Buổi sáng ngày thứ năm vẫn yên ổn như thường lệ, ngoại trừ việc hệ thống thu thêm cô 1 điểm để trả tiền điện.
Rõ ràng nơi này luôn âm u u ám, nhưng trong không khí lại mơ hồ toát ra cảm giác như sắp có cơn bão ập đến.
Vận may của Lê Lễ hôm nay không tốt cũng chẳng xấu, cô trồng được hai cây Nho Nổ và một cây Xương Rồng Bạo Nộ, những cây còn lại thì chẳng phải thứ cô cần.
Đáng tiếc là cô chỉ còn thiếu một cây Nho Nổ nữa thôi, còn Dâu Ánh Sáng thì vẫn thiếu hai cây.
Lê Lễ hiếm hoi suy nghĩ nghiêm túc xem ruộng này nên trồng thế nào mới phải.
Giờ cô đã có 7 điểm tấn công, nếu trồng thêm 4 cây Nho Nổ nữa thì sẽ lên 11 điểm, đủ để đối phó với đám xác sống cấp năm mà hôm qua đã bị cô hạ gục một con.
Nhưng hôm qua mới chỉ solo với một con, hôm nay thì sắp phải đối mặt với cả một đội quân zombie cấp năm.
Nếu xét từ góc độ tối đa hóa lợi ích thì trồng 5 cây Xương Rồng Bạo Nộ sẽ hợp lý hơn—25 điểm phản sát thương còn cao hơn gấp đôi chỉ số tấn công 11 điểm của cô.
Huống hồ, nếu dùng kỹ năng [Bảo Hộ Cỏ Cây] trên người cô chỉ thêm được 360 điểm khiên chắn, nhưng dùng trên ngôi nhà gỗ thì mỗi giây có thể hồi 20 máu.
Lê Lễ do dự ba giây, cuối cùng kiên quyết chọn cách tự mình xông pha.
Có lẽ đây là ngày cuối cùng cô có thể chủ động cày chỉ số tấn công. Hai ngày cuối với đám zombie cấp sáu và bảy thì cô hoàn toàn không thể đối phó được, đến lúc đó chỉ có thể chui rúc trong nhà gỗ mà không dám ra ngoài.
Bỗng nhiên, một đôi mắt to lấp ló trên tường viện.
Lê Lễ tùy ý ngẩng đầu nhìn thoáng qua, uể oải hỏi: “Có chuyện gì?”
Cảnh tượng quen thuộc này khiến Lê Lễ như mơ về ngày đầu tiên—lúc đó nghe tiếng động còn tưởng ai đang trộm rau của mình, kết quả lại là một người đến chào hàng.
Đáng tiếc thuốc hồi m.á.u của Đào Hoa Hoa không bán được cho cô, còn la bàn của cô cũng chẳng bán được cho Đào Hoa Hoa.
“Tôi trồng được ba cây Dưa Hấu Khiên rồi đó!” Giọng Đào Hoa Hoa đầy kích động, ánh mắt lấp lánh nhìn cô.
Lê Lễ: …?
“Rồi sao?”
“Rồi tôi còn trồng được thêm một cây Dâu Ánh Nắng nữa.” Giọng Đào Hoa Hoa càng lúc càng vui vẻ: “Hơn nữa giờ tôi đã lên cấp 2 rồi.”
“Quá tuyệt vời luôn.” Cô nàng có vẻ hơi tự hào, nên Lê Lễ phối hợp đáp lại bằng giọng điệu đều đều như đọc kịch bản.
Đào Hoa Hoa hoàn toàn không để tâm đến lời khen không thành ý đó, cô nàng đầy kỳ vọng hướng về một tương lai tươi đẹp: “Chỉ cần vượt qua được đợt hôm nay, trưa mai trồng thêm một cây Nho Nổ nữa là hoàn thành nhiệm vụ rồi!”
Lê Lễ: “Đúng, đúng thế.”
“Nếu zombie cấp sáu xuất hiện vào chiều mai thì lại càng có hy vọng hơn nữa!”
“Phải rồi, phải rồi.”
“Mà nhìn tình hình hiện tại thì ngày mai chỉ có bốn con zombie cấp sáu, mình chỉ cần trốn kỹ một chút, biết đâu người khác g.i.ế.c xong hết rồi!”
“Chính xácm chính xác.” Lê Lễ nói.
