Con Đường Bá Chủ

Chương 3464: CHỐT KÈO!





#CDBC #akayhau
CHƯƠNG 3464: CHỐT KÈO!
“Tiếp tục dùng bữa đi!”
Lạc Nam bình thản nói với ba nữ đệ tử, mặc cho các nàng đã sớm không còn tinh thần ăn uống.
Toàn bộ thương thuyền chìm trong tỉnh lặng, chỉ còn tiếng gào thét sợ hãi từ linh hồn của vị trưởng lão kia.
Một tiếng nói huỷ diệt một Siêu Thần Trung Kỳ, vị tông chủ bí ẩn này có vẻ là Siêu Thần Hậu Kỳ cấp cường giả sao?
Không, dù là Siêu Thần Hậu Kỳ thì ít ra cũng không thể chỉ bằng vào giọng nói gây ra hậu quả lớn như vậy.
Ít nhất là Siêu Thần Viên Mãn, thậm chí Siêu Thần tối đỉnh, đủ tư cách vấn đỉnh Bất Hủ Thần.
Nhìn khách Chung Cực Giới, cường giả như thế được đón tiếp tận tình, xem là quý khách ở bất cứ nơi nào.
Chỉ trừ số ít Bất Hủ Thần cao cao tại thượng, như rồng thần thấy đầu không thấy đuôi ra, Siêu Thần Viên Mãn đã gần như vô địch.
Thuỷ Thần Tộc có danh tiếng khá lớn ở Đông Cực Hải vì tộc của bọn hắn có ba vị Siêu Thần Viên Mãn toạ trấn.
Nhưng trêu vào một vị Siêu Thần Viên Mãn khác, có vẻ không phải hành vi khôn ngoan.
Mà lúc này, linh hồn sót lại của lão già không dám nói thêm câu nào, rất sợ tên sát tinh này sẽ phá nát luôn hồn phách, đến lúc đó vĩnh viễn không được siêu sinh, mất luôn cơ hội sống lại.
Thế là cố gắng vác theo Thuỷ Dương còn chưa rõ sống chết, điên cuồng chạy thục mạng, chỉ thoáng chốc đã mất đi bóng dáng.
Rõ ràng, Lạc Nam không muốn giết chết lão và Thuỷ Dương nên cả hai mới còn cơ hội sống.
Hắn không muốn phiền toái, nhưng cũng chưa từng sợ phiền toái.
Nếu Thuỷ Thần Tộc vẫn còn không biết điểm dừng, hắn không ngại ra tay diệt tộc.
Lạc Nam phất tay, đem Nhẫn Trữ Vật của Thuỷ Dương và lão già kia thu hồi.
Sau giây phút khiếp sợ, ba nữ đệ tử chuyển sang kinh hỉ như điên, tràn ngập sùng bái nhìn hắn, nội tâm tràn ngập cảm kích đối với Đông Thuận.
Hiển nhiên nằm mơ cũng không thể ngờ, mình lại được một cường giả đỉnh cấp như vậy thu nhận.
“Đội ơn tông chủ ra tay!”Long Mị kính cẩn muốn quỳ xuống.
Nàng biết Thuỷ Dương luôn muốn biến mình thành đồ chơi của y, gặp được tông chủ và thoát khỏi Thuỷ Dương chính là giấc mộng tươi đẹp nhất.
“Đứng lên đi! Tông môn của ta không có nhiều quy cũ như vậy.”Lạc Nam phất tay nói:
“Dùng bữa xong, các ngươi tạm thời tiến vào không gian pháp bảo, ta còn chính sự phải làm ở Đông Cực Hải.”
“Tông chủ, môn phái của chúng ta không phải ở Đông Cực Hải sao?”Thuỷ Tinh hiếu kỳ hỏi.
“Đúng vậy, các ngươi có ngại không?”Lạc Nam cười.
“Dạ không!”Ba nàng lập tức lắc đầu:
“Dù là ở cửu u địa ngục, chúng ta cũng phải làm đệ tử của ngài.”Ba nàng chân thành nói.
“Rất tốt.”Lạc Nam hài lòng.
“Quý khách nên cẩn thận.”Đông Thuận có thiện chí bước đến nhắc nhở:
“Thuỷ Thần Tộc có ba vị Siêu Thần Viên Mãn toạ trấn, ngoài ra còn là thế lực phụ thuộc dưới trướng của Ngự Hải Đảo!”
