Lạc Nam cưng chiều véo gò má nữ nhi, nha đầu này tuy rằng ưa nghịch ngợm nhưng luôn quan tâm và suy nghĩ cho hắn, thật không uổng công thương nàng.
Long Tổ nhìn thoáng qua Lạc Nam cười nói:
“Huyết mạch của lão phu vốn không nên lưu lạc ra ngoài, nhưng nếu Tiểu Thiên Ý trở thành Tổ Long Chi Nữ, ngươi là phụ thân của nàng sẽ không tính là người ngoài nữa.”
“Hứ, vậy nếu ta không đáp ứng, ông sẽ lấy lại huyết mạch của baba sao?” Tiểu Thiên Ý phồng má.
“Đây là việc bắt buộc.” Long Tổ lắc đầu thở dài:
“Bất kỳ một thế lực nào cũng sẽ không để truyền thừa của mình lưu lạc cho ngoại nhân, nhất là phụ thân của ngươi thân phận quá mức mẫn cảm.”
“Nếu không thu lại huyết mạch, chẳng may sau này hắn dùng vào đó khống chế toàn bộ Tổ Long Tộc đi làm pháo hôi trên chiến trường, ai sẽ chịu trách nhiệm?”
“Vậy nếu ta nguyện làm Tổ Long Chi Nữ?” Tiểu Thiên Ý chớp chớp mắt.
“Thì cha con các ngươi sẽ trở thành người nhà của Tổ Long Tộc, không dám nói sẽ luôn đứng về phía hắn khi hắn có sai lầm, nhưng chắc chắn sẽ ra tay hỗ trợ hắn khi cần thiết, cũng không cần phải thu hồi huyết mạch.” Long Tổ sảng khoái nói:
“Điều kiện là nha đầu ngươi phải thông qua nghi thức nhận tổ quy tông, vĩnh viễn không phản bội bổn tộc.”
“Ta còn một vị tỷ tỷ nha.” Tiểu Thiên Ý khôn lanh ra giá.
“Haha, là thiếu nữ sở hữu huyết mạch Nghịch Thiên Ma Long kia sao? Việc này ta cũng có nghe nói.” Long Tổ cười:
“Vừa lúc trong tộc có truyền thừa của một vị Nghịch Thiên Thần Long, hắn từng là đệ đệ của ta...chỉ tiếc đã ngã xuống trong một trận chiến.”
“Có thể để tỷ tỷ của ngươi ở bên cạnh trợ giúp ngươi đảm đương chức vị Tổ Long Chi Nữ, cùng nhau kế thừa tương lai Tổ Long Tộc.”
Lạc Nam nghe vậy giật mình, Nghịch Thiên Thần Long là một hình thái khác của Nghịch Long sau khi phản tổ, nếu Lạc Kỳ Nam vừa sở hữu huyết mạch Nghịch Thiên Ma Long, vừa có được truyền thừa của Nghịch Thiên Thần Long, thực lực chắc chắn đại tăng.
“Tốt lắm, ta đồng ý làm Tổ Long Chi Nữ.” Tiểu Thiên Ý cảm thấy giá cả đã đủ, liền sảng khoái gật đầu.
Dù sao thì nàng cũng từng đảm đương Cửu Tượng Nữ Hoàng, không phải chưa từng gánh vác trọng trách, có gì phải sợ chứ?
“Nha đầu, con thích thì làm, không thích thì không làm...đừng bận tâm ta và Kỳ Nam.” Lạc Nam xoa xoa đầu ái nữ:
“Cùng lắm thì ta giao trả huyết mạch cho tiền bối.”
“Baba an tâm đi, địa vị cao như thế ngu gì không làm? Hì hì...” Tiểu Thiên Ý cười tủm tỉm:
“Tổ Long Tộc chắc chắn có rất nhiều đồ ăn ngon.”
“Ngươi là Cửu Đầu Nghịch Long hay là cửu vỹ hồ ly tinh? Vì sao khôn lanh như vậy a miêu?” Cam Đại Miêu trừng mắt nhìn.
“Nhờ dì cam dạy dỗ cả.” Tiểu Thiên Ý ôm lấy Cam Đại Miêu hôn một ngụm.
“Tốt lắm.” Long Tổ đứng lên hài lòng nói:
“Ngươi và đại tỷ của ngươi có có thể bắt đầu nghi thức tiếp nhận thân phận và truyền thừa, thực lực tăng lên...ngày sau độ Thần Kiếp cũng có thêm thủ đoạn chống lại.”
Lạc Nam nghe vậy cũng đem Lạc Kỳ Nam gọi ra ngoài.