Đào Hoa Hoa hừ một tiếng đầy bực dọc, rồi lại nói: “Cảm ơn cái la bàn của cậu nha! Nhưng tôi cũng chẳng có gì để đáp lễ cả.”
Lê Lễ vừa định nói gì đó thì thấy ánh mắt Đào Hoa Hoa xoay chuyển, cô nàng cười hì hì: “Nếu cậu chịu gọi tôi một tiếng ‘Cô Đào Hoa Hoa xinh đẹp, lương thiện, đáng yêu và quyến rũ’, thì tớ sẽ rộng lượng chỉ định cậu làm người thừa kế tài sản của tớ luôn!”
“Tớ rất sẵn lòng gọi cậu như vậy.” Lê Lễ ngừng một nhịp, rồi chân thành hỏi: “Nhưng mà, cô Đào Hoa Hoa ơi, cô có tài sản để lại thật á hả?”
Đào Hoa Hoa tức tối: “Cậu biết gì chứ? Mình là con nhà trâm anh thế phiệt đấy!”
…
Khi đám zombie cấp năm xuất hiện, ông chú Câu Cá bỗng phá lệ không còn đứng bên ao g.i.ế.c zombie nữa.
Lão đứng ngay trước ngôi nhà gỗ của mình, chỉ bảo vệ miếng đất nhỏ quanh nhà.
Người chơi không thể tấn công nhà gỗ của người khác, nhưng nếu nhà bị zombie phá vỡ thì ai cũng có thể vào. Ông chú Câu Cá đã bắt đầu thu lưới rồi.
Một khi nhà bị phá, tốc độ g.i.ế.c người của ông ta chắc chắn còn nhanh hơn xác sống. Sau khi nếm được vị ngọt của việc g.i.ế.c người cướp thẻ, lão sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào nữa.
Tỷ lệ rơi kỹ năng chỉ có 1,21% thì sao? Lỡ g.i.ế.c trúng đứa thuộc cái 1% đó thì sao?
Dù không rơi kỹ năng thì cũng đừng buồn, dù sao thì cũng đã tiến thêm một bước gần hơn đến con số “một phần trăm” rồi còn gì?
Không có ông chú Câu Cá kiềm chế, số lượng zombie mà mỗi người phải đối mặt liền nhiều hơn thấy rõ.
Kỳ lạ là bên ngoài nhà của Ma Nữ vẫn trống không, nhưng theo lời cô ta nói thì hôm nay Ớt Bảy Màu đã không còn tác dụng.
Vậy thì hoặc là Ma Nữ đang nói dối—khả năng này không cao.
Hoặc là cô ta đã hoàn thành nhiệm vụ và rời đi rồi, nên trong nhà hiện giờ không còn ai.
Bảo sao trước đó Ma Nữ chẳng hề hoảng loạn, thì ra đã sớm chắc chắn mình sẽ vượt ải trước hạn rồi?
Lê Lễ thu hồi suy nghĩ, tập trung đối phó với đám zombie trước mắt. Hôm qua là 1 đấu 1, hôm nay là ba con zombie cấp năm hợp lực với đám zombie cấp thấp, dù có 11 điểm tấn công thì cũng chẳng dễ gì, lượng hồi 6 điểm mỗi giây của khiên chắn suýt chút nữa làm cô không trụ nổi.
May là còn có nhà gỗ. Lê Lễ vừa đánh vừa chạy vào trong nhà đóng cửa hồi máu, trong sân ngoài mấy cây Nho Nổ còn có hai cây Xương Rồng Bạo Nộ, cung cấp 10 điểm phản sát thương, tương đương như có thêm hai “Lê Lễ” thay phiên nhau ra trận.
Mở cửa, đóng cửa, mở cửa, đóng cửa.
Lê Lễ đánh du kích đi đi lại lại, cuối cùng solo 1 chọi 3 hạ gục từng con zombie cấp năm. Đám zombie cấp thấp còn lại thì với Lê Lễ hiện giờ, đã không còn là mối đe dọa gì đáng kể.
Cô chỉ còn lại vỏn vẹn 2 điểm tinh thần, nhưng cô đã thăng cấp lên lv.4 rồi.
May mà trước giờ cô luôn là đại gia điểm tinh thần, nếu không thì với chỉ số tấn công và phòng thủ thảm hại này, thật sự chẳng đỡ nổi.
