Toàn trường tĩnh lặng, ngay cả thanh âm chiến đấu cũng tạm dừng trong thoáng chốc, không dám tin tất cả những gì đang xảy ra.
Hỗn Long Tôn dù toàn thân trọng thương thì cũng là đại năng hàng đầu, lại thêm bản thể Hỗn Độn Long Tộc vốn là mạnh mẽ, trong trường hợp phẫn nộ tấn công nhất định sẽ bạo phát toàn lực.
Ấy thế mà người nam nhân kia cũng chỉ cần một quyền duy nhất đã đem Hỗn Long Tôn đánh bay, còn nghiền nát cả long trảo.
Thực lực như thế, sẽ là Siêu Thần Cảnh giáng lâm sao?
Không riêng gì mọi người, ngay cả Hỗn Long Tôn cũng đang hoài nghi, cảm giác đau đớn nơi long trảo truyền đến khiến hắn biết đây không phải một giấc mộng.
“Các hạ là thần thánh phương nào?” Hỗn Phượng Nga ngưng trọng hỏi.
Khi hai đại tộc khai chiến, một biến số khó lường như thế xuất hiện không phải chuyện gì đáng vui vẻ cả.
Mọi thứ đã vượt khỏi tầm khống chế cũng như dự kiến ban đầu của nàng.
Nội tình của hai đại tộc nhìn khắp hỗn độn cũng là xếp đầu, trận chiến này khó tránh khỏi gây nên các phương chú ý, nhưng Hỗn Phượng Nga không sợ sẽ có phương thứ ba ngư ong đắc lợi, bởi chỉ cần Siêu Thần chân chính không ra tay, nội tình của Hỗn Độn Phượng Tộc vẫn có thể trấn áp cục diện.
Nhưng khi chứng kiến nhân vật một quyền đấm bay Hỗn Long Tôn, sự tự tin của Hỗn Phượng Nga biến mất không sót lại chút nào.
“Một tiểu tu sĩ nho nhỏ thuộc Nguyên Giới tình cờ đi ngang qua.” Lạc Nam nở nụ cười khoe hàm răng trắng bóc.
Nhưng lời nói của hắn lại như búa tạ hung hăng chấn vào linh hồn của từng thành viên của Hỗn Độn Long Tộc, hàm răng trắng đều và nụ cười anh tuấn của hắn lại như một tên ác quỷ trong mắt Hỗn Long Tôn.
Hắn đến từ Nguyên Giới, mà cách đây không lâu Hỗn Độn Long Tộc đã cử ra bảy nhánh quân đánh vào Nguyên Giới, vậy người này không phải là đến tận cửa hỏi tội hay sao?
“Nguyên Giới?” Hỗn Phượng Nga giật mình, Nguyên Giới lại có nhân vật khủng bố như thế sao?
Đúng là thế gian này ngoạ hổ tàng long, không thể tuỳ tiện xem thường bất cứ nơi nào, dù là Nguyên Giới cũng như vậy.
Trước đó Hỗn Vô Cực cũng có đến Hỗn Độn Phượng Tộc bái phỏng, đề nghị các nàng xuất binh tấn công Nguyên Giới, cái giá đối phương đưa ra là toàn bộ chiến lợi phẩm cướp được từ Tổ Phượng Tộc và một gốc Ngô Đồng Thụ.
Tuy nhiên sau khi cân nhắc, Hỗn Phượng Nga lại quyết định từ chối.
Không phải vì món hời Hỗn Vô Cực đưa ra không đủ hấp dẫn, mà vì bên trong Hỗn Độn Phượng Tộc có một vị tộc lão quyền cao chức trọng, bản thể của bà là Luân Hồi Cổ Phượng, đã mơ mơ hồ hồ nhìn ra Hỗn Vô Cực mang theo dã tâm to lớn, không hề có ý tốt.
Hiện tại Hỗn Phượng Nga âm thầm cảm thấy may mắn vì đã tin tưởng Luân Hồi Cổ Phượng, bằng không hậu quả khó mà lường được.
Chỉ riêng việc Thất Đại Hỗn Độn Long Tộc toàn quân bị diệt đã đủ thấy Nguyên Giới không dễ xơi chút nào.
NGAO!
Mà lúc này, thể nội của Lạc Nam vọng lên tiếng long ngâm.
Hoàn Long Châu rơi vào đan điền, lập tức trở thành vật hấp dẫn cả Long Lực Đỉnh và Hỗn Độn Đỉnh.
