Con Đường Bá Chủ

Chương 3462: ĐÔNG CỰC HẢI!



Nói chuyện với Thái Cổ Viện Trưởng nửa ngày, Lạc Nam hiểu thêm được phần nào sức mạnh vượt trội của Cấm Khu so với mặt bằng chung của Chung Cực Giới.

Tuy nhiên dã tâm của Cấm Khu lại quá lớn, bọn hắn muốn chinh phục tất cả những khu vực khác ở thế giới này, phải đối mặt với toàn bộ Bất Hủ Thần cường giả ở mỗi một nơi liên thủ lại đối kháng, thế nên đến nay vẫn chưa thể thành công.

Ví dụ như Tây Cực, khi có sự kiện xảy ra dẫn đến thực lực suy yếu khiến Cấm Khu có cơ hội, các nội tình Bất Hủ ở nơi này sẽ đồng lòng đứng ra ngăn chặn.

Mỗi một vị Bất Hủ Thần đều có sự kiêu ngạo của riêng mình, đều có thế lực sau lưng, trong tình huống bình thường… không ai mong muốn trở thành kẻ dưới trướng của Cấm Khu cả.

Ngay cả Lạc Nam, hắn cũng không chấp nhận Bá Việt Tông của mình sẽ rơi vào cảnh như vậy, phải luồn cuối trước thế lực khác.

“Được rồi, nếu đạo hữu đã công nhận… nếu như Cấm Khu dã tâm ngập trời, ta sẽ cùng ngươi ngăn cản khi cần.”Lạc Nam gật đầu hứa hẹn.

Thái Cổ Viện Trưởng là một đại cường giả, cùng người như vậy hợp tác cũng không thiệt thòi.

Được câu nói này của hắn, Thái Cổ Viện Trưởng xem như hài lòng, mở miệng hỏi:

“Nghe nói đạo hữu cần một tin tức?”

Lạc Nam lười nói nhảm, Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn loé sáng, đem hình ảnh chiếu lên.

Bên trong hình chiếu cũng không có thông tin gì để liên tưởng đến Bất Hủ Thần Vật, trừ người nghe được tiếng kêu gọi của nó trong tiềm thức nhờ Tế Mệnh Chung Cực Thể như Lạc Nam, nên hắn không sợ Thái Cổ Viện Trưởng nhìn ra mục đích của mình.

“Chiến trường này…”Thái Cổ Viện Trưởng nheo mắt quan sát.

Bách Thế Thư hiện ra trong tay, các trang sách liên tục chuyển động.

Lạc Nam giật mình phát hiện, có một trang sách chứa đựng Bất Hủ Thiên Cơ Lực mênh mông như biển.

Bách Thế Thư này rất giống Vạn Đạo Lưu Ly Bình, chỉ khác biệt ở chỗ Vạn Đạo Lưu Ly Bình lưu trữ đa dạng quy tắc, còn Bách Thế Thư

Chẳng trách Thái Cổ Thư Viện có được nhiều tin tức từ thượng cổ đến nay như vậy, hoá ra là nhờ bản lĩnh này của người sáng lập ra nó.

Ý niệm của Thái Cổ Viện Trưởng liên thông cùng trang sách huyền bí kia, lại chăm chú quan sát hình chiếu.

Hồi lâu sau, Bách Thế Thư đóng lại, y cất giọng:

“Chung Cực Giới từ trước đến nay không chỉ tồn tại những đại khu vực, mà còn chứa đựng vô số bí cảnh, những tầng không gian riêng biệt, những cõi hư không, u minh địa ngục… nếu không có thủ đoạn đặc thù hoặc hữu duyên, dù là Bất Hủ Thần cũng khó lòng tìm ra các nơi như thế.”

“Chiến trường đạo hữu cần tìm chính là ẩn giấu trong một bí cảnh.”

“Ta không rõ cụ thể nó có lai lịch ra sao, nhưng Bách Thế Thư có thể xác định được nơi toạ lạc của nó.”

Nói xong, đem thông tin truyền vào ngọc bội giao cho hắn.

Lạc Nam đưa tay tiếp nhận, âm thầm cảm thấy may mắn vì gặp được Thái Cổ Viện Trưởng.