Nghe thấy ba từ Ngự Hải Đảo này, sắc mặt mấy nữ trắng bệch không còn giọt máu.
“Tông chủ, Ngự Hải Đảo là Bất Hủ Thế Lực, danh vọng như sấm.”Long Mị run sợ kéo ống tay áo của hắn:
“Hay để đệ tử đến Thuỷ Thần Tộc bồi tội?”
“Nên bỏ ngay suy nghĩ này.”Lạc Nam răn dạy:
“Nên nhớ, đồ đệ của ta chỉ cần không thẹn với lòng, làm đúng lương tâm… không cần phải sợ ai cả.”
“Huống hồ chẳng lẽ đường đường là một Bất Hủ Thế Lực, lại vì chút chuyện của tên hậu bối cấp Thần Đạo như Thuỷ Dương mà ra tay với chúng ta sao?”
“Quý khách nói có lý, ta chỉ có lòng nhắc nhở trước mà thôi.”Đông Thuận vuốt cằm.
“Đa tạ quản sự!”Lạc Nam chắp tay đáp lễ.
Hơn mười ngày sau, hắn thu các đệ tử vào Linh Giới Châu, một mình rời khỏi thương thuyền của Đông Long Cung.
Bởi vì đám Xích Nha Hắc Ám sau khoảng thời gian tìm kiếm, đã dò ra được hai cái kết giới ẩn sâu dưới lòng biển.
Tuy chưa thể khẳng định phía sau hai kết giới này có tồn tại nơi mình cần tìm hay không, nhưng Lạc Nam vẫn phải đích thân tiến vào tìm hiểu.
“Minh Hà!”Hắn nhẹ gọi một tiếng.
Minh Hà hiểu ý, Không Gian Thuỷ Lực chấn động, một phiến hơi nước mờ ảo hiện ra.
Lạc Nam bước vào bên trong, trực tiếp dịch chuyển không gian, xuất hiện trong lòng biển cả.
Áp lực nước nặng như thái sơn áp đỉnh đè ép toàn thân hắn, cảm giác như mỗi một tế bào đều bị bóp chặt.
Nơi này sâu đến mức không có ánh sáng tồn tại, tu sĩ dưới Thần Đạo sẽ bị nghiền nát, Thần Đạo trở lên mới có thể miễn cưỡng sinh tồn.
Bất quá đối với hắn thì không thành vấn đề, so với trên mặt đất không có gì khác biệt.
Trước mắt Lạc Nam lúc này là một con Xích Nha Hắc Ám, nó đang nhìm chăm chú vào một cái lồng do vô số Phù Văn ngưng kết thành.
Thông thường kết giới hay bí cảnh sẽ được bao phủ bởi Trận Văn, nhưng cái lồng này lại do Phù Văn vây kín xung quanh, mỗi Phù Văn đều chứa đựng sức mạnh đủ trọng thương Siêu Thần.
Cũng phải thôi, nếu Phù Văn không cao cấp đã sớm bị áp lực nước nghiền nát, không thể tồn tại lâu đến như vậy.
Lạc Nam cũng không động vào những Phù Văn này, trực tiếp thi triển Càn Khôn Chuyển, xuyên thấu mà qua.
Phù Văn cấp độ Siêu Thần vô pháp ngăn cản hắn.
“Hừm, không phải rồi.”Lạc Nam mỉm cười, thật ra cũng không hy vọng ngay lần đầu tiên liền có thể tìm được chỗ đó.
Nói là kết giới, chỗ này càng giống như động phủ tu luyện dưới đáy biển…
Mà quả thật là thế, ở giữa vô số Phù Đạo đang luân chuyển, một lão đầu dáng người thấp lùn, râu tóc bạc trắng, diện mạo có vài phần hèn mọn đang ngồi xếp bằng, điều tức.
Xung quanh là mấy bình đan dược trống rỗng, những khối nguyên thạch còn sót lại số ít nguyên khí.
Lạc Nam đánh giá, lão đầu này có vẻ bị thương không nhẹ, vẫn đang trốn ở chỗ này trị thương.