Với thân phận và địa vị của Long Tổ, lại thêm Bách Vận Quy Nguyên Thể có thể gặp dữ hoá lành, hắn tin tưởng đây sẽ là đại cơ duyên của hai nữ nhi.
Được truyền thừa và địa vị của chủng tộc mạnh nhất Đạo Vực, thử hỏi còn cơ duyên nào lớn hơn?
“Theo lão phu!”
Long Tổ bỗng nhiên ngửa đầu rít gào:
“NGAO!”
ẦM ẦM...
Trong ánh mắt kinh dị của đám người, thác nước hùng vĩ từ trên đỉnh Tổ Long Sơn đổ xuống bất chợt toả sáng kinh người.
Từng dòng nước chảy thì ra lại chính là Tổ Long Văn cực kỳ huyền diệu...
Theo tiếng rống của Long Tổ, những Tổ Long Văn này tán đi...để lộ ra một hang động bí mật.
Long Tổ dẫn đường bay vào hang động, Lạc Nam, Cam Đại Miêu cùng hai nữ theo sát phía sau.
NGAO NGAO NGAO NGAO...
Cũng vào khoảnh khắc đó, Tổ Long Tộc Trưởng – Long Kiêu và bảy vị Trưởng Lão đức cao vọng trọng của Tổ Long Tộc cũng nhanh chóng vào động.
Nghi thức cao quý bậc nhất của Tổ Long Tộc sắp diễn ra, tất cả thành viên cao tầng đều phải có mặt.
Quá trình tiếp nhận thân phận và truyền thừa sẽ khá tốn thời gian...
Lạc Nam sau khi tận mắt nhìn thấy nghi lễ long trọng, xác định được hai nữ nhi không có nguy hiểm gì, lúc này mới an tâm rời đi, Cam Đại Miêu ở lại hộ pháp.
Chờ hai nữ nhi xong chuyện, có thể tự quay về Sát Chiến Điện tiến vào Nhập Phàm Hồ.
Hắn vừa mới xuống đến chân núi Tổ Long Sơn, lại gặp phải một thân ảnh quen thuộc.
“Đúng là oan gia ngõ hẹp.” Hoài Khánh khoanh tay trước ngực vểnh môi.
Lạc Nam ung dung mỉm cười: “Lần trước ân oán giữa chúng ta đã giải quyết xong, sao có thể gọi là oan gia?”
“Ngươi rất mạnh.” Hoài Khánh hít sâu một hơi:
“Ta và Kiều Nhi tâm phục khẩu phục.”
“Kiều Nhi?” Lạc Nam chưa hiểu.
“Là ta.” Một thanh âm trong trẻo vang lên, từ cơ thể của Hoài Khánh tách ra một nữ nhân tuổi đôi mươi, thân khoác nhuyễn sắc kim bào, dáng người cao quý, tóc dài lấp lánh tinh quang, ngũ quan như được ông trời ưu ái, hội tụ hết các nét đẹp cổ điển.
“Thì ra là Tổ Long Chi Nữ.” Lạc Nam bừng tỉnh, Long Kiều Nhi chính là nữ nhi của Long Kiêu đây mà.
Về phần Chúc Long và Ác Long kia chắc còn trong phong ấn rồi.
“Thật đa tạ các vị đã đến.” Long Kiều Nhi than nhẹ một tiếng.
“Tại sao đa tạ?” Lạc Nam khó hiểu.
“Bởi vì Thiên Ý gánh trách nhiệm thay ta.” Long Kiều Nhi giải đáp:
“Ta đã cùng với Hoài Khánh sinh tử tương liên, đời này không thể toạ trấn Tổ Long Tộc...mà Thiên Ý đã thay ta làm điều đó.”
Lạc Nam ánh mắt loé lên, đã hiểu ra vấn đề.
Long Tổ có hai người con, một người là tộc trưởng Long Kiêu và một người là muội muội của Long Kiêu.
Bất quá muội muội của Long Kiêu đã gả cho Trang Chủ Ngự Long Sơn Trang là Hoài Kiệt, ký khế ước với Hoài Kiệt, cùng Hoài Kiệt sinh ra Hoài Khánh...vậy nên trách nhiệm gánh vác địa vị tộc trưởng thuộc về một mình Long Kiêu.
Đến thế hệ sau, Long Kiêu lại sinh ra Long Kiều Nhi, Ác Long và Chúc Long, ngôi vị tộc trưởng kế tiếp sẽ thuộc về một trong ba người này.
Kết quả cả ba người này vì các nguyên nhân mà đều dính vào Hoài Khánh, dẫn đến Tổ Long Tộc mất đi thế hệ kế thừa sau này.
Vừa lúc Tiểu Thiên Ý xuất hiện, nhận được truyền thừa của Tổ Long Chi Hậu...đảm đương chức vụ Tổ Long Chi Nữ.
