Con Đường Bá Chủ

Chương 3463: THƯỢNG KHÁCH!



Long Tộc là chủng tộc cường đại, việc bọn họ có mặt ở khắp mọi nơi không có gì khó hiểu.

Hơn nữa có vẻ như Đông Long Cung này cũng khá nổi tiếng ở vùng biển này, nên khi Lạc Nam mở miệng hỏi ý lên thuyền, những tu sĩ trên thuyền mới hiếu kỳ đánh giá hắn, vì biết khả năng cao hắn không phải tu sĩ ở Đông Cực Hải nên mới không nhận thức thuyền của Đông Long Cung.

Nên biết rằng Chung Cực Giới vô cùng mênh mông, dù là Bất Hủ Thần muốn di chuyển từ đại khu này sang đại khu khác cũng mất ít nhất vài tháng, thậm chí vài năm thời gian nếu khoảng cách quá xa.

Siêu Thần trở xuống càng không cần phải nói, đại đa số tu sĩ Siêu Thần có khi cả đời cũng chưa từng di chuyển sang đại khu khác.

Giống như Thần Huyền Huân, khi còn là Bất Hủ Công Chúa nàng chỉ đi loanh quanh Đông Nam mà thôi.

Mà muốn tiết kiệm thời gian nhất, đương nhiên phải dùng Truyền Tống Trận cao cấp, chi phí rất cao, phải bỏ ra khá nhiều Nguyên Thạch Siêu Phẩm tuỳ vào khoảng cách truyền tống.

Thế nên tu sĩ có thể đi xuyên đại khu ở Chung Cực, không phải thực lực cường đại thì cũng là giàu chảy mỡ, thu hút sự chú ý của người khác là chuyện bình thường.

Lạc Nam được nam tử trung niên nghênh đón vào thuyền, nghe đối phương chắp tay nói:

“Tại hạ là Đông Thuận, quản sự tại thương thuyền này, dám hỏi cao danh quý tánh của đạo hữu?”

“Tiêu Thần.”Lạc Nam thuận miệng dùng một cái tên.

“Hoá ra là Tiêu Thần đạo hữu, thương thuyền của chúng ta chuyên giao dịch vật phẩm, cung cấp dịch vụ kinh doanh trên biển, đạo hữu cần gì cứ việc báo với bổn chấp sự, hoặc gọi cho thị nữ.”Đông Thuận nói.

Lạc Nam hứng thú hỏi: “Dịch vụ trên biển là gì?”

“Ví dụ như bảo vệ đạo hữu di chuyển, tìm kiếm tài nguyên… trong phạm vi lãnh hải này rất ít người dám dây vào kẻ được Đông Long Cung bảo kê.”Đông Thuận tự tin nói:

“Lại như cung cấp tình báo ở Đông Cực Hải, rất ít tin tức cấp độ Siêu Thần mà chúng ta không biết.”

“Mua bán lô đỉnh song tu của các tộc như Nhân Ngư Tộc, Thuỷ Linh Tộc, Tinh Linh Tộc, Hồn Thuỷ Tộc vân vân.”

“Ngay cả lính đánh thuê, sát thủ… chúng ta đều có cả.”

“Được rồi, có cần tại hạ sẽ gọi.”Lạc Nam nói:

“Ta muốn dạo quanh thuyền tìm mua một số vật phẩm lưu niệm.”

“Đạo hữu cứ tự nhiên.”Đông Thuận chắp tay rời đi.

Lạc Nam vuốt cằm, hắn cũng không có ý định nhờ người khác tìm kiếm bí cảnh giúp mình, chuyện như thế quá quan trọng, càng ít người biết càng tốt.

Ung dung dạo bước trên thuyền, những tu sĩ ở đây không phú thì quý, nhìn cách ăn mặc đều là người có thân phận, thực lực kém cũng là Thần Đạo, đa số thì là Siêu Thần.

Rải rác là các quầy mua bán, trao đổi hàng hoá, có nhân viên của Đông Long Cung đứng tiếp đón khách hàng.

