Về đề nghị từ bỏ cơ hội lần này của Cá Con, Bánh Quy lắc đầu: “Cứ cố hết sức đi, lần sau chưa chắc đã khá hơn.”
Ba người cộng thêm một Cá Con đứng thành hàng trước cửa trung tâm tắm hơi, im lặng nhìn cái cây ma ảo trên đầu gắn dòng chữ đỏ chót “Lv.200” cứ ra vào từng cửa tiệm một cách nhàn nhã.
Mỗi lần nó bước vào tiệm nào là trong đó lại vọng ra tiếng kêu kinh hãi bị đè nén của người chơi.
“Cô đứng đây làm gì vậy?”
Đừng Phiền chợt nhận ra Cá Con vẫn đang đứng cạnh mình xem náo nhiệt, cô liếc mắt nhìn Phong Nhã Tụng đang bận rộn một mình trong tiệm phía đối diện rồi hỏi: “Không qua giúp à?”
Tiệm bún ốc cũng không đến nỗi đông đúc, chỉ là vì tiệm Vòng Quay Tử Vong đã thông báo đóng cửa, nên khách vẫn nhiều hơn một chút so với hôm qua.
“Chỉ toàn mấy con quái chưa tới 2000 máu, có tôi hay không cũng thế.”
Dù gì thì đứng đâu cũng xem được trò vui.
Cá Con miệng thì nói vậy, nhưng nghe xong vẫn đi về phía tiệm bún ốc.
Khi cái cây ma ảo bước ra khỏi tiệm thứ tám, thanh m.á.u sau chỉ số cấp độ đỏ chót của nó vẫn còn nhiều đến đáng sợ.
Cây ma ảo cao năm sáu mét, lúc bước vào phòng tập quyền anh thì phần thân thể vượt quá chiều cao trần đã hóa thành sương mù để xuyên qua, Mãn Nguyện nhìn tấm thẻ trong tay mà nuốt nước bọt đánh ực một cái, quay sang mấy người đang nhìn mình thèm thuồng bên cạnh ra hiệu bằng tay.
“55%.” Bánh Quy cố pha trò: “Xem ra tâm trạng của khách vẫn khá ổn.”
“Còn chưa tụt bao nhiêu m.á.u thì sao mà không ổn cho được.” Mặt Đừng Phiền không mảy may lo lắng, giọng điệu cũng rất bình thản: “Nếu cây ma ảo ngoan ngoãn chịu ngâm mình trong hồ đủ năm phút, thì cũng tiêu hao được 6000 máu… Sớm biết vậy thì hôm nay tôi đã thả loại thuốc số 4 rồi, loại đó mạnh hơn.”
Bánh Quy liếc cô một cái: “Không muốn sống nữa thì nói đại đi, ở cùng một bồn với quái Lv.200, đến cứu người còn không kịp.”
“Tôi đồng ý với Bánh Quy.” Lê Lễ lặng lẽ giơ tay tán thành.
Bồn nước pha thuốc số 2 mỗi giây trừ 20 máu, nên kỹ năng hồi m.á.u của cô có thể giúp mọi người luôn ở trạng thái đầy máu, ít nhất đủ sức chịu được một đòn của quái vật, sau khi dính đòn còn có thời gian đổi người ra chắn tiếp.
Còn nếu dùng loại thuốc số 4 thì gần như bị cây ma ảo bem là chớt luôn, chưa kịp phản ứng đã thành một chuỗi số liệu rồi.
Thuốc số 2 với ưu thế tuyệt đối được hai phiếu ủng hộ trong trận tranh luận này, hai chọi một, Đừng Phiền không cãi nổi nên không tiếp tục nữa, tiện tay huých vào tay Lê Lễ: “Tới lúc đó tôi với Bánh Quy xuống hồ, cô cứ việc hồi m.á.u cho tụi tôi là được.”
Lê Lễ cũng không tranh phần thể hiện, nghe vậy gật đầu: “Biết rồi, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”
Vừa nói chuyện xong thì sương mù màu xám đen dần dần tràn ra từ phòng tập quyền anh, trên con phố vốn đã âm u chỉ có ánh đèn neon ven đường chiếu sáng nên cũng không nổi bật lắm.
Lê Lễ còn chưa chớp mắt thì cây ma ảo đã lặng lẽ xuất hiện trước cửa trung tâm tắm hơi, đứng ngay trước mặt ba người.
Cây ma ảo trông giống như một gốc rễ già nua không khô héo mà chỉ nhăn nheo, toàn thân xám xịt như tro, trông giống nhân sâm mọc đầy rễ dài toàn thân — hoặc cũng có thể là dây leo — hoàn toàn không nhìn thấy lõi cây nằm ở đâu.
