Đám cá quái ô nhiễm đang chiếm giữ trong khe nứt không phải là cùng một bọn với đám mà Lê Lễ từng gặp trước đó, dù trông có vẻ giống nhau...
Ai cũng biết, cấp trung bình và cấp cao nhất căn bản là hai chuyện khác nhau.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Lê Lễ từng không chống nổi một con zombie cấp 7, huống hồ là con cá vua cấp 10.
Cá tướng sau khi đưa người đến nơi thì cứ lượn lờ trên đầu, thỉnh thoảng lại bơi đuổi theo mấy con cá con để ăn.
Mấy người nấp sau một khối san hô khổng lồ bên mép khe nứt, hé mắt qua các khe hở trong rặng san hô để âm thầm quan sát tình hình kẻ địch.
Ngoài một con cá ô nhiễm cấp 10, còn có hai con cấp 7, những con còn lại đều là tép riu cấp thấp, có thể tạm thời bỏ qua.
Giọng Lý Huy Nghi vang lên trong đầu Lê Lễ: “Tôi xử con cấp 10 này, hai con còn lại cô lo nổi không?”
Là người có cấp độ cao thứ hai trong đội, Lê Lễ được giao trọng trách, nghe vậy thì im lặng một lúc, rồi thành thật đáp: “Không nổi.”
“Vậy thì cứ thế—hả? Không nổi?”
Sự ngạc nhiên trong giọng Lý Huy Nghi không giống giả vờ, cô ấy yên lặng một lúc, rồi uyển chuyển hỏi: “Chỉ số tấn công của cô bắt đầu bằng số mấy vậy?”
Vấn đề không phải là bắt đầu bằng số mấy.
Mà là nó bắt đầu bằng số 8—nhưng chỉ có một chữ số.
Sự im lặng như cây cầu Cambridge đêm nay, Lê Lễ không dám hé răng.
Hắc Ưng liếc nhìn Lê Lễ, người sắp móc lủng cả khối san hô bằng đầu ngón tay, rồi nói: “Chỉ số tấn công của tôi là 10.”
Phá phòng rồi.
“Chỉ số khác thì sao? Mấy người khác thì sao?” Lý Huy Nghi từ bỏ Lê Lễ – thứ chỉ đẹp mã nhưng vô dụng – chuyển sự chú ý sang Hắc Ưng.
Đối mặt với một đám cá ô nhiễm trông đã thấy không dễ xơi, Hắc Ưng cũng không giấu giếm: “Phòng thủ 2 điểm, không có kỹ năng.”
“Sao chỉ số phòng thủ lại thấp thế?” Lý Huy Nghi nói.
Với tình hình của Hắc Ưng, con số này có hơi kỳ lạ.
Thông thường, chỉ số tấn công và phòng thủ khởi đầu sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Mika cười khẩy, giọng đầy mỉa mai: “Bị giao dịch mất rồi chứ gì.”
“Cậu mạnh lắm à?” Lê Lễ bỏ qua khối san hô vừa bị cô bẻ ra một mảnh, lên tiếng hỏi.
Cô nhìn Mika đang hả hê trên nỗi đau người khác: “Khai luôn đi?”
Mika cười không nổi nữa, khô khốc đáp: “Tôi cũng bị đổi mất 5 điểm tấn công.”
Vừa dứt lời, nét mặt cậu ta từ nhún nhường chuyển sang đầy tức giận, một cước đá văng con cua vô tội đang bò ngang: “Khốn kiếp, rõ ràng mỗi lần đổi chỉ mất một điểm thuộc tính, sao nó lại bắt buộc mình giao dịch chứ!”
Ừ, trông thế này thì cũng chẳng trông cậy gì được.
Ánh mắt Lý Huy Nghi nhìn sang Chung Hoài Đức, chưa kịp hỏi thì Mika đã nhanh nhảu nói thay, giọng vẫn chua chát: “Ổng thì ngon rồi, đổi mất 5 điểm tinh thần, hôm nay được làm mới rồi về luôn.”
Vẻ mặt Chung Hoài Đức lập tức trở nên áy náy, đến Lê Lễ cũng chẳng hiểu ông ta áy náy cái gì.
“Tôi có ba chỉ số đều là 5 điểm, ngoài ra còn hai kỹ năng.” Chung Hoài Đức nói.
“Hai kỹ năng?” Mika – người cũng lần đầu nghe chuyện này – giọng càng thêm mặn: “Game này đúng là biết tôn trọng người già ghê, sao không biết cưng chiều trẻ con luôn một thể?”
Lý Huy Nghi tự động bỏ qua lời vớ vẩn của Mika, hiện tại ít ra cũng có một tin tốt.