Hắn tìm mua mấy món trang sức làm từ huyết ngọc trai, thượng cổ san hô, xà cừ, long châu các loại cho mấy nữ nhi bảo bối và các lão bà… tuy không thể gia tăng chiến lực, nhưng lại có ý nghĩa làm kỷ niệm.

Để cho các nàng Thần Huyền Huân, Hồn Nguyệt Ánh, Hàn Chi, Thiên Lệ… chúng nữ thích cái gì mua cái đó, ngay cả 69 vị Hồn Cơ trong Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ cũng có quà.

Đương nhiên không thiếu phần Kim Thần Nhi, nha đầu này cũng khá thích vài món đồ chơi giải trí.

Lại mua thêm một số sản vật như Đông Hải Tửu, Thâm Uyên Hải Trà, Hải Cực Quả về nhâm nhi thưởng thức.

Bất quá Lạc Nam chợt phát hiện có không ít ánh mắt đổ dồn về mình, thậm chí còn mang theo tham niệm và sát khí.

“Quỷ gì thế? Tự nhiên ta bị nhắm vào?”Hắn âm thầm buồn bực.

“Chàng tiêu sài như nước, không gây chú ý cũng uổng đó!”Thần Huyền Huân vừa bực mình vừa buồn cười.

“Là vậy à?”Lạc Nam hiểu ra.

Đối với một Bất Hủ Thần như hắn, mấy thứ mà hắn vừa mua tuy rằng chẳng đáng là gì, nhưng chúng lại có giá trị rất cao trong mắt tu sĩ Siêu Thần trở xuống.

Tuỳ tiện một món trang sức cũng lên đến vài trăm mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, Lạc Nam mua không nhìn giá, mua cả đống làm lễ vật cũng gần ba vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm rồi.

Nếu là người bình thường, tuỳ tiện đem ra được từng ấy thẳng tay sử dụng như hắn sao?

“Chào quý khách!”Quả nhiên chưa được bao lâu, chỉ thấy Đông Thuận mặt mày hớn hở quay trở lại, thậm chí còn thay đổi cách xưng hô từ “đạo hữu”thành “quý khách”thuận mồm vô cùng.

“Có chuyện gì không?”Lạc Nam hỏi.

“Quý khách ủng hộ thương hội nhiều như thế, đã vượt tiêu chuẩn của khách quý bình thường.”Đông Thuận cười không khép miệng được.

Không ngờ tuỳ tiện đón tiếp một vị khách hàng, lại giúp mình hoàn thành chỉ tiêu giao dịch 5000 năm.

Nên biết rằng ngay cả thế lực kinh doanh như Tiêu Tài Tộc, tích luỹ, gom góp đoạn thời gian dài mới gom được vài chục vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm.

Lạc Nam mua sắm một buổi đã gần ba vạn mỏ Nguyên Thạch, sao có thể không là khách quý?

Đông Thuận đưa cho hắn một khối lệnh bài làm bằng vảy rồng màu lam ngọc lấp lánh, bên trên có một chữ “Thượng”.

“Khách quý của Đông Long Cung có ba cấp bậc, Địa Cấp, Thiên Cấp và Thượng Cấp… ngài chính là Thượng Cấp Khách Quý.”Đông Thuận giới thiệu nói:

“Để chứng tỏ lòng thành, chúng ta tặng cho ngài ba vị lô đỉnh tuyển chọn.”

Hắn vỗ vỗ tay, ba vị mỹ nữ lập tức xuất hiện.

Một mỹ nhân ngư tuyệt sắc, đuôi cá màu tím nhạt, da thịt trắng nõn nà, có vẻ đẹp tây phương, tóc xanh như ngọc, đôi gò bồng đảo căng đầy được che lắp bởi hai mảnh vỏ sò, khiến người ta hận không thể gỡ xuống…

Một Thuỷ Tinh Linh diện mạo thanh tú, khí chất dịu dàng nhã nhặn, mặc trên người lam sắc váy dài, mang đến cảm giác dễ chịu như nước cho người đối diện.

Cuối cùng là một vị Long Hồ, lai giữa Thuỷ Thiên Hồ và Thuỷ Long Tộc, mang khí chất lãnh ngạo kiêu sa của long tộc và mị ý quyến rũ của hồ tộc.