Tin tức này rõ ràng là không có sẵn bên trong thư viện, nếu không nhờ Bách Thế Thư dò xét, sợ rằng có tìm kiếm hết tất cả các tầng cũng không ra.

“Còn hai tin tức, đạo hữu có cần gì không?”Thái Cổ Viện Trưởng hỏi.

“Tin tức về Bất Hủ Thần Vật vô chủ có không?”Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề.

Nếu nói về tin tức, đây là những thứ hắn cần nhất hiện tại.

“Tin tức về Bất Hủ Thần Vật vô chủ không có nhiều, ở chỗ ta chỉ còn lại một.”Thái Cổ Viện Trưởng ung dung nói:

“Tuy nhiên thứ này vẫn đang trong quá trình chọn chủ, cuộc chơi của nó cũng khá là khắc nghiệt, hơn nữa không cho Bất Hủ Thần tham gia.”

“Không sao cả!”Lạc Nam mừng rỡ:

“Chỉ cần có là được rồi!”

“Được!”Thái Cổ Viện Trưởng lại đem một ngọc bội khác giao cho hắn.

Lạc Nam tiếp nhận, quan sát một phen, ánh mắt rực sáng.

Hắn cảm thấy Bất Hủ Thần Vật này khá phù hợp với bản tính hiếu chiến của Tiểu Thiên Ý, về phần có thể đạt được nó hay không tuỳ thuộc vào bản lĩnh của nữ nhi nhà mình, hắn sẽ không can thiệp.

“Vẫn còn một tin tức, tạm thời lưu chỗ đạo hữu vậy.”Lạc Nam đứng lên chuẩn bị rời đi.

“Đây là phương thức liên lạc của ta.”Thái Cổ Viện Trưởng giao cho hắn một Phù Ấn.

Lạc Nam mỉm cười, đem Phù Ấn khảm vào lòng bàn tay.

Hai người cáo từ, hắn cũng không cần quan sát diện mạo thật của Thái Cổ Viện Trưởng, chẳng cần biết đối phương là nam hay nữ.

Từ đầu đến cuối đối phương luôn khoác áo choàng và đeo mặt nạ, nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai người.

Có Bách Thế Thư để chứng minh thân phận, cũng không ai có thể giả dạng để qua mặt hắn.

Lạc Nam rời khỏi Tây Cực, lưu lại một đoạn truyền kỳ về trận chiến quỷ khốc thần sầu.

Ngoại trừ hơn mười vạn năm trước khi Cấm Thần giáng lâm, đây là lần thứ hai Thái Cổ Viện Trưởng như thần long thấy đầu không thấy đuôi phải ra mặt ngăn cản.

Cái gọi là Cấm Thần, chính là Bất Hủ Thần đến từ Cấm Khu.

Nhưng mà nên biết rằng, năm đó có tận ba vị Cấm Thần, nên buộc Thái Cổ Viện Trưởng tham chiến.

Còn hiện tại, Bất Hủ Bá Chủ chỉ với một người.

Chiến tích như vậy, khoáng cổ tuyệt kim.

“Huyền Huân, ở thời đại của nàng… Cấm Khu đã có dã tâm?”Lạc Nam ẩn mình vào hư không, hiếu kỳ hỏi.

“Không có.”Thần Huyền Huân lắc đầu nói:

“Khi đó trung tâm của Chung Cực Giới đã vượt trội hơn nơi khác, nhưng còn chưa tự xưng là Cấm Khu, cũng chưa đến mức bộc phát dã tâm muốn xưng bá toàn thế giới.”

“Bản thân thiếp cũng chưa từng vào trung tâm thế giới, vì khi đó chưa đủ khả năng vận hành Bất Hủ Thần Tháp viễn độn khoảng cách xa như thế.”

“Ừm.”Lạc Nam gật đầu, kể từ Bất Hủ Cổ Tộc bị diệt đã qua vô số năm.

Có những nhân vạt Thượng Cổ như Diệt Quy Thần Chủ tồn tại, Cấm Khu bành trướng dã tâm là chuyện bình thường.

Bản thân Diệt Quy Thần Chủ đã cho thấy mình là người dã tâm bừng bừng, càng chưa nói đến một đám cường giả đỉnh cấp.