Nếu không phải dựa vào mấy kẻ già yếu bệnh tật này, mà bản thân lại không thể dùng kỹ năng, thì cô thật sự không biết phải một mình đối phó cả đám cá ô nhiễm này kiểu gì.
Hiệu quả của kỹ năng phụ thuộc vào chỉ số cơ bản. Sau khi biết số liệu, Lý Huy Nghi cũng không hỏi thêm về chi tiết kỹ năng của Chung Hoài Đức.
Chỉ là chính ông chủ động nói ra: “Một kỹ năng cần dùng 2 điểm tinh thần để tạo ra một tấm khiên bằng 20% m.á.u tối đa, kỹ năng còn lại là dùng 5 điểm tinh thần để tăng kháng tính lên 20%, kéo dài trong 5 phút.”
Tức là có thêm 20% máu, và trong vòng năm phút, sát thương nhận vào giảm 20%.
Cả hai đều là kỹ năng hỗ trợ thiên về phòng thủ, nhưng do giới hạn tinh thần nên chỉ có thể dùng một trong hai.
Cuối cùng, hai con cá cấp 7 được chia cho Lê Lễ và Hắc Ưng, Mika cùng Chung Hoài Đức thì xử lý mấy con cá nhỏ cấp thấp.
Lý Huy Nghi nhìn con cá boss cấp 10 không xa, rút ra một cây pháp trượng, hiếm hoi thở dài: “Tới nước này thì đành vậy thôi.”
Cô thật không ngờ có ngày mình phải đánh vật lý.
Dù không có kỹ năng hỗ trợ, với chỉ số tấn công gần chạm ba chữ số của mình, đánh ngang ngửa với con cá vua cấp 10 vẫn là chuyện có thể.
Chỉ là số điểm phải bỏ ra để hồi m.á.u chắc không ít, chất lượng cuộc sống của cô xem ra sẽ tụt một bậc rồi.
Dù sao thì cận chiến đối với một pháp sư vẫn là chuyện quá sức vượt cấp.
Lê Lễ nhìn ra sự phiền muộn từ gương mặt không biểu cảm của Lý Huy Nghi, liền lấy từ không gian ra một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng còn mới tinh, tự tin nói: “Có tôi đây, yên tâm đi.”
Toàn thân cô tỏa ra khí chất đại lão kiểu “tôi sẽ gánh team”, nếu không phải Lý Huy Nghi vừa mới trải qua một màn câm lặng như bài từ biệt Cambridge, có khi cô đã thật sự tin rồi.
Tuy hai người căn bản không chú ý cùng một chuyện, nhưng Lý Huy Nghi liếc nhìn khẩu s.ú.n.g đồ chơi kia, vẫn không hiểu sao cô ấy dám nói ra câu đó.
Lê Lễ như sực nhớ ra điều gì, lấy hai ống nghiệm thủy tinh chứa chất lỏng đỏ đưa cho Lý Huy Nghi, hào phóng nói: “Cá vua thì đúng là mạnh thật, nhưng cô còn có thể dùng thuốc mà.”
“Thuốc hồi máu?” Tâm trạng nặng nề của Lý Huy Nghi sáng sủa lên đôi chút, cảm giác chất lượng sống của mình lại có bảo đảm rồi.
Cô hiểu ra: “Là của người chơi hồi m.á.u cô gặp ở phó bản trước đưa à?”
“À, cái đó hả, giá gốc là 10 điểm mỗi chai, đang khuyến mãi còn 5 điểm một chai.”
Lý Huy Nghi thật sự thấy ghen tị, đây mới đúng là tân thủ đại lễ bao chứ, người gặp được healer sao không phải là cô!
“Cô tích trữ bao nhiêu rồi?” Cô giữ bình tĩnh một lúc lâu, thử đưa ra giao dịch: “Tôi có thể mua lại với giá 50 điểm một chai.”
“Hử? Tôi không mua chai nào cả.” Giọng của Lê Lễ chân thành đến mức khiến người ta đau lòng, “Chỉ có vài chai cô ấy tặng thôi, tôi chỉ dùng chứ không bán.”
Không mua chai nào.
Bốn chữ ấy khiến Lý Huy Di thở dài, cô cảm thấy Lê Lễ có lẽ vẫn chưa nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì.
Năm người chia thành ba nhóm, bơi đến mục tiêu cá quái của từng nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Có trạng thái “như cá gặp nước” do bình oxy mang lại, việc di chuyển dưới nước không khác mấy so với trên cạn, chỉ cần thích nghi một chút là có thể dễ dàng thao tác.