Hỗn Long Khuyên bản thể là Hỗn Độn Tổ Long, nàng ta vừa có được Long Lực, vừa tinh thông Hỗn Độn, có thể lựa chọn tiến nhập một trong hai đỉnh của Lạc Nam.
Hư ảnh Hỗn Long Khuyên bay khỏi Hoàn Long Châu, đôi mắt đẹp hiếu kỳ và tò mò đánh giá Long Lực Đỉnh cùng Hỗn Độn Đỉnh đang trôi nổi ở trước mặt.
Nàng cảm thấy cực kỳ thân thiết với hai tôn đại đỉnh này.
“Lựa chọn đi, nàng sẽ trở thành nữ linh của một trong hai đỉnh.” Lạc Nam cho Hỗn Long Khuyên thoải mái quyết định.
Hiện tại các đỉnh còn thiếu nữ linh của hắn lần lượt là Long Lực Đỉnh, Hỗn Độn Đỉnh, Hư Vô Đỉnh, Huyết Đỉnh.
“Ngài rốt cuộc là ai?” Hỗn Long Khuyên trong trẻo cất giọng.
“Đại địch của Hỗn Long Tôn, chủ nhân của phụ thân nàng.” Lạc Nam truyền đạt ý niệm:
“Phụ thân nàng đã nhờ vả ta cứu nàng, chỉ là không ngờ nàng đã bị luyện thành Hoàn Long Châu, cách duy nhất để giải thoát nàng tin tưởng nàng đã biết.”
Nói xong, hắn điều động Linh Nhất tiến vào bên trong đan điền.
“Phụ hoàng! ?” Hỗn Long Khuyên vốn còn bán tính bán nghi, nhưng khi gặp được Linh Nhất, thân thể liền kích động đến mức run rẩy.
“Khuyên Nhi, trẫm hiện tại đã được chủ nhân phục sinh ở trạng thái Vong Linh.” Linh Nhất trịnh trọng nói:
“Được chủ nhân thu nhận chính là vinh hạnh và cơ hội lớn lao của con, đừng để ngài thất vọng.”
Hỗn Long Khuyên biểu lộ phức tạp, chợt nhìn thấy chúng nữ Thần Huyền Huân, Minh Hà, Thổ Nhi, Quang Nhi, Mộc Nhi, Lôi Nữ đang ngồi trên các đỉnh hứng thú nhìn lấy mình.
Các nàng ấy biểu lộ vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện, đủ thấy việc trở thành nữ linh không hề khó chấp nhận.
Ánh mắt Hỗn Long Khuyên trở nên quyết tâm, việc trở thành Khí Linh của người nam nhân thần bí này vẫn tốt hơn bị Hỗn Long Tôn luyện hoá nhiều lắm.
Sở dĩ Hỗn Long Tôn vẫn giữ lại linh trí cho nàng đến ngày hôm nay, nguyên nhân chính là vì muốn bảo tồn Long Hồn của nàng được trọn vẹn mà thôi, chẳng mang bất kỳ thiện ý nào cả, một khi đối phương luyện hoá Hoàn Long Châu, lúc đó chắc chắn sẽ xoá đi linh trí của nàng.
Hiện tại trở thành khí linh của đại đỉnh, chẳng những linh trí được giữ nguyên, mà nàng sẽ sống lại ở một hình thái khác.
“Thưa chủ công, thiếp thân chọn Long Lực Đỉnh!”
Hỗn Long Khuyên hạ quyết tâm, bởi lẽ dù nàng tinh thông Hỗn Độn Thần Lực nhưng chủng tộc của nàng vẫn là rồng, vẫn là long tộc.
So với Hỗn Độn Đỉnh, nàng có cảm tình hơn với Long Lực Đỉnh.
Không chần chờ nữa, viên Long Châu rơi thẳng vào Long Lực Đỉnh.
RỐNG RỐNG RỐNG.
Khoảnh khắc đó, huyết mạch Long Tộc của Lạc Nam gào thét, Long Lực Đỉnh điên cuồng hấp thụ Hoàn Long Châu.
Hỗn Độn Long Thần Lực, tu vi Long Thần Đạo Viên Mãn của Hỗn Long Khuyên cuồn cuộn tiến ra, mọi thứ thuộc về nàng nhanh chóng hoà tan cùng với Long Lực Đỉnh.