“Kim Thần Nhi, truyền tống chiến lợi phẩm về Bá Việt Tông.”Lạc Nam nói:

“Sau đó đến Đông Cực Hải!”

“Ồ?”Thần Huyền Huân hứng thú hỏi:

“Bí cảnh ở đó sao chàng?”

“Không sai.”Lạc Nam gật đầu:

“Đó là nơi Viện Trưởng cung cấp, về phần vị trí cụ thể ở Đông Cực Hải, chúng ta phải tìm kiếm rồi.”

“Tuân lệnh!”Kim Thần Nhi sảng khoái đáp ứng.

Mang theo chủ nhân, chủ mẫu… viễn độn càn khôn.



Trong đại điện cổ lão, Pháp Hưng trầm giọng hỏi:

“Tiếp tục chờ sao?”

“Không chờ thì làm được cái rắm gì?”Lãnh Tàn căm tức quát.

Liên minh Bất Hủ trầm mặc không nói, bầu không khí có phần nặng nề.

Hiển nhiên bọn hắn đã nhận được thông tin về chiến tích của Lạc Nam ở Tây Cực.

Chiến lực của tên khốn kiếp này phát triển quá nhanh, lại vừa chiếm được một kiện Bất Hủ Thần Vật khác là Đế Quân Thần Toạ.

Ngay cả 11 vị Bất Hủ Thần của Tây Cực cộng thêm Thái Cổ Viện Trưởng ra mặt cũng không làm gì được hắn, ngược lại còn bị hắn trắng trợn bốc lột một phen, thu về đầy bồn đầy bát.

Lạc Nam đã khiến tất cả cảm ứng được nguy cơ cực độ, dù bọn hắn người đông thế mạnh vẫn không tự tin chiến thắng được đối phương.

“Hay nhân lúc Lạc Nam ở Tây Cực, tập kích Bá Việt Tông của hắn?”U Minh Chi Thần oán hận đề xuất.

“Ngu ngốc, với khả năng viễn độn của Bất Hủ Thần Tháp, Lạc Nam có thể đuổi về bất cứ lúc nào.”Hàn Phi Vũ bất mãn nói:

“Chúng ta cùng lắm giết được đám kiến hôi đệ tử, vài tên trưởng lão mà thôi… xứng đáng để ra tay sao?”

“Không sai, nếu không nhổ bỏ tận gốc được Lạc Nam, những hành vi khác đều vô nghĩa.”Binh Ngạo thở dài:

“Năm đó dù diệt sạch Bất Hủ Cổ Tộc, một tia ý chí sót lại đã tạo nên hậu hoạn như ngày hôm nay, dù có diệt hết Bá Việt Tông mà Lạc Nam còn sống, cũng chẳng nghĩa lý gì.”

“Thế bây giờ tính sao? Đợi hắn và Diệt Quy Thần Chủ đại chiến tiếp à?”Vĩnh Sinh Lão Tổ nhíu mày:

“Chẳng may hắn không tìm Diệt Quy Thần Chủ đánh, chúng ta phải chờ đến bao giờ?”

“Chút chuyện nhỏ, các ngươi rối rắm làm gì?”Một thanh âm trầm thấp vang lên.

Mọi người đưa mắt nhìn qua, kẻ vừa lên tiếng là Bất Hủ Viêm Thần.

“Không biết Viêm huynh có cao kiến gì?”Hàn Phi Vũ hứng thủ hỏi.

Bất Hủ Viêm Thần là Thượng Cổ Chi Thần, tồn tại từ thời đại của Diệt Quy Thần Chủ đến nay, ý kiến của hắn rất có giá trị.

“Các ngươi vẫn chưa hiểu Cấm Khu bằng ta.”Bất Hủ Viêm Thần ung ung nói:

“Nên biết rằng Cấm Khu dã tâm ngập trời, sẵn sàng loại bỏ tất cả chướng ngại vật ngăn cản mục tiêu thống trị.”

“Lạc Nam càng thể hiện ra tiềm lực vô biên, càng có những chiến tích kinh người, hắn càng dễ rơi vào tầm ngắm của Cấm Khu.”

“Đến lúc đó, Lạc Nam chỉ có hai lựa chọn.”

Bất Hủ Viêm Thần nâng lên hai ngón tay.