Lý Huy Nghi dẫn đầu dụ cá vua – con cá mà chỉ một cái vẫy đuôi có thể tiễn mấy người bay xa – ra xa để tránh thương vong không đáng có.
Lê Lễ cầm khẩu s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng màu hồng đối mặt với hai con cá quái cấp 7, b.ắ.n mỗi con một phát, thành công thu hút thù hận, kéo chúng đến một khu vực chiến đấu khác.
Cá quái cấp 7 cũng giống như zombie cấp 7, đều có 1000 máu, 100 công. Dù Hắc Ưng có chỉ số tấn công lên đến 10 điểm – cao hơn Lê Lễ – nhưng rốt cuộc vẫn là người chơi cấp 1, bị giới hạn bởi 100 máu, không thể mạo hiểm áp sát.
Anh ta chỉ có thể tranh thủ cơ hội đánh lén vài phát, dĩ nhiên Lê Lễ cũng không đánh nổi.
Cả hai đều rất biết thân biết phận, vai trò chính của họ là kìm chân hai con cá quái, để Lý Huy Nghi có thể toàn lực đối phó cá vua mà không bị kẹp ba mặt. Việc còn lại là ngồi chờ Lý Huy Nghi cưỡi mây bảy sắc giáng lâm mà thôi.
Dù s.ú.n.g bong bóng có thể tấn công tầm xa, nhưng tốn 1 điểm tinh thần mỗi phát, huống hồ dưới tay Lê Lễ một phát chỉ gây được 9.6 sát thương, hiệu quả thấp đến mức phát điên.
Sau khi b.ắ.n hai phát cho đã tay, Lê Lễ cất s.ú.n.g lại.
Cô dùng một nửa tinh thần để buff cho mình kỹ năng [Bảo Hộ Cỏ Cây], với tổng m.á.u lên đến 1500 điểm, khiến người ta an tâm vô cùng.
Lớp vảy trên người cá quái cứng chẳng kém gì nền xi măng, khiến nắm đ.ấ.m của Lê Lễ đau tê tái.
Tốc độ bơi của cá quái nhanh hơn zombie rất nhiều, cách đánh nhắm vào mắt hoàn toàn không có tác dụng, cô cũng chẳng thể dùng được cây bút gài trên đầu.
Cây xẻng từng dùng để đánh nhau không phải vũ khí từ rương kho báu, không được cộng hưởng trạng thái “như cá gặp nước”, bị lực cản nước ảnh hưởng nên vung không nổi.
Lê Lễ chỉ có thể dựa vào cơ bắp để đánh tay đôi, khi lớp khiên tụt về 0 thì lập tức dùng kỹ năng hồi m.á.u cho bản thân, dựa vào 1500 m.á.u mà chịu đòn đối đầu với cá quái, thành công thu hút toàn bộ hỏa lực, khiến chúng không có thời gian quay về hỗ trợ cá vua.
Gan của Hắc Ưng thì không nhỏ chút nào, với cây m.á.u mỏng như giấy của mình, chỉ cần dính đòn hai lần là game over, vậy mà anh ta chẳng hề sợ, cứ thế xông lên.
Chỉ cần có cơ hội là Hắc Ưng lập tức tranh thủ tiếp cận, đ.ấ.m vài cái rồi lại rút lui chớp nhoáng.
Anh ta rút thì Lê Lễ lên bổ đòn, giữ vững thù hận không cho cá quái đuổi theo.
Miệng cá quái đầy răng nhọn tua tủa, cứ thế cắn chặt lấy Lê Lễ, kỹ năng [Bảo Hộ Cỏ Cây] hồi m.á.u vừa khéo đỡ được tốc độ mất máu, nhưng tiêu hao tinh thần thì cực nhanh.
Trong lúc đánh nhau, cô vẫn quan sát m.á.u của đồng đội, thấy m.á.u của Lý Huy Nghi lúc tăng lúc giảm, rõ ràng đang chiến đấu ác liệt với cá quái cấp 10.
Lê Lễ tranh thủ thời điểm hỏi: “Lý Huy Nghi, cô có cần buff tăng sức không?”
“…Vậy lúc nãy không buff là cô có tâm sự à?” Giọng lạnh tanh truyền vào đầu cô.
Cũng không hẳn là có tâm sự.
Chỉ là nếu chưa đến lúc nguy hiểm thì cô thấy áy náy khi dùng mấy viên ngọc thanh tẩy được chia ké này thôi.
【ID: Lily đã dùng kỹ năng [Thánh Quang Cầu Phúc] lên bạn】
Lý Huy Nghi đang kịch chiến với cá vua, tranh thủ nhìn dữ liệu của mình, bỗng thấy câu “có tôi đây, cậu yên tâm” của Lê Lễ dường như có chút sức thuyết phục.