Ba nữ hiện ra khiến ánh mắt tất cả nam nhân xung quanh bừng sáng, ngay cả quen thấy mỹ nữ như Lạc Nam cũng phải gật gù.

Không hổ là “lô đỉnh tuyển chọn”.

“Quý khách có hài lòng?”Đông Thuận hỏi.

“Vậy ta không khách khí.”Lạc Nam thoải mái đáp ứng.

Ba nữ tử này thiên phú không tồi, tu vi đều là Thần Đạo Sơ Kỳ, đủ tư cách làm đệ tử của Bá Việt Tông, mang về tông môn cho tu luyện so với số phận đỉnh lô bị đem ra dâng tặng tốt hơn nhiều.

Hắn cũng chẳng sợ Đông Long Cung gài người hay có ý đồ bất thiện gì với mình, bởi vì Đông Nam và Đông Cực Hải cách nhau khá xa, xong việc ở đây hắn cũng trở về, đôi bên nước sông không phạm nước giếng.

“Đây là ngọc châu có chứa Linh Hồn Bổn Nguyên của bọn họ.”Đông Thuận đưa cho Lạc Nam một quả cầu.

“Đa tạ.”Hắn nhận lấy.

“Chúc mừng các ngươi không còn là lô đỉnh, sau này phải hầu hạ chủ nhân cho tốt.”Đông Thuận nói với tam nữ.

Sắc mặt các nàng không có quá nhiều dao động, chỉ tò mò và e ngại đánh giá Lạc Nam.

Người này đeo mặt nạ, chưa rõ thiện ác, giao số phận cho hắn chẳng khác nào đánh cược vận mệnh cả.

Nhưng phận là đỉnh lô, hầu hết đều có giác ngộ… các nàng không có tư cách từ chối.

“Yên tâm đi, ta vừa thành lập tông môn còn đang thiếu đệ tử.”Lạc Nam nhận ra lo ngại của tam nữ, mở miệng giải thích:

“Các ngươi sẽ gia nhập tông môn của ta, sau này cố gắng tu luyện là được.”

“Đa tạ đại nhân.”Ba nữ tử nhẹ nhàng thở ra.

Với thân phận chủ nhân của đối phương, căn bản không cần giải thích hay lừa dối các nàng, bởi vì các nàng muốn trốn cũng không thoát.

RĂNG RẮC…

Lạc Nam bỗng nhiên bóp nát ngọc châu, ba luồng linh hồn bản nguyên bay ra trở về linh hồn của tam nữ.

Các nàng giật mình, ánh mắt bất khả tư nghị nhìn hắn, vừa mừng vừa khó tin.

“Gọi ta là tông chủ.”Lạc Nam nói.

“Đội ơn tông chủ, đội ơn tông chủ!”Ba nữ như được tái sinh liên tục cúi đầu, mừng đến ứa nước mắt.

Linh hồn bổn nguyên trở về, cảm giác như gông cùm xiềng xích trói chặt lấy mình cả đời được cởi bỏ.

Các nàng nhận ra đây chính là đại cơ duyên, gặp được một người như vậy phải thật tốt nắm bắt cơ hội.

Không hề nghĩ nhiều, vội vàng bước đến đứng sau lưng nam nhân.

Hiện tại có đem các nàng trả lại Đông Long Cung, các nàng cũng sống chết không về.

“Quý khách thật là kỳ nhân.”Đông Thuận thán phục nói:

“Các lô đỉnh hàng đầu này của chúng ta gặp may rồi.”

“Các nàng không phải lô đỉnh, là đệ tử dưới trướng ta.”Lạc Nam trầm giọng nhấn mạnh.

“Ta lỡ lời, quý khách thông cảm.”Đông Thuận vội vàng chắp tay bồi tội, âm thầm đánh giá vị Tiêu Thần này rất che chở và bảo hộ người bên cạnh.

Tam nữ cảm động, viền mắt ửng đỏ… đúng như tông chủ nói, các nàng đã không còn là lô đỉnh nữa rồi, vận mệnh thay đổi hoàn toàn.

Giờ đây dù tông môn của nam nhân này chỉ là một tiểu thế lực không danh không tiếng, các nàng vẫn nguyện ý cống hiến cả đời.