“Đạo hữu…”Cảm nhận được sự tồn tại của hắn, lão đầu mở miệng yếu ớt:
“Có thể tiến vào nơi này của lão phu, đạo hữu hẳn là Siêu Thần cao cấp…”
“Không sai.”Lạc Nam gật gù.
“Chúng ta xem như hữu duyên, mong đạo hữu giúp lão phu một chuyện!”Lão đầu cố gắng phát ra thanh âm, nhưng không dám lơ là quá trình trị thương, vẫn nhắm hai mắt điều tức.
“Haha, ngươi không sợ ta sẽ hạ sát thủ sao? Còn dám nhờ ta giúp đỡ?”Lạc Nam ra vẻ uy hiếp:
“Với trạng thái hiện tại của ngươi, dù là một Siêu Thần bình thường cũng có thể làm thịt.”
“Một khi lão phu ngã xuống, Sát Phù Lung này sẽ nổ tung, dù là Siêu Thần đỉnh cấp cũng sẽ trọng thương, xui hơn thì mất mạng.”Lão đầu hừ nói:
“Chỉ cần đạo hữu hợp tác, lão phu cam đoan ngươi sẽ không tiếc.”
“Ngươi muốn ta giúp trị thương?”Lạc Nam hỏi.
“Đúng thế, xong chuyện hai ta sẽ đến một chiến trường cổ, nơi tồn tại Bất Hủ Thần Vật.”Lão đầu nghiêm nghị.
“Ồ?”Ánh mắt Lạc Nam loé lên, cười tủm tỉm:
“Có chuyện tốt như thế sao?”
“Không tốt lắm.”Lão đầu đang muốn nói thêm, chợt phun ra một ngụm máu.
Lạc Nam nhận ra con hàng này quá sức khi nói chuyện với mình, liền bắn ra một tia Sinh Mệnh Thần Lực vào cơ thể lão.
Đương nhiên hắn chỉ dùng lực lượng của Siêu Thần, vừa đủ để lão đầu cầm cự thương thế.
Sinh Mệnh vừa nhập thể, một cảm giác thoải mái dễ chịu lan tràn khắp toàn thân.
Lão đầu sảng khoái đến mức rùng mình, kích động nói: “Không ngờ ngoại Không Gian Thần Lực, đạo hữu còn tinh thông Sinh Mệnh Thần Lực.”
“Nói đi! Tin tức về Bất Hủ Thần Vật sao lại không tốt?”Lạc Nam chắp tay sau lưng hỏi.
“Hít.”Lão đầu hít sâu một hơi, đè nén phẫn hận:
“Vì tin tức đó mà ta bị Ngự Hải Đảo truy cùng diệt tận nên mới phải ôm thương thế trốn xuống dưới này, nhục nhã hơn chó nhà có tang.”
Lạc Nam vuốt cằm, tin tức của lão đầu này sẽ liên quan đến Bất Hủ Thần Vật mình đang tìm, hay là một Bất Hủ Thần Vật khác đây?
Nhưng mặc kệ là loại nào, chỉ cần là Bất Hủ Thần Vật vô chủ, hắn không nguyện ý bỏ qua.
“Ngự Hải Đảo là nội tình Bất Hủ…”Lạc Nam nhếch mép:
“Một Siêu Thần Viên Mãn như ngươi thoát được truy sát của chúng, cũng có bản lĩnh đó.”
“Người truy sát ta là Ngự Hải Đảo Chủ và đám tay sai, bọn hắn cũng chỉ là Siêu Thần mà thôi.”Lão đầu giải thích:
“Bất Hủ Thần chân chính là Ngự Hải Thần Quân, ông ấy đã nhiều năm rồi chưa từng xuất thế.”
“Ngự Hải Đảo Chủ vì muốn độc chiếm Bất Hủ Thần Vật đột phá Bất Hủ Thần, có vẻ không bẩm báo tin tức của ta với Ngự Hải Thần Quân.”
“Ra là vậy.”Lạc Nam cảm thấy thú vị, Ngự Hải Đảo cũng là thế lực phía sau của Thuỷ Thần Tộc, thật sự là oan gia ngõ hẹp.
“Đạo hữu, chỉ cần ngươi giúp ta trị thương, hai ta sẽ đến chiến trường cổ đó.”Lão đầu nghiêm nghị nói:
“Đó là chiến trường bí mật có không dưới một vị Bất Hủ Thần tham dự, Bất Hủ Thần Vật chưa chắc chỉ có một kiện duy nhất.”
