Cô Vợ Ngốc Ép Hôn Của Boss

Chương 17



Bạch Thẩm Phi đưa cô đến một hòn đảo cho kẻ có tiền nghỉ dưỡng nên khá là thanh bình yên tĩnh. Đón chào họ là căn nhà được xây dựng kiểu nữa vầng trăng và được xây toàn bằng kính, bên trong là quầy tiếp tân cùng quán cà phê và bể lớn. Bên trên còn nhà hàng lớn, chỉ cần nghĩ đến buổi tối thưởng thức bữa ăn thịnh soạn cả hai cũng cảm nhận gió trời cũng có thể hiểu cái giá ở nhất định dành cho người có tiền. Nghe nói những kẻ giàu có muốn đặt chỗ ở đây cũng phải mất nữa năm cũng mới đến lượt.

Sau khi nhận được chìa khoá Bạch Thẩm Phi cũng cô ngồi xe điện mất 15 phút đi qua những căn biệt thự lớn giống nhau mới đến căn biệt thự của họ. Khi nhìn từ bên ngoài nó chỉ là một căn biệt thự hai tầng bình thường, nhưng đi vào trong mới biết được quả thực đồng tiền bỏ ra cũng rất xứng đáng.

Bước vào ngay tại đại sảnh một bể nước nóng lớn phía sau một cánh cửa chỉ cần mở ra thì bước tiếp theo chính là bước trên cát biển. Bên trái là một phòng khách có một bộ bàn ghế lớn cùng kệ đặt tivi sang trọng. Bên phải là nhà bếp cùng cầu thang đi lên tầng toàn bộ tầng hai đều là phòng ngủ, giữa phòng đặt một chiếc giường lớn hình trái tim bên cạnh có kệ đầu giường còn trên hai tủ đầu giường là hai đèn ngủ, trong phòng còn có một tivi, một bàn trang điểm một tủ quần áo, một bàn pha trà, còn có ban công lớn trồng rất nhiều hoa hồng leo. Giữa ban công có đặt một chiếc ghế nằm có thể nói là xa hoa bậc nhất.

Ngay khi hai người xếp đồ vào tủ cũng đến giờ ăn cơm và đã có người sắp xếp bữa ăn thịnh soạn dưới nhà. Sau khi dùng cơm xong, Bạch Thẩm Phi mở một chai rượu vang rồi bế người đẹp vào bể nước nóng ngâm mình. Mặc dù, đã ở bên nhau bốn năm tháng nhưng chưa từng tiếp xúc ra trực tiếp như thế này. Cô ngồi trên dùi anh dựa sát tấm lưng vào ngực anh, Bạch Thẩm Phi ôm vòng eo cô thỉnh thoảng còn nhâm nhi chút rượu vang.

Ngồi được một lúc, Bạch Thẩm Phi đưa tay chỉnh lại mặt cô đặt một nụ hôn lên môi cô. Tô Mạn Du có thể cảm nhận rõ phản ứng của anh trong lúc không định hình được Bạch Thẩm Phi đã mang cơ thể cô lên lầu vứt lên giường Tô Mạn Du khuôn mặt đỏ ửng ái ngại dùng tay che những điểm nhạy cảm trên cơ thể nhưng bị anh giữ lại. Bạch Thẩm Phi ngắm nhìn cảnh xuân trước mắt nuốt nước bọt, đây không phải là lần đầu tiên anh ngắm cơ thể mềm mại này. Lần trước giúp cô thay váy cưới anh cũng đã nhìn thấy Bạch Thẩm Phi dùng nữa cơ thể đè lên người cô. Cô đưa bàn tay run rẩy của mình ôm lấy cổ anh áp sát vào ngực anh, Bạch Thẩm Phi nhìn khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi với nước mắt mà đau long vuốt ve khuôn mặt cô cúi đầu hôn lấy những giọt nước mắt đọng lại ở khoé mi.

Sáng hôm sau ánh nắng mặt trời chiếu vào căn biệt thự, cả một hòn đảo chỉ có căn này là căn đẹp nhất sáng có thể ngắm nhìn mặt trời mọc tối có thể ngăm mặt trời lặn đương nhiên cũng là nơi đầu tiên đón ánh nắng mặt trời, thế mới nói có tiền cũng chưa chắc có được.

Trên giường lớn Tô mạn Du gối đầu lên ngực anh ngủ say cả cơ thể như bị bẻ gãy ra từng đoạn chỉ một cử động nhỏ cũng đau thấu xương. Bạch Thẩm Phi nhìn cơ thể mềm mại trong lòng mình khoé miệng cong nhẹ: “Còn đau không?” Bạch Thẩm Phi vuốt mai tóc cô. Mặc dù không muốn lật tẩy cô nhưng cô đã nằm đây hơn ba tiếng rồi. Ngày thường chỉ 6h đã dây hôm nay nằm lì đến 9h vẫn không chịu mở mắt, rõ ráng là tránh gặp mặt anh.

“Thẩm Phi, có phải em thành phụ nữ của anh rồi không?” Tô Mạn Du không mở mắt áp mặt mình vào ngực anh.

“Tiểu Du em thật ngốc!”

Tô Mạn Du ngước mặt lên nhìn anh, Bạch Thẩm Phi nhẹ nhàng bún trán cô rồi hôn lên chỗ đó.

“Tiếu Du, em là vợ anh không phải là phụ nữ.”

“Có khác nhau sau?”

“Đương nhiên phụ nữ chơi xong có thể bỏ, còn vợ phải để nuôi chơi tiếp.”

Tô Mạn Du phùng mang trợ má với anh.

Bạch Thẩm Phi cúi đầu ghé vào tai cô: ”Yên tâm tối nay sẽ không đau nữa đâu.” giọng vô cùng giang tà còn có chút dụ dỗ bàn tay còn có chút không an phận.

“Đáng ghét!!” Tô Mạn Du xoay lưng về phía anh mặt đỏ ửng.

Bạch Thẩm Phi nhìn một loạt hành động dễ thương của cô quả thực đêm qua anh vừa bắt nạt trẻ con mà. Chỉ có thể trách ông trời tại sao quá ưu đãi vợ anh, đã 20 tuổi rồi mà lại có một đôi mắt trong veo như một đứa trẻ 15 tuổi thuần khiết không tì vết như ngọc.

“Tiểu Du nếu sau này chúng ta có con trai đặt là Bảo Phong, con gái đặt là mộng ngọc nha!!”

“Hả?” Tô Mạn Du ôm mặt ôm chăn quay mặt lại nhìn anh.

“Em có thích không?” Bạch Thẩm Phi đưa tay vuốt những sợi tóc rối của cô.

Tô Mạn Du nở một nụ cười hạnh phúc gật đầu: “em sẽ sinh thật nhiều con cho anh, vì vậy anh đừng bỏ rơi em nha!! em thật sự sợ lắm.” giọng cô nhỏ dần áp mặt vào người anh.

Anh có thể cảm nhận được giọt nước mắt ấm nóng của cô: “Tiểu Du, cả đời này em đừng mong thoát khỏi tay anh cho dù chết anh cũng sẽ kéo em theo.” Bạch Thẩm phi kéo cả cơ thể cô vào lòng khẳng định lời nói của mình.



***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***