Có lẽ vì thực vật thường mang lại cảm giác uy h.i.ế.p thấp hơn, dù đây là quái Lv.200, nhưng xét về ngoại hình thì Lê Lễ vẫn thấy cây ma ảo không đáng sợ bằng con rắn đen.
Khi bước vào trung tâm tắm hơi, cây ma ảo vẫn còn 29.000 máu, sau khi chơi trò chơi ở phòng tập quyền anh thì độ phẫn nộ của nó đã tăng lên 67%.
Từ 55% lên 67%, xem ra trải nghiệm ở phòng tập cũng không mấy dễ chịu với nó.
Đừng Phiền dẫn cây ma ảo xuống hồ, lúc cô xuống nước thì Lê Lễ cũng đồng thời ném kỹ năng hồi m.á.u lên người cô.
Cây ma ảo rất bình tĩnh, và lượng m.á.u trên đầu nó cũng rất “bình tĩnh”.
Trước khi xuống hồ là bao nhiêu, xuống rồi vẫn là bấy nhiêu, không giảm lấy một chút.
Lê Lễ quay sang Bánh Quy ra hiệu hỏi, Bánh Quy hơi nhíu mày, thì thầm: “…Lõi cây ở phần trên mặt nước.”
“…Vậy làm sao giờ?”
“Không làm sao hết, kỳ lưng cho nó một cái rồi tiễn nó ra khỏi khu thương mại, để lần sau tính tiếp.”
“Nhưng lần sau chẳng phải lõi của nó cũng nằm trên mặt nước à?”
Bánh Quy im lặng một lúc, cảm thấy đột nhiên rơi vào thế cờ c.h.ế.t ở phó bản này.
Xui xẻo quá rồi.
Lõi của mỗi cây ma ảo đều mọc ở vị trí khác nhau, cây Lv.200 này nhìn cao chừng hơn 6 mét, lõi lại nằm ngay phần trên cùng lộ ra ngoài mặt nước, mà hồ nước trong trung tâm tắm hơi chỉ sâu 4 mét, không ngập tới.
Bánh Quy nhất thời không nghĩ ra cách nào, thở dài nói: “Chuyện lần sau để lần sau tính, chứ 29.000 m.á.u này đánh không nổi rồi.”
Lê Lễ nhìn mặt nước trầm ngâm vài giây, cũng thấy tuy cây ma ảo nàynhìn nhũn nhặn thật thà mà hóa ra lại khó xơi như vậy.
Nhìn sương mù tỏa ra quanh cây ma, bỗng ánh mắt cô khẽ động, lặng lẽ huých Bánh Quy: “Ngoại trừ lõi cây, những phần khác nói cho cùng đều là ô nhiễm đúng không?”
Bánh Quy gật đầu rất nhẹ.
“Chúng ta không thể trực tiếp xử lý ô nhiễm trừ phi biến nó thành thực thể, mà thực thể của cây ma thì thực ra chỉ có một phần lõi nhỏ xíu kia thôi.”
Đã có được đáp án mình muốn, Lê Lễ lại đưa ánh mắt trở lại cây ma trong nước, chỉ là ánh nhìn giờ đã có thêm phần soi xét.
Có lẽ là vì nước hồ chẳng gây tổn hại gì, độ phẫn nộ của cây ma vẫn giữ nguyên ở mức 67%, không tăng thêm chút nào.
Giỏi lắm, đúng là tới đây ngâm mình thật rồi.
Đừng Phiền vừa cầm khăn kỳ cọ mấy cành cây trên thân Cây Ma Ảo, vừa cảm nhận được một cảm xúc thoải mái và khoái chí từ nó.
Cô tức đến nghiến răng, nhưng cũng chẳng làm gì được.
“Để tôi giúp khách kỳ cọ đi.”
Trong phòng tắm chỉ có tiếng nước chảy róc rách, Lê Lễ đột nhiên lên tiếng.
Nói xong cô liền nhấc chiếc khăn trên giá, bước lên bậc thềm bên hồ, không cho hai người kia thời gian phản ứng.
Nước hồ được pha thuốc số 2 mang lại cảm giác tê tê như có dòng điện nhỏ lan khắp người, khác với thuốc số 4 gây cảm giác châm chích dày đặc, ngược lại còn khá dễ chịu.
Đừng Phiền và Bánh Quy không rõ cô định làm trò gì, trong phút chốc không biết phản ứng ra sao.
Thấy Lê Lễ càng lúc càng tiến lại gần Cây Ma Ảo, trên mặt Đừng Phiền thoáng hiện lên vẻ căng thẳng khó nhận ra.
