Con Đường Bá Chủ

Chương 648: Đến Tổ Long Tộc



“Sắp tới ta dự định đến Tổ Long Tộc một chuyến, ngươi muốn về ao cũ không?” Lạc Nam hỏi cá trê.

Tử Đạo Trê Ngư vội vàng lắc đầu: “Tiểu nhân ở đó chỉ là con cá nhỏ trong ao, không có ý nghĩa...chi bằng tiếp tục ở lại nơi này.”

“Vậy giao cho ngươi một nhiệm vụ, bất cứ kẻ nào bị Bá Chủ Chiến Kỳ nhắm vào...ngươi phải toàn lực tấn công, tiêu diệt hắn.” Lạc Nam nói.

Bá Chủ Chiến Kỳ có thể phát hiện những kẻ lòng mang dị tâm khi tiến vào Bá Chủ Lãnh Địa, đặc biệt là những kẻ thù của Lạc Nam ở Đạo Giới, hắn muốn con cá trê này giúp mình “giữ nhà”.

“Tuân lệnh Bá Chủ, tiểu nhân ở địa bàn của ngài...đương nhiên sẽ theo lệnh ngài mà làm việc.” Tử Đạo Trê Ngư cung kính gật đầu.

“Nếu làm tốt, lần sau ta sẽ thưởng.”

Lạc Nam hài lòng, vung tay đem nó ném trở về Tử Hải, tiếp tục đạp không mà đi.

Nhìn theo bóng lưng mà hắn biến mất, Tử Đạo Trê Ngư thán phục liên tục:

“Quả nhiên ngài ấy đã móc nối quan hệ với Tổ Long Tộc, lăn lộn ở Đạo Giới chắc hẳn không tệ rồi.”

So với trở về Tổ Long Tộc làm cá nhỏ trong ao, bị một đám Long Ngư khi dễ ức hiếp, nó thích tận hưởng cảm giác độc bá Tử Hải hơn.

Nghĩ đến đây, một lần nữa lặn sâu xuống đáy biển...

...

Tu La Giáo...

Hiện giờ Tu La Giáo do một nữ nhân tuyệt sắc làm chủ, phụ trách quản lý và điều động tất cả Tu La Sứ Giả.

Bất quá từ khi thiên hạ thái bình, Tu La Sứ Giả cũng không phải ẩn mình làm các loại nhiệm vụ một cách bí mật nữa, thay vào đó là đường đường chính chính phát triển nền văn minh tu luyện, trở thành trợ thủ phụ trợ cho các thành viên của Phá Đạo Hội hoạt động ở Ngũ Châu Tứ Vực, chủ yếu là tuyên truyền tầm quan trọng của Đạo Xu, Quy Tắc Chi Lực...phổ biến những kiến thức mà hầu hết tu sĩ trước đây bị giới hạn, không thể tiếp xúc đến.

Tu La Giáo cũng mang một quang cảnh sáng hơn, bớt đi bầu không khí âm u tăm tối.

Lạc Nam gặp trực tiếp vị nữ nhân tuyệt sắc này, mỉm cười gọi một tiếng:

“Ngoại tổ mẫu.”

Không sai, nữ nhân này chính là Tu La Đại Trưởng Lão...mẫu thân của Ninh Vô Song, cũng là bà ngoại của Lạc Nam.

Lần trước bà sống lại trong dáng vẻ một tiểu la lị, hiện tại sau từng ấy năm...cũng đã “lớn lên” thành một nữ nhân trưởng thành.

Tuy rằng đã từng có thời điểm Tu La Đại Trưởng Lão không để Lạc Gia vào trong mắt, nhưng Lạc Nam có thể hiểu tâm tình của bà...

Suy cho cùng, trong chuyện như vậy thật khó để nói ai đúng ai sai...

Ánh mắt phức tạp nhìn lấy Lạc Nam, Tu La Đại Trưởng Lão dùng thanh âm khàn khàn đục ngầu như một lão nhân hỏi:

“Vô Song và Giáo Chủ vẫn tốt chứ?”

“Các nàng rất tốt.” Lạc Nam đại khái nói qua tình hình của Ninh Vô Song và Huyết Yêu Cơ.