Vậy Tiểu Thiên Ý sẽ thay thế Long Kiều Nhi, Chúc Long và Ác Long gánh vác trọng trách.
Khi Long Kiêu thoái lui, Tiểu Thiên Ý sẽ từ Tổ Long Chi Nữ trở thành tộc trưởng.
Đây là lý do Long Kiều Nhi cảm kích đa tạ...
“Mọi chuyện xem ra là do số phận an bài.” Lạc Nam cảm thán một tiếng:
“Nếu đây là quyết định của Tiểu Thiên Ý, ta đương nhiên sẽ không xen vào.”
“Lạc Nam, chờ ngươi đột phá Thần Đạo chúng ta lại đánh một trận.” Hoài Khánh nóng lòng nói.
“Haha, khi ta thành Thần thì các thê tử của ta cũng thành Thần, đến lúc đó sợ rằng ngươi cũng sẽ bại.” Lạc Nam thoải mái nói tình hình thực tế.
“Hừ, ta sẽ cố gắng khuất phục Ác Long và gia tăng thủ đoạn.” Hoài Khánh vô cùng quyết tâm:
“Thắng bại không quan trọng, ta chỉ muốn được đánh với đối thủ xứng tầm.”
“Tốt...sẳn sàng tiếp nhận khiêu chiến.” Lạc Nam thoải mái nhún vai.
Quả nhiên đối với loại nữ nhân mắt cao hơn đầu, thực lực cường đại như Hoài Khánh thì chỉ có một cách duy nhất để giải quyết mâu thuẫn, đó là phải mạnh hơn nàng, khiến cho nàng phục.
Hiện tại Hoài Khánh đã không còn cao cao tại thượng, mở miệng ngậm miệng là đòi thu phục hắn làm toạ kỵ như trước nữa...
Chuyện cần làm đều đã giải quyết xong, kế tiếp Lạc Nam chuẩn bị hoá phàm...
Trước những địch nhân khủng bố dần dần lộ diện, một khi chưa thành Thần...hắn sẽ không thể an tâm.
“Kim Nhi, làm sao để tiến vào phàm kiếp?” Lạc Nam vừa đi vừa hỏi.
“Chỉ cần tu vi đạt đến giới hạn của Bán Thần Cảnh, động ý niệm muốn trở thành Thần...Giới Linh sẽ tự khắc phản ứng được và đưa công tử đến thế giới cấp thấp một cách ngẫu nhiên.” Kim Nhi ngồi trên vai hắn lắc lư hai chân mỉm cười hỏi:
“Bất quá trước đó công tử không chuẩn bị sẳn thủ đoạn để ngạnh kháng Thần Kiếp à? Nên biết rằng một khi hoá phàm thành công, đối mặt với ngươi sẽ là Thần Kiếp giáng xuống.”
“Không cần, ta đã có phương thức ứng phó.” Lạc Nam nở nụ cười tà.
Mặc dù hắn vẫn cảm giác được Giới Linh sẽ tiếp tục nhân cơ hội mình đột phá Thần Kiếp mà giáng xuống uy lực khủng bố để làm thịt mình, nhưng khác với lần trước đột phá Thiên Đạo cần chuẩn bị kỹ càng, lần này hắn đã có phương thức khác để độ Thần Kiếp.
Điều hắn lo lắng nhất là Thần Kiếp của các hồng nhan và thê tử, nhưng đại tỷ Vân Tiêu đã hứa hẹn sẽ đảm bảo an toàn cho các nàng, vậy hắn đã không còn gì vướng bận.
“Minh Hà, nàng mang theo Hỗn Độn Thú trở về Sát Chiến Điện...ta sẽ lên đường hoá phàm, lần sau gặp lại có lẽ phải là vài chục năm.” Lạc Nam nhìn giai nhân bên người, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mượt mà thanh mát của nàng nhẹ nói.
Từ khi nhận thức đến hiện tại, nàng vẫn luôn vô oán vô hối đi theo hỗ trợ hắn...
Có thể nói xuyên suốt hành trình từ Thiên Đạo Sơ Kỳ đến sắp đột phá Thần Đạo của hắn đều có bóng dáng của nàng.
Tuy rằng nàng không chiến đấu, cũng không hỗ trợ tu luyện...nhưng vai trò của nàng chính là vô pháp thay thế.
“Không, ta vẫn sẽ theo ngươi.” Minh Hà lắc đầu nói.
Lạc Nam ngẩn người: “Ta trở thành phàm nhân, làm sao mang theo tồn tại riêng biệt?”
“Nếu chúng ta là một thì sao?” Minh Hà nhoẻn miệng cười.