“Để tôi làm là được rồi.” Cô nói với Lê Lễ đang bơi về phía mình.
Thế nhưng Lê Lễ cứ như không nhận được tín hiệu ấy, đã nhấc một cành cây lên lau chùi, giọng điệu vô cùng nhiệt tình: “Để tôi làm đi, chị lên nghỉ chút đi.”
...Rốt cuộc cô đang định làm gì vậy?
Một đứa mới chỉ cấp 20 với vỏn vẹn 2000 máu, nếu bị Cây Ma Ảo quất một roi thì gần như lượng m.á.u còn lại sẽ tương đương với chỉ số phòng ngự thôi đấy.
Đừng Phiền không muốn thấy Lê Lễ bỏ mạng ngay trước mắt mình, huống hồ cô còn là em gái của Lê Thư.
Việc cô – một người chơi thuần hỗ trợ – có thể phát triển được đến hôm nay, phần lớn là nhờ Lê Thư từng đưa cô vượt qua không ít phó bản cấp 3, gần như dìu dắt từng bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dù là vì mối quan hệ với Lê Thư, hay vì bản thân Lê Lễ, Đừng Phiền vẫn luôn quan tâm đến sự an nguy của cô.
Trên bờ, Bánh Quy liếc nhìn Lê Lễ, rồi lại liếc qua Đừng Phiền, mặt vẫn giữ nụ cười thân thiện không đoán ra được suy nghĩ.
“Vậy cô nghỉ ngơi chút đi, để nhân viên Lê Lễ bọn tôi phục vụ khách thử xem.”
Bánh Quy không có thiên kiến gì với Lê Lễ, chỉ vì hiểu con người cô nên muốn xem thử cô đang tính làm gì.
Lê Lễ lập tức nắm bắt cơ hội: “Đúng đúng, để tôi thử xem, không được thì tôi lên.”
Thấy cả hai người đều nói vậy, Đừng Phiền đành nhún vai, phục tùng số đông, không đuổi Lê Lễ lên nữa mà tự mình rời khỏi hồ.
Lê Lễ nhẹ nhàng quẫy nước để nổi trên mặt hồ, giơ khăn lên lau vào thân cây Cây Ma Ảo.
Trên mặt cô là nụ cười mong đợi, xen lẫn vẻ gian xảo rõ ràng.
“Vậy thì mời cảm nhận dịch vụ của nhân viên Lê Lễ nhé.”
Dưới đáy hồ bỗng xuất hiện một tầng ánh sáng, những điểm sáng li ti uốn lượn dưới làn nước khúc xạ, chầm chậm đan kết lên phía trên.
Cửa hàng ở góc phố lập tức biến thành một không gian kín, bị bao phủ bởi một lớp kết giới trong suốt phát ra ánh sáng mờ ảo.
Cá Cá dụi mắt nhìn về phía đối diện: “Thức đêm đến mờ mắt rồi hả, hình như tôi thấy cửa hàng bên kia đang phát sáng.”
Phía đối diện, Phong Nhã Tụng đang dỗ Đại Lang uống thuốc thì đặt bát xuống, thuận tiện hồi m.á.u cho bản thân cũng húp nhầm thuốc độc.
Thấy ánh mắt bối rối và hoang mang của Cá Cá, anh ta quay đầu nhìn sang đối diện, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
“Lĩnh vực Thanh Tẩy, kỹ năng độc quyền của Great Shaman.”
“…WTF? Great Shaman?”
Rễ cây dưới nước của Cây Ma Ảo dần hóa thành sương mù tan biến, toàn bộ thân cây cũng chầm chậm hạ thấp.
Lê Lễ chăm chỉ lau những cành cây, thái độ và dịch vụ đều hoàn hảo, không chê vào đâu được. Dưới sự “phục vụ” ấy, m.á.u của Cây Ma Ảo bắt đầu tụt xuống với tốc độ 72 điểm mỗi giây.
Lê Lễ khựng tay lại.
Đừng Phiền nói thuốc số 2 chỉ khiến mất 20 m.á.u mỗi giây thôi mà, sao lại nhiều thế, lại còn lẻ nữa chứ?
Khi thân cây tiếp tục hạ xuống và nước ngập đến một độ cao nhất định, m.á.u lại tụt nhanh hơn – 92 điểm mỗi giây.
Xem ra thuốc số 2 mới bắt đầu phát huy tác dụng – cũng tức là nước vừa mới ngập đến nhân cây.
Vậy lượng sát thương trước đó là do đâu?
Lê Lễ ngơ ngác chớp mắt.
Mô tả kỹ năng “Hồi Sinh” vô cùng mơ hồ, chỉ có mỗi dòng “Gọi ra lĩnh vực thanh tẩy, tiêu hao 1 điểm tinh thần mỗi giây.”