“Được rồi, đến đây đi!”Lạc Nam mỉm cười mang theo tam nữ tìm một gốc bàn ngồi xuống, thoải mái nói:

“Từ khi thành lập tông môn đến nay, ta chưa chiêu đãi đệ tử lần này, hôm nay thuận tiện, ba ngươi thích gì cứ nói.”

Hắn mở ra thực đơn, xem có món nào hấp dẫn hay không…

“Chúng đệ tử không dám.”Nữ Nhân Ngư và Thuỷ Tinh Linh hơi rụt rè, trong khi đó vị Hồ Long Nữ kia lớn gan hơn, hai mắt sáng ngời nhìn nam nhân hỏi:

“Tông môn của chúng ta tên gì thưa tông chủ?”

“Haha, các ngươi giới thiệu mình trước đã.”Lạc Nam nói.

“Ta là số bảy.”Nữ Nhân Ngư nói.

“Ta là số tám.”Thuỷ Tinh Linh đáp.

“Ta là số 10.”Hồ Long Nữ cắn cắn môi.

Lạc Nam nhíu mày, xem ra lô đỉnh không được thương hội đặt tên, ngay cả tên các nàng cũng do chủ nhân đạt được quyết định.

Hắn đánh giá các nàng, gật đầu nói:

“Thôi được rồi, từ giờ các ngươi sẽ là Ngư Ngọc, Thuỷ Tinh và Long Mị.”

“Đa tạ tông chủ ban tên.”Ba nữ kiêu hãnh ưởn ngực, tên của tông chủ đặt rất phù hợp, các nàng đều ưa thích.

Lạc Nam gọi một bàn mỹ thực đến chiêu đãi các đệ tử.

Hắn muốn một ngày nào đó, đệ tử của Bá Việt Tông sẽ đến từ khắp nơi trên thế giới này, mà ba nàng này chính là những đệ tử đầu tiên thuộc Đông Cực Hải.

“Ực.”

Chứng kiến nhiều món ăn được chế biến từ những tài nguyên cao cấp mà trước đây có mơ cũng không dám, ba nữ vô thức nuốt nước miếng.

“Tự nhiên đi!”Lạc Nam đem một miếng thịt thần thú ném vào trong miệng, cười nói:

“Bổn tông chủ rất giàu, đừng khách khí.”

“Vâng.”Không nhịn được nữa, ba nàng bắt đầu động đũa.

Đúng lúc này, bên ngoài có kiện chiến xa ngự không mà đến.

Chỉ thấy chiến xa được kéo bởi hai con Vân Thuỷ Hùng Sư, thân thể khổng lồ, bờm sư tử màu xanh thẳm, cả người cuốn theo thuỷ thuộc tính như vân vụ, đi mây về gió.

Chứng kiến chiến xa này, sắc mặt Long Mị rõ ràng hơi tái đi, khẩn trương pha lẫn bất an nhìn Lạc Nam.

Từ bên trên chiến xa, một tên thanh niên trẻ tuổi, tu vi Thần Đạo Viên Mãn bước xuống tiến vào trong thuyền, cao giọng nói:

“Đông Thuận chấp sự, bổn thiếu gom đủ rồi.”

Đông Thuận từ bên trong tiến ra, ngờ vực hỏi: “Hoá ra là Thuỷ Dương công tử, ngươi cần gì sao?”

“Lô đỉnh số mười lần trước bổn thiếu nhìn trúng, hôm nay rốt cuộc đủ Nguyên Thạch mua nàng.”Thanh niên Thuỷ Dương cười haha lấy ra túi trữ vật:

“Kiểm tra đi, bên trong là 1500 mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm đấy.”

“Cái này…”Đông Thuận nhất thời khó khăn.

Bởi vì một lô đỉnh chỉ là chuyện nhỏ nên hắn cũng quên mất Thuỷ Dương này ưa thích Hồ Long Nữ.

Lần trước y muốn có được nàng nhưng chưa đủ Nguyên Thạch, lần này quay lại hiển nhiên là muốn giao dịch.