“Lựa chọn gì?”Mấy người mong chờ.

“Thứ nhất, Cấm Khu sẽ chiêu mộ hắn, Lạc Nam sẽ có thể gia nhập Cấm Khu vì đủ thực lực.”Bất Hủ Viêm Thần nở nụ cười:

“Thứ hai, nếu hắn dám từ chối… Cấm Khu sẽ tìm cách tiêu diệt hắn, xoá sổ chướng ngại vật sau này.”

Lời vừa nói ra, sắc mặt U Minh Chi Thần trở nên khó coi: “Tên đó nhất định sẽ gia nhập Cấm Khu, ai không muốn chứ?”

“Hừ, Lạc Nam không phải là ngươi!”Lãnh Tàn khinh miệt nói:

“Hắn tự xưng Bá Chủ, chẳng lẽ chấp nhận luồn cúi, làm việc dưới trướng của người khác sao?”

Mặc dù có không ít Bất Hủ Thần muốn đầu nhập vào Cấm Khu, nhưng Cấm Khu cũng có tiêu chuẩn riêng biệt.

Muốn gia nhập sao? Ngươi phải là nhân vật nổi trội trong hàng ngũ Bất Hủ Thần, là tồn tại có thể lấy ít địch nhiều, có phong thái vô địch trong Bất Hủ.

Diệt Quy Thần Chủ hay Lạc Nam là kiểu điển hình.

Về phần những kẻ chuyên chơi trò vây công như Lãnh Tàn, Binh Ngạo, Pháp Hưng đám người… còn chưa đủ tư cách.

Một miếng bánh dù lớn đến đâu, cũng không thể phân phát cho tất cả Bất Hủ Thần trong thiên hạ.

Đối với Cấm Khu, chỉ có những Bất Hủ Thần hàng đầu mới đủ tư cách chia sẽ miếng bánh đó.

“Ý của Lãnh Tàn đúng.”Bất Hủ Viêm Thần nói:

“Lạc Nam tự xưng Bá Chủ, sẽ không chấp nhận đầu nhập Cấm Khu… khi đó tự nhiên sẽ có Cấm Thần ra tay với hắn.”

“Đó là cơ hội của chúng ta bỏ đá xuống giếng, không cần phải vội vàng.”

Liên minh Bất Hủ nghe thế vô cùng hài lòng, trăm năm, nghìn năm hay vạn năm cũng chỉ là chớp mắt.

Chỉ cần Cấm Thần ra tay với Lạc Nam, bọn hắn vẫn chờ được.

“Đúng rồi, Bất Hủ Viêm Thần tại sao chưa gia nhập Cấm Khu?”Pháp Hưng giả vờ ngây thơ hỏi:

“Với thực lực của Bất Hủ Thần Thượng Cổ như huynh, Cấm Khu sẽ không từ chối chứ?”

“E hèm, ta không thích làm chó săn cho chúng.”Bất Hủ Viêm Thần ưởn ngực đáp:

“Ta cũng giống Lạc Nam, sẽ không dễ dàng đầu hàng trước cường quyền.”

Hàn Phi Vũ không nói lời nào, vẻ chế nhạo trong mắt lại không chút che giấu.

Ngươi bị Vạn Đạo Thần Chủ đánh như chó nhà có tang, phải trốn ở Vùng Cực Viêm liệu thương, Cấm Khu sẽ thu nhận một kẻ như ngươi sao?

Nếu Cấm Khu dễ dàng gia nhập như vậy, Hàn Phi Vũ đã sớm vào đó rồi, không đến lượt của Bất Hủ Viêm Thần.

Có thể hiểu rằng, Thượng Cổ Chi Thần đều là lão quái vật sống lâu, nhưng sống lâu không đồng nghĩa với cường đại.

Mà Cấm Khu, chỉ tôn trọng kẻ mạnh.



Đế Quân Thần Toạ về cho Yên Nhược Tuyết, Nhẫn Trữ Vật của Linh Khánh và Vu Nhai về Bá Việt Tông, tin tức về Bất Hủ Thần Vật cho Tiểu Thiên Ý.

