bụng và nơi riêng tư cho mình xem.

Bass tỉnh tỉnh mê mê ý thức được cái gì, mắt xanh ngập nước, toàn thân ửng hồng vì xấu hổ, muốn đưa tay che lại sợ ngã xuống, chỉ có thể ôm chặt tay Jofar, hai cái tai mèo rũ xuống, đáng thương lại dâm dục cùng cực.

"Em không được trốn... Bass, cắn chặt đuôi nào."

Đuôi mèo màu đen lại bị kéo ngang qua nơi bị người đàn ông xâm phạm, dán vào bụng rồi lại về trong miệng, Bass chảy nước mắt, không thể gào khóc, chỉ có thể rên rỉ.

Nhưng Jofar vẫn trắng trợn tiến vào nơi sâu nhất trong thân thể cậu, hung ác đâm vào, dịch nhầy bị đẩy ra ngoài, vuốt phẳng từng nếp nhăn trên cúc hoa hồng nhạt.

Tiếng va chạm "bạch, bạch, bạch" không ngừng vang lên.

"A, ưm ưm a... Hư, ưm... A, ư , ưm..."

"Hộc. "

"Ưm!"

Không, cậu thật sự không chịu được nữa...

Bass yếu ớt lắc đầu, cậu ra rất nhiều mồ hôi, hai chân rớt khỏi vai Jofar, rơi xuống khuỷu tay hắn, thịt trên đùi  co rút.

Khoái cảm do lên đỉnh mang tới khiến cậu bay lên rồi lại kéo về mặt đất hết lần này đến lần khác, tứ chi mở rộng bị Jofar dùng tốc độ cực nhanh ra vào -- cậu thật sự không chịu nổi nữa.

Bass cắn đuôi khóc thành tiếng.

Chuyện này quả thật là một sự tra tấn, những lời thì thầm của dục vọng, sự tra tấn của dục vọng.

Không biết đã chịu đựng mức cực hạn bị phá vỡ bao lâu, Jofar mới bắn ra một lần, đều bị miệng phía dưới miệng ăn hết, Bass tưởng mọi chuyện đã kết thúc, ai ngờ chút tinh dịch đó vẫn bị Jofar tự tay đẩy ra ngoài.

Lần thứ hai, không, có lẽ là lần thứ ba, Jofar không chút thương tình cắn chặt tai mèo của Bass, bắn ra.

Bass kiệt sức, mặc kệ Jofar Bass muốn làm gì thì làm, ngón chân đột nhiên căng cứng, cả người run cầm cập như bị phỏng, không ngậm đuôi nổi nữa, tùy ý để nó rủ xuống, nước bọt dính trên đuôi kéo dài thành sợi sáng lấp lánh......

Jofar quyến luyến rút khỏi thân thể cậu.

"Tí tách tí tách -- "

Chất dịch khó nói tích tách rớt đầy đất.

Jofar lại hôn cậu một cái, Bass đã không còn sức đáp lại, cuối cùng cũng được thả xuống, rơi vào cái ôm ấm áp. Jofar được thỏa mãn, rốt cuộc cũng biết thương tiếc liếm lông cho cậu.

Vào lúc đó, Beth cuối cùng cũng suy sụp, vô lực khóc mắng Jofar là tên khốn kiếp sức lực dư thừa, Bass đang mắng không chịu nổi nữa nhắm mắt uể oải ngủ mất.

Ký ức cuối cùng là cảnh người đàn ông cười thoả mãn cắn tai cậu, dùng chăn quấn lại ôm vào phòng tắm.... Đệt, éo bao giờ chịch nữa! Bass chửi thề một câu trước khi thiếp đi.

ĐM: Đoạn * hiểu đại khái là vầy: Top bị dị ứng lông mèo, tuy bot biến thành người rồi nhưng lông chỗ đó đó vẫn làm top bị dị ứng, 2 lần chjch trước là cả hai mặc kệ luôn mà làm tới do sợ có ảnh hưởng đến bot lúc biến thành mèo, kiểu bị trọc lông hay gì đó👌.

Nhắc cho mí bồ nhớ thì lần đầu chjch nhau xong top bị dị ứng nằm liệt 1 ngày do ngứa chym 😀, còn bot thì liệt giường, thế mà vẫn quần nhau mấy hiệp lận.

Hễ cứ tới chap H là tui như bị vắt khô theo ლ⁠(⁠・⁠﹏⁠・⁠ლ⁠)


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com