Tu La Đại Trưởng Lão thoáng thở phào, lại có chút mất tự nhiên:

“Nghe nói ngươi đã có nữ nhi?”

Lạc Nam giật mình, lúc này mới gọi Tiểu Thiên Ý, Lạc Kỳ Nam mấy nữ ra diện kiến.

“Chúng ta thỉnh an ngoại cố mẫu.”

Hai nữ biết đây là mẫu thân của mẫu thân của phụ thân mình, liền ngoan ngoãn hành lễ.

Nhìn thấy Lạc Kỳ Nam cao quý, trang nhã lại mỹ lệ như thiên tiên, Lạc Thiên Ý bụ bẫm, ngây thơ đáng yêu như tiểu thiên sứ, Tu La Đại Trưởng Lão hiếm thấy nhoẻn miệng cười rạng rỡ:

“Hảo, tốt lắm...đời này đối với lão bà ta chỉ cần vậy là đủ haha.”

Không biết bao nhiêu năm rồi, trong lòng bà chưa từng có nhẹ nhõm, vui vẻ, hài lòng đến như vậy.

Rời khỏi Tu La Giáo, Lạc Nam lại ghé qua Thập Thất Tông gặp được Thần Xí Nga.

Thần Xí Nga vẫn giúp đỡ Phạm Thanh Thuyên và Thập Khánh Huyên phát triển Thập Thất Tông, nó và Xí Nga Tộc trở thành Thần Thú Hộ Tông của tông phái này.

“Ngươi đã có thể đột phá Yêu Đạo Cảnh.” Lạc Nam đánh giá Thần Xí Nga nói.

“Không những ta, mà rất nhiều người khác cũng đã đủ điều kiện đột phá.” Thần Xí Nga ung dung đáp:

“Giống như hai vị đứng đầu của Bất Tử Điểu Tộc, đại trưởng lão Đỉnh Lôi Chí Quốc, Tu La Đại Trưởng Lão, đại trưởng lão Quỷ Thần Tộc, lão già Bồ Ma Thụ của Vạn Yêu Cung...bọn hắn đều có thể đột phá Đạo Cảnh.”

“Nhưng xâm nhập Đạo Giới khá nguy hiểm, gặp phải Đạo Kiếp lại gây nên động tĩnh lớn...mấy người chúng ta tạm thời chưa dám mạo hiểm.”

“Bởi nếu chúng ta xảy ra chuyện không may, tạm thời chưa có người thay thế Bá Chủ quản lý lãnh địa.”

Lạc Nam gật đầu: “Việc này ta có thể lý giải, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, một thời gian sau ta sẽ tạo điều kiện để tất cả đột phá.”

Sau khi hắn và chúng nữ đột phá Thần Đạo thành công, căn cơ tại Đạo Giới sẽ càng thêm vững chắc...đến lúc đó có thể đường đường chính chính công khai biến Sát Chiến Điện thành Bá Chủ Lãnh Địa, lại thông qua sự liên kết giữa hai Bá Chủ Lãnh Địa mang tất cả người đủ điều kiện đột phá Đạo Cảnh truyền tống đến Đạo Giới, đột phá ngay trong địa bàn của hắn.

“Chúng ta biết ngài trăm công nghìn việc, tạm thời cũng không vội vàng.” Thần Xí Nga cười nói:

“Có thể nhìn Ngũ Châu Tứ Vực ngày càng phồn vinh, chúng ta đã rất thoả mãn.”

Không nói đến tầng lớp thiên tài trẻ tuổi nhiều như nấm mọc sau mưa, hãy nhìn vào sự tiến bộ của những lão nhân vật như bọn hắn là đủ hiểu.

Nếu Ngũ Châu Tứ Vực vẫn còn như trước đây, sợ rằng tất cả những ai đủ điều kiện tiếp xúc đến Đạo Cảnh chỉ có hai kết cục.

Một là thần phục Ngũ Đại Học Viện, hai là cùng với thế lực của mình bị tận diệt.

Toàn bộ Ngũ Châu Tứ Vực là nơi chơi đùa của năm tên Đạo Tử, âm mưu tràn lan, bí mật đen tối che đậy lịch sử...nào có thể phồn hoa như gấm giống hiện tại?

Người nam nhân này và những nữ nhân của hắn đã thay đổi tất cả, mang lại ánh sáng tinh khiết nhất cho thế giới này.