Lạc Nam giao cho các lão bà kiểm kê chiến lợi phẩm từ hai vị Bất Hủ Lão Tổ, bản thân thì mang theo 50 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm phòng thân, hướng Đông Cực Hải xuất phát.

Từng làn gió mát mang theo nguyên khí nồng đậm ập vào toàn thân, tóc dài thoải mái phiêu phù, y phục tung bay, khoé môi Lạc Nam nhếch lên:

“Đã lâu rồi chưa ngắm biển.”

“Sao lại chưa ngắm? chẳng phải chàng ở trong Nộ Hải Cuồng Lôi rong chơi thoả thích sao?”Thần Huyền Huân cười khúc khích trêu chọc.

“Xú lão bà, đừng phá hư phong cảnh.”Lạc Nam buồn cười mắng.

Chỉ mất vài ngày thời gian, Bất Hủ Thần Tháp đã viễn độn đến Đông Cực Hải theo toạ độ mà Thái Cổ Viện Trưởng cung cấp.

Dựa theo thông tin của y, bí cảnh kia toạ lạc trong lòng biển của Đông Cực Hải.

Về phần cụ thể ở nơi này, Lạc Nam chỉ có thể tự mình dò tìm.

Quát quát quát quát…

Ý niệm vừa động, hàng chục tỷ con Xích Nha Hắc Ám mang theo Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn xâm nhập vào trong biển, chỉ thoáng chốc đã mất đi tung tích.

Đông Cực Hải là vùng biển lớn nhất ở Chung Cực Giới, so với vùng Đông Nam của Bá Việt Tông hay Tây Cực lớn hơn gấp mấy lần… thế nên quá trình dò tìm nhất định sẽ tốn thời gian.

Giao cho bầy quạ thay mình làm việc, Lạc Nam thì lặng lẽ dạo quanh, ngắm nhìn cảnh sắc.

“Nhân tiện đang có Nguyên Thạch, tìm chỗ mua ít quà lưu niệm về cho các nàng.”Lạc Nam vuốt cằm suy nghĩ.

Lấy ra một chiếc mặt nạ tuỳ ý đeo vào, Thấu Thị Vạn Lý mở ra…

Rất nhanh, phát hiện một chiếc thương thuyền xoa hoa, có đến ba tầng đang lướt trên mặt biển.

Nhìn từ xa, thương thuyền như một hòn đảo khổng lồ, được lôi kéo bởi bốn con Thuỷ Giao phía trước.

Đông Cực Hải nhìn thì có vẻ tĩnh lặng, yên bình… nhưng thật ra có vô số loại chủng tộc sinh tồn trong lòng biển, lại có vô số thế lực, nội tình ngự trị trên mặt biển, các hải đảo rải rác ở khắp nơi.

Hơn nữa trong biển không thiếu Hải Yêu cường đại, đôi khi một tôn Kình Ngư cấp Yêu Thần chuyển mình cũng có thể khiến sóng thần cuồn cuộn dâng cao, nhấn chìm tất cả.

Thương thuyền có thể lướt trên mặt biển Đông Cực Hải, kém nhất cũng là Thần Đạo Bảo.

Mà toà thương thuyền Lạc Nam nhìn thấy càng là Siêu Thần Bảo Cực Phẩm, cho thấy nội tình không bình thường của thế lực sau lưng nó, cũng không loại trừ khả năng chiếc thuyền này chính là một thế lực.

Ở cột thuyền có treo một lá cờ, đồ đằng là một tôn sinh vật như rồng, bất quá không giống bất cứ loại rồng nào Lạc Nam từng nhận thức.

Hắn dạo bước mà đến, chủ động mở miệng:

“Thương thuyền của các vị có đón khách không?”

Lời này khiến không ít tu sĩ trên thuyền chú ý, dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá hắn.

“Haha, vị đạo hữu này có lẽ là khách từ phương xa đến!”Có tiếng cười sang sảng vọng lên.

Từ trong thuyền, một nam tử trung niên người khoác kim bào, cổ và tay đeo trang sức lộng lẫy bước ra nhìn hắn:

“Thuyền của Đông Long Cung sẵn sàng đón tiếp tu sĩ toàn thiên hạ, mời đạo hữu!”

“Đông Long Cung à…”Lạc Nam vuốt cằm:

“Lại gặp Long Tộc?”



Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.