“Ý nàng là?” Lạc Nam toàn thân chấn động, sau đó chợt mừng rỡ như điên:
“Nàng nguyện ý rồi?”
Hắn vui đến mức nắm chặt tay của nàng.
“Đã sớm quen gắn bó với ngươi rồi, nghĩ đến phải xa vài chục năm thậm chí trăm năm...đột nhiên cảm thấy không quen.” Minh Hà ôn nhu nói:
“Không biết chàng có bằng lòng để thiếp làm khí linh của Huyền Thuỷ Đỉnh?”
“Ta cầu còn không được, nàng sẽ là nữ chủ của Huyền Thuỷ Đỉnh, không phải khí linh gì cả.” Lạc Nam hít sâu một hơi, kéo lấy vòng eo mềm mại uyển chuyển của nàng ôm lấy.
Minh Hà tựa đầu vào lòng ngực nam nhân, mũi quỳnh ngửi lấy khí tức mạnh mẽ của hắn thủ thỉ:
“Thiếp vốn cho rằng đời này sẽ không nhận ai làm chủ, đặc tính của thiếp vốn ưa thích sự ngao du, tự do tự tại...nào ngờ lại va phải chàng.”
“Chàng là loại nam nhân độc dược với nữ nhân, khiến nữ nhân phải quyến luyến...”
“Ai nói ta cần nàng nhận chủ?” Lạc Nam ôn hoà nói:
“Chúng ta chính là phu thê, nàng là thê tử của ta, thành Thần rồi...ta sẽ cưới hỏi nàng đàng hoàng vào Lạc Gia.”
“Vậy động phòng trước được không?” Minh Hà nháy đôi mắt đẹp, gò má trắng hồng ửng đỏ vô cùng kiều diễm.
“Haha, được mỹ nhân nổi tiếng của Đạo Hải yêu thương nhung nhớ, ta cầu còn không được.”
Lạc Nam phấn chấn hùng phong, cúi người bế lấy Minh Hà theo kiểu công chúa.
Minh Hà điểm đầu ngón tay vào không gian, màn nước mở ra bao trùm lấy cả hai người.
Hậu viện tại Sát Chiến Điện...
Giải trừ Bá Y bên ngoài, Lạc Nam nhắm ngay đôi môi đỏ mộng của người ngọc trong lòng hôn xuống.
“Ưm...”
Minh Hà ánh mắt mê ly, thả lỏng toàn thân đón nhận nam nhân chiếm hữu...thanh âm rung động lòng người.
Theo Long Tiên Thánh Điển, Thiên Địa Hợp Hoan Công cùng lúc vận chuyển...đôi nam nữ hoà quyện vào nhau.
Huyền Thuỷ Đỉnh hưng phấn rít gào đón chờ nữ chủ của nó.
“Phu quân...”
Theo mỗi khúc tình ca ngân vang, Minh Hà lại hoá thành một phần Thuỷ Thuộc Tính tinh khiết đến cực điểm dung nhập vào đan điền của Lạc Nam...
Ngập tràn xuân sắc...
Cũng không biết qua bao lâu, Hồn Nguyệt Ánh dẫn đầu các tỷ muội Quang Nhi, Hoả Nhi...chào đón Minh Hà gia nhập.
Mà bởi vì tu vi của Minh Hà vốn là Đạo Thuỷ cấp Thần Đạo, Huyền Thuỷ Đỉnh được hưởng lợi nhất, kích thước điên cuồng biến lớn, trở thành đại đỉnh to nhất trong đan điền của Lạc Nam.
Đồng thời tu vi của Lạc Nam cũng đạt đến cực hạn của Bán Thần, chiến lực đề thăng trên diện rộng.
RỐNG!
Thuỷ Thần Pháp Tướng có được nữ chủ thực lực kinh người, hưng phấn ngửa đầu gầm thét chấn động thể nội Lạc Nam.
Sự gia nhập của Minh Hà giúp Lạc Nam sở hữu loại Thần Lực đầu tiên, chính là Thuỷ Thần Lực.
“Nàng không cần lấy tên khác, cứ dùng tên Minh Hà...” Lạc Nam nở nụ cười.
Cũng giống như Lôi Nữ của Kiếp Lôi Đỉnh, Minh Hà chẳng cần phải dùng tên Thuỷ Nhi hay Hà Nhi gì cả...hắn vẫn ưa thích tên gọi vốn có của nàng.
Lưu lại Hỗn Độn Thú tại Hậu Cung và một mớ đồ ăn ngon cho nó, vận chuyển khả năng của Minh Hà, một ngón tay điểm vào không gian.
Màn nước lập tức mở ra.
Lạc Nam tìm một nơi hoang vắng để nhập phàm trần...