Kích thước của Long Lực Đỉnh lại vượt lên tất cả các đỉnh còn lại, số lượng Long Văn đang đề thăng chóng mặt.
Hoàn Long Châu mang đến nhục thân, máu huyết, long hồn, long lực. . . mọi thứ cường hoá cả ba phương diện tu luyện ở Hồn, Thể và Nguyên của Lạc Nam.
Hắn thoải mái ngửa đầu thở dài: “Xem ra không cần đến Bảo Lan hỗ trợ, lần này Bỉ Ngạn Hoa của ta sẽ đạt được mục tiêu.”
Để cho Long Lực Đỉnh tiếp tục luyện hoá Hoàn Long Châu, thân ảnh của hắn biến mất.
Một lần nữa xuất hiện đã ở ngay trước mặt Hỗn Long Tôn.
“Ngươi!” Hỗn Long Tôn vừa sợ vừa giận, cảm nhận được nguy hiểm tột cùng khiến linh hồn hắn tê dại.
“Hãy xem đây là thứ gì!” Lạc Nam nhếch mép, Hỗn Độn Cửu Long Thương nâng lên trong tay.
“Làm sao có thể? Nó rõ ràng thuộc về Hỗn Vô Cực?” Hỗn Long Tôn vô cùng khiếp sợ.
“Hỗn Vô Cực đã chết, mà ngươi rất nhanh sẽ đoàn tụ cùng hắn.” Lạc Nam nhếch mép.
Vực Thần Đạo Kinh vận chuyển, mười vạn hành tinh xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân thương.
Hắn dùng tạm Hỗn Độn Cửu Long Thương, cắm thẳng vào đầu Hỗn Độn Long Đế.
“Cút ngay!” Hỗn Long Tôn cố gắng chống trả, Tổ Long Cốt Kích đâm ra.
Nào ngờ một tay còn lại của Lạc Nam đã triệu hoàn Xích Tà Kích.
KENG. . .
Xích Tà Kích ngạnh kháng Tổ Long Cốt Kích, không gian chấn động, Hỗn Độn Cửu Long Thương tiếp tục giương nanh múa vuốt cắm thẳng vào đầu Hỗn Long Tôn.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, vảy rồng vỡ tan, hư ảnh chín tôn Hỗn Độn Thần Long gào thét mà ra, muốn xé nát Hỗn Long Tôn thành cặn bã.
“Hỗn Độn Long Hồn!” Hỗn Long Tôn vẫn ngoan cường chống chọi, triệu hoán hư ảnh Long Hồn càn quét xung quanh, đẩy lùi chín con Hỗn Độn Thần Long.
Chỉ là ngay khi Hỗn Độn Long Hồn vừa hiện, Tổ Long Hồn và Thần Long Hồn từ thể nội Lạc Nam gào thét mà ra.
Bọn chúng được tiếp thêm sức mạnh từ Yểm Ma và trạng thái Cực Hồn Cảnh, Long Hồn nhưng mạnh bạo không khác nào nhục thân.
Long trảo dữ tợn, lao thẳng vào Hỗn Độn Long Hồn đối kháng.
“RỐNG!”
Hỗn Độn Long Hồn đau đớn thét gào, nó thậm chí không thể gây tổn thương đến Song Long Hồn của Lạc Nam dù chỉ một chút, ngược lại đã bị xé nát thành các mảnh vụn linh hồn nhỏ bé.
Hỗn Long Tôn sắc mặt vặn vẹo, linh hồn trọng thương, đau đớn đến cực điểm.
Nhưng khi nhận ra Lạc Nam là Tổ Long, hắn liền nhanh trí ra lệnh cho Cầm Long Ngục trấn xuống đầu đối thủ.
Cầm Long Ngục chuyên dùng đối phó Long Tộc, dù là Tổ Long cũng sẽ bị khắc chế mà thôi.
Nào ngờ Cầm Long Ngục còn chưa kịp giáng lâm, Vạn Cổ Bá Tướng ở hình thái hỗn độn đã sừng sững xuất hiện.
Một tay nó cầm Lạc Hồng Kiếm, một tay chấp chưởng Loạn Thần Kiếm.
“Song Thần Tị!’
Hai luồng kiếm khí bá đạo tuyệt luân cùng lúc trảm ra, Cầm Long Ngục như một khối kim loại bị chém bay vạn dặm, căn bản không có cơ hội tiếp cận Lạc Nam.