“Haha, rồi sẽ có ngày toàn bộ Nguyên Giới đều có quang cảnh như vậy.” Ánh mắt Lạc Nam lấp loé:

“Không lâu nữa.”

Hắn ghé qua tất cả các thế lực năm xưa của mình và các hồng nhan thê tử.

Ngọc Giao Đảo, Nhân Ngư Tộc, Đỉnh Lôi Chí Quốc, Bất Tử Điểu Tộc, Quỷ Thần Tộc, Vạn Yêu Cung, Trân Bảo Lâu...

Hắn vấn an trưởng bối, lưu lại tài nguyên cũng như thông báo tình hình của chúng nữ.

Mang theo cảm xúc vô vàn, Lạc Nam gọi ra Minh Hà.

Áo choàng bao phủ toàn thân, màn nước không gian mở ra, ung dung đặt chân bước vào.

...

Đại Hoang Thương Khung.

Lạc Nam cùng Minh Hà hiện ra dưới chân một ngọn núi cao, bên cạnh chẳng biết từ bao giờ đã có một con mèo cam nằm chờ sẳn, dáng vẻ lười biếng, còn ngáp lên ngáp xuống.

“Cam Đại Miêu, chúng ta lại gặp.” Lạc Nam nở nụ cười, đưa tay xoa xoa cái đầu mèo.

“Buông ra tay thối a miêu.” Cam Đại Miêu ghét bỏ nhìn hắn, bộ lông màu cam xù lên.

“Ngươi cho đại tỷ các nàng sờ soạng nhưng không cho ta đụng vào?” Lạc Nam buồn bực.

“Ngựa giống như ngươi không được đụng bổn miêu.” Cam Đại Miêu ngạo kiều nói:

“Đại tỷ đã dặn bổn miêu cùng ngươi đến Tổ Long Tộc.”

“Ừm.” Lạc Nam nở nụ cười, đại tỷ cũng khá chu đáo...biết rằng Cam Đại Miêu có quan hệ không tồi với Long Tổ nên cố ý gọi nó theo.

“Đi thôi!” Cam Đại Miêu thả người bay lên dẫn đường.

Minh Hà trở về đan điền Lạc Nam, để hắn một người đuổi theo...

Rất nhanh, địa bàn hùng vĩ của Tổ Long Tộc đã hiện ra trước mắt.

“Kẻ nào tiếp cận Tổ Long Tộc?”

Cảm ứng được có khí tức tiếp cận, một thanh âm chất vấn từ trong núi cao vọng ra.

“Lạc Nam cùng nữ nhi đến bái phỏng.”

Lạc Nam cởi xuống áo choàng cất cao giọng nói.

XOẸT.

Hắn vừa dứt lời, không gian phía trước trực tiếp mở ra một đại môn, thân ảnh Tộc Trưởng – Long Kiêu đích thân ra đón.

“Lạc tiểu hữu rốt cuộc đã đến, mời!” Long Kiêu chắp tay, nhìn có vẻ khá nóng vội, ngay cả Cam Đại Miêu trôi nổi ở bên cạnh cũng không để ý đến.

“Hừ.” Cam Đại Miêu bất mãn lên tiếng chứng minh sự tồn tại.

“A, ngươi cũng ở đây à?” Long Kiêu lúc này mới chú ý đến nó, liền nói:

“Hôm nay phụ thân ta không có thời gian tiếp đón ngươi, làm phiền hôm khác đến.”

“Ngươi dám đuổi bổn miêu?” Cam Đại Miêu giận dữ nói:

“Ta chính là trưởng bối của Tiểu Thiên Ý, phải đi theo bảo vệ an toàn của nàng.”

Như không muốn mất thêm thời gian, Long Kiêu gật gật đầu:

“Mau vào đi!”

Hắn cũng lười hỏi rõ quan hệ của Cam Đại Miêu và Tiểu Thiên Ý, chỉ thấy nó cùng Lạc Nam đến đây có lẽ không phải là trùng hợp.

Đám người bước vào đại môn không gian, xuất hiện bên trên đỉnh của một ngọn núi có khung cảnh yên bình, hoà hợp cùng thiên nhiên nhưng lại tràn ngập hơi thở cổ lão, nguyên thuỷ...