Đây là kỹ năng hỗ trợ rất mạnh, hơn nữa hiệu quả còn tỉ lệ thuận với sức mạnh của người nhận.
Người chơi có khả năng buff tăng/giảm cho người khác được gọi là pháp sư, là loại hỗ trợ mà bất kỳ tổ đội sinh tồn nào cũng mơ ước có được.
Nếu tổ đội có thêm một healer nữa, thì chính là đội hình có thể cạnh tranh thứ hạng cao trên tháp.
Nghĩ vậy vẫn còn hơi sớm, Lý Huy Nghi dằn xuống những suy nghĩ đó.
Sau khi giải quyết cá vua, cô bơi đến chiến trường cá quái cấp 7, khiến Lê Lễ đang gồng mình cầm cự và Hắc Ưng đang bỏ chạy chật vật đồng loạt thở phào.
Hai con cá quái lúc này đã bị Lê Lễ “gãi ngứa” mất một phần ba máu, tốt hơn nhiều so với dự đoán của Lý Huy Nghi.
Hắc Ưng thấy thế liền đi hỗ trợ tổ đội tân binh của Chung Hoài Đức và Mika, xử lý đám cá con còn lại.
Lê Lễ và Lý Huy Nghi mỗi người solo một con cá quái cấp 7.
Hiệu ứng [Thánh Quang Cầu Phúc] vừa hết, Lý Huy Nghi cũng ung dung dùng pháp trượng đập c.h.ế.t đối thủ.
Động tác gọn gàng, tư thế tao nhã.
Lê Lễ nghẹn họng không nói nên lời.
Thấy thế cô lập tức bơi núp sau lưng Lý Huy Nghi, tinh thần đã cạn sạch, theo nguyên tắc “mạng là trên hết”, dù cá quái chỉ còn một chấm m.á.u cũng quyết không đánh tiếp. Con cá bám theo cô liền bị Lý Huy Nghi một gậy tiễn đi, sau đó cô lại như con quay vắt sức chạy đi hỗ trợ tổ đội tân binh.
Lê Lễ nhận được 11 viên ngọc thanh tẩy, cực kỳ hài lòng, liền nổi lềnh bềnh sang bên cạnh ăn dưa hóng chuyện.
Chung Hoài Đức dùng khiên bảo vệ Mika một lần, rồi dùng cho bản thân một lần, gắng gượng giữ được hai cái mạng mỏng manh đến giờ.
Có thêm Lý Huy Nghi nhập cuộc, trận chiến từng cực kỳ gian nan với họ nhanh chóng kết thúc. Dáng vẻ Lý Huy Nghi dễ dàng như đang bóp c.h.ế.t vài con kiến vậy.
Giây phút ấy, tất cả họ đều nhận thức rõ ràng: cao thủ cấp cao rốt cuộc tồn tại thế nào.
Chỉ cần Lý Huy Nghi muốn, cô có thể tiễn hết tất cả người ở đây rời game.
Nhiệm vụ kết thúc viên mãn, Mika mất hết áp lực lại nhảy nhót la lối: “Cái băng gạc dở hơi đó, bán mắc vãi.”
“Thôi thôi, vẫn lời hơn lỗ mà.” Chung Hoài Đức lên tiếng an ủi.
Cá cầu cứu từ xa lặn ra khỏi bóng tối, toàn thân ánh bạc, bơi vòng quanh Lê Lễ, dịch vụ đưa đón quả thật không chê vào đâu được.
Lê Lễ xoa xoa xúc tu trơn mềm của cá cầu cứu, sực nhớ ra gì đó liền lấy quả táo bốc ra từ máy gacha đút cho nó ăn.
【Độ thiện cảm +10】
Khó mà đánh giá nổi.
Cô thật không ngờ một con cá lại chịu ăn táo.
Xúc tu của cá cầu cứu nhớp nháp quấn lấy cổ tay Lê Lễ, như đang hỏi còn nữa không.
Hôm nay kiếm được kha khá điểm, Lê Lễ cũng không tiếc chút đồ ăn vặt, cô cắn răng bỏ 5 điểm mua một quả táo to đưa cho nó.
Cá trợ giúp dí sát lại ngó thử, rồi chê bai quay đầu bỏ đi.
?
Cái gu quái đản gì vậy, không ăn thì thôi!
Lê Lễ thu táo về không gian, lạnh lùng nghĩ: để lát về nhà tù cô ăn.
Dù sao đi nữa, hôm nay cuối cùng cũng có thể vào phòng ngủ ngon rồi.