“Bá Thần Hỗn Độn Chưởng!”
Một tay Lạc Nam ngưng tụ Bá Thần Lực, tay còn lại thi triển Hỗn Độn Thần Lực.
Hai loại lực lượng dung hợp vào lòng bàn tay, chưởng thẳng vào đầu Hỗn Long Tôn.
BÙM.
Đầu rồng nổ tung, một chưởng huỷ diệt xuyên thủng từ giữa đầu đến cuối đuôi rồng, huỷ diệt toàn bộ lục phủ ngũ tạng, phá tan đan điền của Hỗn Long Tôn không còn sót lại chút nào.
“Đại Đế! ?”
Cảnh tượng này khiến da đầu tất cả cao tầng Hỗn Độn Long Tộc tê dại, vài tên trưởng lão cố gắng đẩy lùi Trưởng Lão của Phượng Tộc xông đến Lạc Nam.
“Cút về, các ngươi chưa đủ tư cách!” Xoa Diệp Sầu và Hồ Dĩnh hiện thân.
Một người tiến vào trạng thái Dạ Xoa Quỷ, trên thân bao trùm Tổ Long Giáp, ẩn trong cơ thể là Bất Hủ Kinh Văn, tay cầm Huyết Viêm Đinh Ba đánh lui hai tên trưởng lão.
Một người triển khai Mị Thuật và Huyễn Cảnh, vây nhốt hai tên trưởng lão vào bên trong, khiến ánh mắt bọn chúng trở nên mơ mơ màng màng, lạc mất phương hướng.
Không ai đủ khả năng cản trở Lạc Nam kết liễu Hỗn Độn Long Đế.
“Mọi quyết định sai lầm đều phải trả giá.” Lạc Nam thản nhiên nói:
“Ngày ngươi điều binh tấn công Nguyên Giới, nên lường trước sẽ có ngày hôm nay.”
“Ngươi. . . trẫm không phục.” Hỗn Long Tôn hai mắt muốn nứt vì hận ý:
“Nếu không phải trẫm trọng thương từ trước, ngươi. . .”
“Đó là chuyện của ngươi!” Lạc Nam lười nói nhảm, Yểm Hồn Giới mở ra, vô số hư ảnh Yểm Ma đánh ra xiềng xích, trói chặt linh hồn đã yếu của Hỗn Long Tôn.
Hắn duỗi ra Nghịch Thần Thủ, đấm bạo đầu của con hàng này, cường ngạnh móc ra Long Châu của Hỗn Long Tôn.
“Súc sinh!” Hỗn Long Tôn tê tâm liệt phế, sinh cơ gần cạn, Long Hồn vẫn còn ngoan cố vùng vẫy.
Nhưng hắn không biết rằng, Lạc Nam cố ý lưu lại Long Hồn của hắn mà thôi.
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ được ném ra, Long Hồn của Hỗn Long Tôn bị các vị Yểm Ma dùng xích kéo vào bên trong Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ.
69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ vây lại, tươi sống luyện hoá linh hồn của Hỗn Long Tôn.
“Ta muốn tất cả các nàng phải đạt đến Hồn Thần Viên Mãn.” Lạc Nam hài lòng nở nụ cười.
Hồn tu của hắn đã rất mạnh, hắn muốn tạo cơ hội cho 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ của mình đề thăng thực lực.
Nếu một Long Hồn của Hỗn Long Tôn còn chưa đủ, vậy thì dùng toàn bộ Long Hồn của Long Tộc đang có mặt ở hiện trường.
KENG!
Tổ Long Cốt Kích thịnh nộ khi thấy chủ gặp nạn, nó cấp tốc biến lớn, lao thẳng đến đầu Lạc Nam.
Nào ngờ Vạn Cổ Bá Tướng nâng lên Loạn Thần Kiếm và Lạc Hồng Kiếm, điên cuồng chém ra.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM. . .
Hàng vạn đường kiếm được thi triển trong nháy mắt, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, kiếm sau bá đạo hơn kiếm trước, hơn nó có tận hai luồng như sóng thần chi nộ.
Tổ Long Cốt Kích bị chém đến bay vọt, thân kích liên tục bị song kiếm nện xuống.
Khi Hãm Quân Xa Luân Kiếm kết thúc cũng là lúc Tổ Long Cốt Kích như một thanh xương cốt vô dụng rơi rụng, mất đi toàn bộ lực lượng.
