Chuyện Chia Tay Hằng Ngày Với Đại Ca Trường

Chương 8



Vài ngày nữa lại trôi qua, cảm giác ngột ngạt ấy cuối cùng cũng kéo đến chậm chạp.

Tôi có thể quay lại với Thẩm Từ rồi. Nhưng tôi chẳng thấy vui vẻ gì.

Đúng dịp nghỉ lễ ngắn ngày, tôi ru rú trong ký túc xá suốt hai hôm, mũi chảy m.á.u gián đoạn gần hai ngày trời.

Ngũ tạng cũng bắt đầu âm ỉ đau.

Ỷ Doanh đã về nhà, buổi tối rảnh rỗi bèn gọi video cho tôi.

Vừa thấy khuôn mặt trắng bệch như ma nữ của tôi, cô ấy lại hoảng hốt lần nữa.

"Lại bị hỏa khí rồi à? Hay để tớ kiếm cho cậu một chàng trai để hạ hỏa nhé?"

Tôi uể oải xua tay từ chối: "Không cần đâu."

"Cậu lại muốn quay lại với Thẩm Từ đúng không?" – Ỷ Doanh nhìn bộ dạng ủ rũ của tôi, ra chiều chán ghét.

Tôi nhét cục giấy khô vo tròn vào lỗ mũi, đáp lại:

"Muốn cũng chẳng được gì. Cậu cũng thấy hôm đó rồi mà, anh ấy cho cô gái kia liên lạc, thôi thì đừng tự rước lấy nhục."

Dư Doanh hơi hé miệng, ánh mắt kỳ quái: "Chắc cậu chưa xem confession trường đâu nhỉ."

Vài phút sau, cô ấy gửi cho tôi một bức ảnh.

Là ảnh chụp màn hình bài viết mà cô gái kia gửi lên confession.

Kèm theo dòng chữ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tuy hơi buồn một tẹo, nhưng sức mạnh đồng tiền đã xoa dịu em rồi huhu. Sau này còn vụ nào kiểu vậy nữa, nhất định nhớ liên hệ với em nhé!!!"

Dưới đó là ảnh chụp đoạn tin nhắn giữa cô gái và Thẩm Từ.

Thời gian hiển thị rõ: sau khi Thẩm Từ chấp nhận kết bạn, anh lập tức nhắn ba câu.

"Xin lỗi, cho cậu liên lạc chỉ là để chọc tức một người."

"Cách làm này không đúng, một lần nữa xin lỗi."

"Làm ơn nhận lấy."

Ngay sau đó là chuyển khoản 88888 tệ.

Cô gái đã nhận tiền, muốn nhắn lại gì đó thì phát hiện tin nhắn hiện dấu chấm than đỏ—bị chặn rồi.

Tôi thốt lên: "Tớ phải đi tìm anh ấy!"

Mọi nỗi buồn, u uất trong lòng phút chốc tan biến. Tôi bật dậy khỏi giường, tim đập rộn ràng như trống dồn.

"Mạnh Khuê còn đang ở trường, tớ sẽ bảo anh ấy đưa chìa khóa căn hộ của Thẩm Từ cho cậu. Nếu Thẩm Từ không chịu mở cửa, cậu cứ xông vào luôn!" – Ỷ Doanh vỗ đùi, chu toàn lo mọi phương án.

Quất Tử

Lấy được chìa khóa, tôi tức tốc bắt xe đến căn hộ của Thẩm Từ.

Đứng trước cửa, tôi ấn chuông thật lâu nhưng không có động tĩnh gì. Không có ở nhà sao?

Tôi lưỡng lự một lúc lâu, cuối cùng vẫn lấy chìa khóa mở cửa.

Phòng khách tối om, mùi t.h.u.ố.c lá và rượu nồng nặc bao trùm. Tôi lần mò trên tường mãi mới tìm thấy công tắc đèn.

Ánh sáng vừa bật lên, tôi thấy Thẩm Từ đang ngồi nghiêng trên sofa, mắt nhắm chặt. Chân mày nhíu chặt, hàng mi dài in bóng lờ mờ dưới mi mắt. Dưới đất toàn là tàn thuốc, gạt tàn vương vãi và vài chai rượu rỗng.