Lúc này cô mới rảnh rỗi để chú ý tình hình bên cạnh, định dành 2 điểm tinh thần cuối cùng để hỗ trợ cho quý cô Đào Hoa Hoa.
Cửa nhà gỗ bên cạnh trống không, Lê Lễ vừa mới trỗi lòng tốt thì phát hiện hình như người bên đó đánh zombie còn nhanh hơn cả cô?
Gã Câu Cá không qua giành mạng nghĩa là ít nhất nhà gỗ vẫn chưa bị phá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thông thường người chơi nếu đánh không lại zombie sẽ trốn vào nhà, cho đến khi nhà bị công phá, không còn đường lui. Ngược lại, nhà chưa bị phá thì chứng tỏ người vẫn an toàn.
Xem ra viễn cảnh tốt đẹp mà Đào Hoa Hoa tưởng tượng sáng nay đã thành hiện thực một nửa rồi, bước tiếp theo chỉ cần trưa mai trồng thêm một cây Nho Nổ cuối cùng là có thể nói lời tạm biệt với phó bản này.
Lê Lễ đi ra vườn sau, trước tiên bê một cái ghế đặt bên bức tường phía đông sân, rồi lặng lẽ leo lên, học theo chiêu cũ của Đào Hoa Hoa, len lén thò đầu nhìn vào như một tên trộm.
Thế là cô thấy trong sân sau nhà Ma Nữ có tám mảnh ruộng được sắp xếp gọn gàng, nhưng người thì đã đi biệt tăm từ lâu.
Sao ghét mấy đứa “Âu thần” thế nhỉ, dù bản thân cô cũng là một trong đám họ.
"Cái đáng sợ không phải là mình thất bại, mà là kẻ khác thành công", câu này quá đúng, thực sự quá đúng.
Lê Lễ quay đầu, chuyển sự quan tâm sang người hàng xóm khác, gọi lớn: “Đào Hoa Hoa?”
Không ai đáp lại.
Ánh mắt Lê Lễ hơi trầm xuống, cô lại cất giọng gọi lần nữa.
Đáp lại cô chỉ là làn gió nhẹ lướt qua thổi tung mấy sợi tóc bên má.
Lạ thật, cô ấy đang ở đâu rồi?
Lê Lễ đang định sang nhà gõ cửa thì vô tình liếc qua cánh đồng trồng cây, lại phát hiện trong ruộng có gì đó đang phản chiếu ánh sáng.
Cô bước tới, vạch đám lá rậm rạp ra xem, liền thấy ống thủy tinh quen thuộc.
Chính là lọ thuốc hồi m.á.u mà Đào Hoa Hoa từng khóc lóc nài nỉ cô mua giùm, chỉ bán 5 điểm một lọ cũng không bán được.
Thuốc hồi m.á.u vương vãi khắp cánh đồng, bị lá cây che phủ kín mít, ống còn dính máu.
Từ sau khi có khiên chắn, trên người Lê Lễ rất hiếm thấy máu, giờ trông thấy vệt m.á.u đỏ thẫm ấy lại khiến cô thấy khó chịu.
Cô cẩn thận tìm kiếm một lượt, trong ruộng vương vãi cả thảy 16 lọ thuốc hồi máu.
Quả nhiên là giàu thật.
Có khi trong sân của Sầm Thanh Thanh cũng có, dù gì lúc trước khi cô ấy giúp Đào Hoa Hoa đánh zombie, Đào Hoa Hoa đã khóc lóc thảm thiết.
Lê Lễ cất kỹ thuốc vào không gian lưu trữ rồi quay người về nhà.
Không cần sang gõ cửa nữa, bên cạnh đã không còn ai rồi.
Cũng phải thôi, zombie cấp năm có 50 điểm tấn công, còn Đào Hoa Hoa chỉ có 200 máu, dù có uống thuốc hồi m.á.u liên tục cũng khó mà sống sót nổi.
Còn vì sao nhà gỗ vẫn nguyên vẹn?
Có lẽ m.á.u của cô ấy vừa giáp mặt zombie đã bị dập sạch, chưa kịp vào nhà. Cũng có thể là cô ấy đoán được ý đồ của ông chú Câu Cá, không muốn để kỹ năng của mình rơi vào tay gã nên quyết tâm giữ nhà tới cùng.
Dù sao thì kết quả cũng đã định, quá trình thế nào cũng không còn quan trọng nữa.