Giữa núi rừng có một đình viện nằm bên hồ, trong đó có một lão nhân đang ngồi uống trà, thân mặc áo vải, dáng người tráng kiện, râu tóc bạc trắng, diện mạo hiền từ như một lão nhân bình thường, hoàn toàn không cảm ứng được một tia khí tức nào khác lạ.

Nhưng chính điều đó khiến Lạc Nam đã có thể khẳng định thân phận đối phương.

Đệ nhất cường giả hiện tại của Đại Hoang Thương Khung, khởi nguyên và cự đầu của Tổ Long Tộc – Long Tổ.

Thậm chí một nửa giọt huyết mạch trong cơ thể Lạc Nam lúc này là thuộc về ông ta...

“Phụ thân, đã dẫn Lạc tiểu hữu đến!” Long Kiêu cung kính nói.

“Ngươi lui ra đi.” Long Tổ nhẹ gật đầu, quay người đứng lên nhìn Lạc Nam vuốt râu cười nói:

“Không hổ là anh hùng xuất thiếu niên, những thành tựu và lịch sử mà Lạc tiểu hữu tạo ra tại Bách Đạo Đại Hội khiến lão phu phải ngưỡng mộ.”

“Tiền bối quá lời.” Lạc Nam chắp tay, nhẹ động ý niệm.

Tiểu Thiên Ý đã hiện ra ở bên cạnh hắn.

Ánh mắt Long Tổ lập tức khoá chặt lấy Tiểu Thiên Ý, bên trong đáy mắt tràn đầy hoài niệm và thương tiếc, ôn tồn nói:

“Đến đây ngồi đi!”

Cảm nhận được thiện ý từ Long Tổ, ngay cả Tiểu Thiên Ý cũng bớt đi vài phần nghịch ngợm, theo sát Lạc Nam đến ngồi vào đình viện.

“Hừ, lại bơ ta.” Cam Đại Miêu bực mình, trực tiếp trèo lên bà trà nằm lăn lộn.

“Tiểu Cam đừng nghịch, hôm nay lão phu có việc quan trọng.” Long Tổ ra hiệu cho nó an tĩnh lại.

Đôi mắt già nua của Long Tổ nhìn Tiểu Thiên Ý mang theo hy vọng, nhẹ giọng hỏi:

“Tiểu bất điểm, truyền thừa của ngươi là từ nơi nào đạt được?”

Tiểu Thiên Ý nhìn sang Lạc Nam, thấy hắn gật đầu, lúc này mới đem những gì mình trải qua tại Linh Châu Động Thiên kể lại một lần.

“Nàng vậy mà lưu lại truyền thừa tại nơi đó...quả thật phù hợp với tính cách của nàng.” Long Tổ thở dài.

“Tiền bối, không biết Long Tổ Chi Hậu đang ở nơi nào? Vãn bối muốn cảm tạ vì đã ưu ái Tiểu Thiên Ý.” Lạc Nam chân thành nói.

“Haizz, nếu lão phu biết tung tích của nàng, đâu cần gọi các ngươi đến đây.” Long Tổ bất đắc dĩ:

“Thế gian cho rằng hai nàng vẫn ở cùng lão phu trên Tổ Long Sơn, nhưng không biết rằng hai nàng đã sớm rời ta mà đi, thực lực của các nàng không thua ta quá nhiều, khiến ta cũng vô pháp tìm ra manh mối.”

Lạc Nam đám người chấn động, dựa theo lời này...vậy cả Long Tổ Chi Hậu và Ngự Long Tổ Mẫu đều không ở bên cạnh Long Tổ.

“Ông đã làm gì sai sao? Tại sao thần tiên tỷ tỷ lại bỏ đi?” Tiểu Thiên Ý ngây thơ hỏi.

“Thần tiên tỷ tỷ?” Long Tổ bật cười:

“Nha đầu miệng thật ngọt, chẳng trách nàng ưa thích ngươi...hơn nữa lão phu cảm nhận được khí vận của ngươi thâm hậu, chắc là sở hữu một loại thể chất nào đó hộ thân.”

“Hừ, ông còn chưa trả lời ta.” Tiểu Thiên Ý phồng má.

“Đừng bất kính.” Lạc Nam cốt lên đầu nàng.