“Nếu như tìm được, hai ta có thể chia đều!”
Lạc Nam giật mình, hắn rõ ràng cảm giác được lão đầu này không nói dối.
Nhịp tim của hắn bất tri bất giác đập nhanh hơn…
Phải nha, dựa theo manh mối hắn đạt được từ lần Chung Cực Tế Mệnh… kiện Bất Hủ Thần Vật kia vì quá suy yếu nên phải cầu cứu hắn, dù biết hắn đã có Bất Hủ Thần Tháp.
Mà muốn một kiện Bất Hủ Thần Vật suy yếu đến như vậy, ngoại trừ Bất Hủ Thần ra còn có thể là ai?
Điều này chứng minh, trận chiến đó có ít nhất hai loại Bất Hủ Thần Vật.
“Vì sao ngươi có những tin báo này?”Lạc Nam hừ lạnh, nên biết rằng ngay cả Thái Cổ Thư Viện cũng không có thông tin rõ ràng như lão đầu.
“Đạo hữu có điều không biết, tổ tiên ta từng theo hầu một vị Bất Hủ Thần tham chiến và ngã xuống trong trận đó.”Lão đầu nói thẳng:
“Trước khi vẫn lạc, một đạo tin tức của ông ấy đã xuyên qua thời không, truyền vào đầu hậu nhân kế thừa…”
“Gia tộc ta qua nhiều đời suy tàn, không dám hé môi nói nửa lời, mãi đến đời của lão phu rốt cuộc có chút thành tựu, vốn định sẽ bí mật đến chiến trường đó tìm kiếm di vật.”
“Nào ngờ Ngự Hải Đảo Chủ bằng cách nào đó biết được chuyện xưa, ra tay bắt giữ tộc ta, truy cùng diệt tận nhằm tra hỏi manh mối.”
“Cuối cùng chỉ mỗi lão phu là sống sót.”
Lạc Nam không nghĩ đến mình vô tình tìm kiếm, lại tìm được manh mối quan trọng như vậy.
Không hề do dự, hắn đề nghị: “Ta giúp ngươi trị thương, đổi lại tin tức của chiến trường đó phải thuộc về ta, không cùng ngươi có bất cứ liên quan nào!”
“Hừ, đạo hữu cũng quá tham.”Lão đầu giận dữ:
“Ngươi muốn một mình chiếm hết Bất Hủ Thần Vật?”
“Không thế thì sao?”Lạc Nam thoải mái thừa nhận:
“Ngươi có thể đưa ra bất cứ điều kiện nào, ngoại trừ phân chia Bất Hủ Thần Vật.”
Đối với đồ chơi này, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, đến bao nhiêu thu bấy nhiêu.
“Vậy giúp ta diệt Ngự Hải Đảo đi!”Lão đầu trêu tức lên tiếng.
“Đó là điều kiện của ngươi sao?”Lạc Nam giả vờ kinh hãi.
“Đúng thế!”Lão đầu sảng khoái thừa nhận, sau đó lại mỉa mai:
“Tiếc là ngươi không đủ bản lĩnh.”
“Chốt kèo!”Lạc Nam thoải mái gật đầu.
Trong ánh mắt kinh hãi của lão đầu, hắn đem cổ áo ông ta xách lên.
Ý niệm vừa động, đã rời khỏi cái lồng chim mang tên Sát Phù Lung.
“Ngươi…”Lão đầu quá mức kinh hãi, thì ra át chủ bài của mình căn bản không thể uy hiếp đến tính mạng của đối phương.
Người này hoàn toàn có thể mang mình ra ngoài giải quyết, chiếm đoạt tin tức mà không sợ Sát Phù Lung phát nổ.
Bá Chủ Thần Văn cuồn cuộn tiến ra, viết xuống một bảng giao ước.
Bên trong giao ước, lão đầu giúp Lạc Nam tìm đến chiến trường cổ, nơi có sự tồn tại của Bất Hủ Thần Vật.
Đổi lại hắn sẽ giúp lão đầu trị thương và trả thù, đôi bên không ai nợ ai.
“Nhỏ máu vào đi!”Lạc Nam ra hiệu.
“Cái này…”Lão đầu sắc mặt tái mét nhìn hắn
“Đạo hữu thật sự có thể địch lại Ngự Hải Đảo?”