“Thức ăn ngon, thưởng cho các nàng!” Lạc Nam đem Tổ Long Cốt Kích làm phần thưởng cho chúng nữ Hồng Nhi, Ngân Nhi. . . ngay cả mí mắt cũng không nháy.
Áp đảo tuyệt đối.
Hỗn Độn Long Đế ở trước mặt nam nhân này như cá nằm trên thớt, hoàn toàn không có năng lực chống cự.
“Thịt này chắc hẳn không tệ, mang về cho các lão bà luyện thể.” Lạc Nam nhếch mép, trực tiếp đem thân rồng đẫm máu của Hỗn Long Tôn thu vào.
Chưa dừng lại ở đó, hắn hờ hững quét mắt nhìn toàn trường, Lạc Thần Cung hiện ra trong tay.
Mười vạn hành tinh và Bá Thần Lực ngưng tụ thành Lạc Thần Tiễn, Lạc Nam kéo cung bắn ra.
PHỐC!
Đầu rồng của một tên trưởng lão đang bị Hồ Dĩnh mê hoặc nổ tung như bã đậu.
Dây cung lại kéo lên.
PHỐC!
Lại một tên trưởng lão đang chiến với Xoa Diệp Sầu vẫn lạc.
Hắn như tử thần đòi mạng, cứ đứng ở một chỗ kéo Lạc Thần Cung, Lạc Thần Tiễn xuyên qua thời không, truy cùng diệt tận cho đến khi kết liễu con mồi.
Chưa đầy mười hơi thở, gần như tất cả đại năng của Hỗn Độn Long Tộc đều đã ngã xuống.
Từ đầu đến cuối, Hỗn Phượng Nga chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, toàn bộ Hỗn Độn Phượng Tộc như trời trồng trước khung cảnh trắng trợn nghiền ép.
Tụ Lý Càn Khôn kích hoạt, Lạc Nam không quên thu thập chiến lợi phẩm, nào là long thi, nào là nhẫn trữ vật, tất cả những thứ có giá trị đều bị hút vào trong óng tay áo của hắn, vô số Long Hồn lại trở thành dinh dưỡng cho Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ.
Mặc dù Xoa Diệp Sầu và Hồ Dĩnh cũng rất ra sức, nhưng có thể nói dù không có các nàng, tên nam nhân đáng sợ này vẫn đang lấy sức một người đồ một đại tộc.
Sau khi trở thành đại năng tam tu, chiến lực của hắn đã không thể hình dung trong giới hạn Thần Đạo nữa rồi.
“Các hạ. . .” Một vị Trưởng Lão của Hỗn Độn Phượng Tộc rốt cuộc nhịn không được, hai mắt đỏ lên lớn tiếng quát:
“Chúng ta vất vả đại chiến lâu như thế, sao ngươi lại cướp sạch?”
Lời này như nói trúng tâm khảm của toàn bộ Hỗn Độn Phượng Tộc.
Bọn hắn chiến với Hỗn Độn Long Tộc rất lâu rồi, tổn thất vô số, hy sinh không ít, thế mà người này bỗng nhiên hiện ra trắng trợ thu sạch chiến lợi phẩm.
Làm sao Hỗn Độn Phượng Tộc có thể cam tâm?
“Nếu không phải ta ra tay, Hỗn Long Tôn thành công luyện hoá Hoàn Long Châu, các ngươi lấy gì chống lại?” Lạc Nam thản nhiên hỏi:
“Không biết ơn thì cũng thôi, còn dám trách ta?”
Lời này khiến Hỗn Độn Phượng Tộc cứng họng, quả thật trước đó nếu Hỗn Long Tôn luyện hoá Hoàn Long Châu, cục diện sẽ nghịch chuyển, bọn hắn chưa chắc có quả ngon để ăn.
Nhưng nói gì thì nói, lòng tham vẫn là thứ khó mà kiểm soát, trơ mắt nhìn một người đoạt hết tất cả, ai mà nhịn nổi?
Trong lúc nhất thời, Hỗn Độn Phượng Tộc cũng mặc kệ tàn dư của Hỗn Độn Long Tộc, tập trung đến bao vây lấy Lạc Nam và hai nữ vào trung tâm.
Hỗn Phượng Nga hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Các hạ, làm người nên để lại đường lui, đừng quá tham lam như thế!”
. . .
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
Cảm ơn các độc giả ủng hộ e.
Mời cả nhà đăng ký kênh youtube để nghe truyện audio.