“Nàng nói đúng.” Long Tổ tiếc nuối thở dài:

“Lão phu quả thật đã từng tự tiện quyết định mà không quan tâm đến cảm xúc của hai nàng, khiến cả hai nàng đều giận ta mà đi...”

“Rốt cuộc là chuyện gì a miêu?” Cam Đại Miêu nhịn không được ngứa ngáy hỏi.

“Đã qua lâu rồi, lão phu hiện tại chỉ muốn mang hai nàng trở về...đây là tâm nguyện lớn nhất đời ta.” Long Tổ nhẹ nhấp một ngụm trà:

“Chỉ tiếc theo lời của Thiên Ý, sợ rằng sau khi truyền thừa thành công...nàng đã phá bỏ Truyền Tống Trận, muốn dựa vào Linh Châu Động Thiên tìm cũng không tìm được.”

“Thật xin lỗi vì không thể giúp gì cho tiền bối.” Lạc Nam áy náy nói.

“Không, Tiểu Thiên Ý đã giúp lão phu rất nhiều...bởi vì nó chứng minh là nàng còn sống.” Long Tổ kích động nói:

“Chỉ cần nàng còn sống, lão phu vẫn có cơ hội tìm lại nàng...xem ra sắp tới ta không thể ở yên tại Tổ Long Tộc nữa rồi.”

Lạc Nam rất đồng cảm với Long Tổ, bởi lẽ hắn cũng từng xa cách các thê tử, hiểu rõ cảm giác nhớ nhung, áy náy là như thế nào...huống hồ trong chuyện này có lẽ là do Long Tổ làm sai nên mới chọc giận cùng lúc hai vị ái thê.

Chẳng biết vì sao, hắn có cảm giác việc này liên quan đến trận chiến của Long Tổ với Vạn Yêu Chi Chủ.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam chủ động hỏi:

“Ta có hai vị bằng hữu trước đó từng vào Tổ Long Tộc tiếp nhận truyền thừa từ mộ của Vạn Yêu Chi Chủ, không biết bọn hắn hiện tại sao rồi?”

“Hoá phàm cả rồi.” Long Tổ vuốt cằm.

Lạc Nam âm thầm chửi thề, không hổ là truyền thừa của đại năng khủng bố, hai con hàng kia vậy mà còn hoá phàm trước cả mình, chẳng trách tìm không ra tung tích bọn hắn.

“Không biết vì sao truyền thừa của Vạn Yêu Chi Chủ lại lưu ở Tổ Long Tộc?” Lạc Nam lại thử điều tra manh mối.

Long Tổ lại lắc đầu: “Với tiềm lực nghịch thiên của ngươi, sẽ có ngày ngươi tự khắc biết đáp án mà thôi, hiện tại dù lão phu có giải thích cũng chỉ thêm phiền toái.”

“Ngược lại, Thiên Ý đã có truyền thừa của Tổ Long Chi Hậu...từ giờ lão phu phong nàng làm vị Tổ Long Chi Nữ thứ hai của Tổ Long Tộc.”

Cam Đại Miêu hít một ngụm khí lạnh, đây là thân phận cao quý nhất trong thế hệ trẻ tại Đại Hoang Thương Khung, thậm chí có thể đi ngang toàn Đạo Vực.

“Không thèm.” Nào ngờ Tiểu Thiên Ý lắc đầu bĩu môi:

“Làm Tổ Long Chi Nữ của các người, chẳng phải sẽ bị bắt đi kết giao với Ngự Long Sơn Trang sao? Ta không thích.”

“Hahaha, việc liên kết với Ngự Long Sơn Trang là quyền tự do của mỗi một Long Tộc, lão phu chưa từng ép buộc.” Long Tổ cười to:

“Hơn nữa đứa cháu gái kia của ta đã cùng Hoài Khánh đồng sinh cộng tử rồi, Tổ Long Tộc ngày sau cũng cần có người đích thân thừa kế, tiểu bất điểm ngươi rất thích hợp.”

“Vậy baba của ta thì sao?” Tiểu Thiên Ý ôm cánh tay Lạc Nam, muốn giúp hắn tranh giành địa vị, trong trẻo nói:

“Baba có huyết mạch Long Tổ của ngài nha.”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3