Bất quá mình đã lỡ tặng cho Thượng Khách, không thể vì Thuỷ Dương mà làm đối phương khó chịu.

Nên biết rằng vị Thượng Khách này rất che chở người ở bên cạnh, vừa rồi chỉ vì mình quen miệng gọi “lô đỉnh”thay vì “đệ tử”đã bị cảnh cáo rồi.

“Thế nào? Lô đỉnh của ta đâu?”Thuỷ Dương trầm giọng hỏi.

“Haha, Thuỷ công tử đừng gấp, chúng ta vẫn còn khá nhiều lô đỉnh cho ngươi tuyển chọn.”Đông Thuận cười nói:

“Vào trong tuyển đi!”

“Không được, bổn thiếu chỉ cần nàng ta.”Thuỷ Dương bực mình, lúc này chợt phát hiện Long Mị đang dùng bữa cùng với Lạc Nam, sắc mặt nhất thời giận dữ:

“Ngươi đem bán cho người khác rồi?”

Thái độ của Thuỷ Dương cũng khiến Đông Thuận không vui, tuy rằng hắn chỉ là chấp sự điều hành một chiếc thương thuyền của Đông Long Cung, nhưng Đông Long Cung dù sao cũng hùng mạnh hơn Thuỷ Thần Tộc của Thuỷ Dương, vì vậy trực tiếp đáp:

“Thì đã sao? Ngươi và chúng ta chưa giao dịch, bổn chấp sự đem lô đỉnh đưa cho người khác có vấn đề gì?”

Thuỷ Dương biểu lộ âm trầm, hắn cũng biết mình đắc tội với Đông Long Cung không nổi.

Thế là bước đến bàn của Lạc Nam, đem túi trữ vật đặt lên bàn nói:

“Vị đạo hữu này, ta muốn mua lô đỉnh này của ngươi, có thể đưa giá gấp đôi.”

“Đệ tử của ta, không đến lượt ngươi bàn chuyện mua bán!”Lạc Nam từ đầu đã nhận ra thái độ lo lắng của Long Mị, ném ánh mắt trấn an cho nàng, thản nhiên nói:

“Ngươi có thể đi rồi!”

Thuỷ Dương nổi giận trong lòng, giọng nói lạnh xuống:

“Ngươi biết bổn thiếu là…”

“Mặc kệ ngươi là ai, ta không có hứng thú.”Lạc Nam cắt ngang.

Thuỷ Dương phẫn nộ, đưa tay chụp lấy Hồ Mị:

“Ả phải thuộc về ta!”

Không gian xung quanh Thuỷ Dương đột ngột siết chặt.

BÙM!

Trong ánh mắt không tưởng của toàn thuyền, thân ảnh của y như đạn pháo bắn ra, đụng thẳng vào chiến xa.

Chiến xa sụp đổ, hai con Vân Thuỷ Hùng Sư lại không hề hấn gì, rõ ràng Lạc Nam chẳng có ý định miểu sát hai sinh vật vô hại.

Đúng lúc này, chiếc vòng trên tay Thuỷ Dương sáng lên, một lão già tu vi Siêu Thần Trung Kỳ bắn ra, phẫn nộ gầm lên:

“Dám đánh lén Thuỷ Thần Tộc Thiếu Chủ? Ngươi muốn chết!”

Nói xong, một tay ngưng tụ đại chưởng muốn vồ đến.

“Ồn ào!”Lạc Nam hừ lạnh.

PHỐC!

Nhục thân lão già vỡ nát, Thế Giới Bản Nguyên vô chủ bay ra, chỉ còn lại linh hồn hoảng sợ đến cực điểm.

Chỉ với một âm thanh, huỷ diệt đạo hạnh vô số năm của Siêu Thần cường giả.

“Cái này… cái này… cái này…”Đông Thuận chấp sự, hàng trăm tu sĩ trên thuyền rùng mình khiếp đảm.

Mà ba nữ đệ tử đã sớm tròn xoe mắt nhìn lấy cảnh này, không dám tin mọi chuyện vừa xảy ra.

Tông chủ nhà mình, vậy mà khủng bố như vậy?



Chúc cả nhà ngủ ngon.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.