Lê Lễ sớm đoán trước sẽ có kết cục này, giờ chỉ cảm thấy hơi tiếc nuối mà thôi.
Ngày thứ sáu, Lê Lễ trồng ra hai cây Dâu Ánh Nắng cuối cùng cần cho nhiệm vụ.
Chỉ cần bỏ chín tấm thẻ cây trồng vào hộp gỗ ngoài cửa, cô sẽ có thể chuyển sang phó bản tiếp theo, không cần tiếp tục đối mặt với lũ zombie cấp sáu và bảy nữa.
Hiện tại đã có hai người bị loại, có nghĩa là hôm nay sẽ xuất hiện sáu con zombie cấp sáu với 800 m.á.u và 80 điểm tấn công, cùng với một số lượng zombie cấp thấp khác từ nghĩa địa.
Lê Lễ không chọn cách lập tức rời khỏi phó bản. Cô trồng đầy 6 cây Xương Rồng Bạo Nộ trong ruộng, rồi đứng bên cửa sổ lặng lẽ chờ đợi.
Dù sao cô cũng có thể rút lui bất cứ lúc nào, vậy thì đương nhiên nên nhân cơ hội này tranh thủ cày thêm chút điểm.
Sáu con zombie cho năm người, tức là sẽ có một kẻ xui xẻo phải đối phó với hai con.
Lê Lễ chỉ cần tiêu hao 3 điểm tinh thần để hồi m.á.u cho nhà gỗ, với 30 điểm phản sát thương từ Xương Rồng Bạo Nộ cũng đủ g.i.ế.c xác sống rồi, dù phải đối đầu hai con thì cũng chỉ mất 6 điểm tinh thần.
Kết hợp cheat nhỏ giúp hồi m.á.u cho nhà kết hợp với 6 cây Xương Rồng Bạo Nộ, đúng là một khẩu s.ú.n.g máy Gatling hàng thật giá thật.
Lê Lễ liếc qua bảng trạng thái của mình:
【ID: Lili (lv.4)
Sinh mệnh: 400 (+Khiên chắn 1000)
Tấn công: 8
Phòng thủ: 4
Tinh thần: 16
Kỹ năng: [Bảo Hộ Cỏ Cây] [Thánh Quang Cầu Phúc]】
Sau năm ngày chăm chỉ cày quái và làm nhiệm vụ, chỉ số tấn công là thứ cô đầu tư nhiều nhất, tuy hiện tại vẫn chỉ ngang với chỉ số khởi đầu của Sầm Thanh Thanh.
Sầm Thanh Thanh có chỉ số cơ bản tốt, số quái g.i.ế.c cũng nhiều, có lẽ chỉ số tấn công đã gần 20 rồi, cộng thêm thuốc hồi m.á.u thì chắc cũng đủ sức trụ.
Còn bên Bì Đản Chu thì hơi lo, zombie vung một vuốt là phải dán 16 miếng băng gạc, tay mà không nhanh thì cũng chẳng đánh nổi.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Biết đâu việc dán băng chỉ cần túm một nắm đập lên người là xong nhỉ? Lê Lễ – người chưa từng dán băng gạc – nghĩ vậy.
Dù cô đã đi xa trên con đường cày tấn công, nhưng vẫn còn nhớ mình là một support. Sau khi đánh xong zombie, cũng phải dùng điểm tinh thần còn dư cho đáng.
Chỉ cần dùng kỹ năng [Thánh Quang Cầu Phúc] để buff cho người khác thì sẽ được chia một nửa điểm và kinh nghiệm từ việc g.i.ế.c zombie.
Dùng tốt thì lời điểm, dùng dở thì kết thù—kỹ năng này nên dùng thế nào, lúc nào dùng, đều cần Lê Lễ tự mình quan sát tình hình.
Nhưng hôm nay cô không định chỉ làm một hỗ trợ đơn thuần. Hiện tại, căn nhà gỗ vốn thuộc về Đào Hoa Hoa đã biến thành một nghĩa địa, ba thẻ Gai Đen từng tưởng không còn giá trị bây giờ đều có thể đem ra sử dụng lại.
Lê Lễ hiện đang có 365 điểm tích lũy, vừa vặn vượt ngưỡng đủ sống, tài khoản dư ba chữ số khiến người ta không thấy yên tâm chút nào.
Ba tấm thẻ Bụi Gai Đen này dự kiến sẽ mang về cho cô ít nhất 200 điểm.