Lạc Nam nở nụ cười bí hiểm, khí tràng bùng phát.
PHỐC!
Lão đầu phun ra một ngụm máu tươi, hãi hùng khiếp vía, nội tâm gào thét:
“Bất… Bất Hủ! ?”

“Đã sớm căn dặn ngươi, làm người đừng nên quá kiêu ngạo.”
Bên trong cung điện giữa dòng xoáy nước, một mỹ nữ váy trắng, diện mục xinh đẹp nhưng lại có phần âm nhu giận dữ nhìn Thuỷ Dương đang trị thương trên giường:
“Lần này đá vào thiết bảng, cũng may đối phương giữ mạng quèn lại!”
“Đại tỷ.”Thuỷ Dương uất ức nói:
“Ngươi không vì đệ đệ ra tay lấy lại công bằng, không vì ta trút giận, còn ở đây mắng ta?”
“Ngươi thì biết cái gì? Dựa theo đánh giá… người có thể dùng giọng nói huỷ đi nhục thân của Thất Trưởng Lão, ít nhất là Siêu Thần Viên Mãn.”Mỹ nữ quát lạnh:
“Ta chỉ là Siêu Thần Hậu Kỳ, nào phải đối thủ của y?”
“Siêu Thần Viên Mãn thì sao? Thuỷ Thần Tộc chúng ta có ba vị Siêu Thần Viên Mãn.”Thuỷ Dương không phục đáp:
“Thậm chí nếu không đủ, sau lưng còn có Ngự Hải Đảo làm chỗ dựa… các ngươi vậy mà nhìn ta bị ức hiếp như vậy?”
“Đáng đời ngươi!”Mỹ nữ lạnh lùng đáp:
“Phụ thân đã căn dặn, trước khi ra tay với bất cứ ai, phải thăm dò lai lịch đối phương thật rõ ràng, có muốn trả thù cũng phải kiên nhẫn.”
“Haha, Mạn muội có vẻ lo xa quá rồi.”Có tiếng cười ôn tồn truyền đến.
Chỉ thấy từ bên ngoài, một nam nhân tuấn tú, diện mạo như rồng trong loài người bước vào.
Hắn một thân kim thuỷ bào cao quý, đầu đội vương quan, hai mắt như kiếm, khí chất phi phàm.
Chứng kiến nam nhân này, Thuỷ Dương đè nén thương thế, cấp tốc nhảy xuống giường lao đến ôm chặt lấy chân đối phương, khóc rống nói:
“Tỷ phu, hãy vì đệ ra mặt, có kẻ muốn giết em vợ ngươi!”
“Hải Lang, chàng sao lại đến đây?”Thuỷ Mạn gò má ửng đỏ, có chút thẹn thùng hỏi.
Nam nhân này chính là Thiếu Chủ của Ngự Hải Đảo - Hải Lang, vị hôn phu của nàng.
Thuỷ Mạn là đệ nhất mỹ nữ của Thuỷ Thần Tộc, còn là nữ nhi của tộc trưởng, phải gả cho Thiếu Chủ của Ngự Hải Đảo làm thiếp để chứng minh lòng trung thành.
“Nghe tin tiểu đệ gặp nạn, người làm tỷ phu như ta sao có thể không đến?”Hải Lang mỉm cười hoà nhã, vòng tay ôm eo Thuỷ Mạn.
Thuỷ Mạn trong lòng ngọt ngào, tựa đầu vào vai nam nhân, chỉ cảm thấy đây là chỗ dựa đáng tin cậy nhất thế gian này.
Nếu Thuỷ Thần Tộc cẩn thận không dám báo thù vì đệ đệ nàng, nhưng nếu có Hải Lang ra mặt, mọi chuyện sẽ khác.
Ngự Hải Đảo là nội tình Bất Hủ, nhìn khắp Đông Cực Hải thậm chí là toàn thiên hạ… có bao nhiêu kẻ dám đắc tội chứ?
“Đội ơn tỷ phu, đội ơn tỷ phu.”Thuỷ Dương liên tục dập dầu, ánh mắt đầy rẫy oán hận:
“Ta muốn ở trước mặt tên khốn đó làm nhục Hồ Long Nữ!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.
Đa tạ các độc giả ủng hộ e.
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.