Cô còn tưởng tác dụng duy nhất của kỹ năng này là thanh tẩy ô nhiễm, không ngờ còn có thể gây sát thương.
Giấc mơ đẹp về một kỹ năng tấn công dường như bất ngờ trở thành hiện thực.
Đừng Phiền và Bánh Quy đứng cạnh hồ tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình. Thấy m.á.u của Cây Ma Ảo bắt đầu tụt xuống, Bánh Quy như nhìn thấy tia hy vọng, thúc khuỷu tay huých Đừng Phiền trêu: “Đúng là người làm chuyện lớn, không nổ thì thôi, một phát liền kinh người.”
Con người đúng là không thể khen quá đà.
Vừa dứt lời, lĩnh vực duy trì được một lúc ngắn đã tan biến, nhưng nhân cây đã bị nước nhấn chìm nên vẫn duy trì tốc độ tụt m.á.u 20 điểm mỗi giây.
Đừng Phiền liếc nhìn thẻ tiến độ, giọng lạnh nhạt: “Lên đi.”
Lê Lễ hoàn thành nhiệm vụ, nghe xong câu đó cũng không cãi, rất biết nghe lời, ném khăn đi rồi bơi vào bờ.
Đúng lúc này, một nhánh rễ cây của Cây Ma như tia chớp bất ngờ quất thẳng về phía Lê Lễ, thân rễ to và mềm dẻo lập tức phóng đại trong con ngươi của cô.
Nổi lềnh bềnh trên mặt nước, Lê Lễ không chỗ né tránh, đành cứng đầu định gồng mình chịu đòn.
Cô có 3000 máu, một roi cỏn con thì chẳng thể đánh c.h.ế.t cô được.
Thân thể đột nhiên rời khỏi mặt nước, Lê Lễ cứ tưởng mình bị quất bay đi rồi, nhưng lại không cảm thấy đau đớn.
Giọng nói mang theo nụ cười của Bánh Quy vang lên: “Cảm giác bay lên thế nào?”
Bên kia, Đừng Phiền lập tức xuống nước, ổn định giá trị phẫn nộ của Cây Ma Ảo, tiện tay vớt một cái khăn từ mặt nước rồi lau vào thân cây: “Xin lỗi xin lỗi, nhân viên mới không hiểu chuyện, vẫn là để tôi phục vụ cho.”
Một phần ô nhiễm trên thân Cây Ma Ảo được thanh tẩy, chiều cao cây từ hơn 6 mét rút xuống chỉ còn hơn 5 mét, nhân cây cũng bị ngâm trong nước, khiến giá trị phẫn nộ vượt mốc an toàn 75%.
Lê Lễ được Bánh Quy dùng gió đỡ xuống đất, cô hất nước trên tóc rồi cast một kỹ năng hồi m.á.u lên người Đừng Phiền.
“Vượt 75% rồi à?” Lê Lễ hỏi.
Phát roi bất ngờ vừa rồi làm cô giật mình. Khi xuống nước, giá trị phẫn nộ của Cây Ma Ảo vẫn chỉ có 67%, vẫn an toàn lắm mà.
Bánh Quy đưa thẻ tiến độ cho cô xem — 81%.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Lê Lễ im lặng một lúc, cảm thấy cái cây này còn dễ nổi điên hơn cả con Rắn Đen.
Trong hồ, Đừng Phiền chăm chỉ làm công việc kỳ cọ để câu giờ, nhưng cảm xúc của Cây Ma Ảo lại cực kỳ bất ổn. Chẳng mấy chốc nó lại phát điên, vung dây leo tấn công cô.
Dù không có cơ quan phát âm, cả ba người đều cảm nhận rõ ràng cơn thịnh nộ của nó.
Đừng Phiền cảnh giác cao độ, phản ứng nhanh nhạy, di chuyển linh hoạt giữa đám dây leo điên loạn để trở lại bờ, dù vậy vẫn bị trúng một roi.
Năm phút sắp kết thúc, không còn ai xuống nước kỳ cọ cho Cây Ma Ảo, để nó một mình ngâm trong nước khiến giá trị phẫn nộ tăng vọt.
Đến giờ, phẫn nộ dừng lại ở mức 99%.
Thân thể Cây Ma Ảo biến mất khỏi hồ, rồi ngưng tụ lại ở trước cửa trung tâm tắm rửa, mang theo đầy oán khí đi về phía lối ra của khu thương mại.
“Còn đúng 20.000, có đánh không?” Lê Lễ nhìn theo bóng lưng Cây Ma Ảo rồi hỏi.
Bánh Quy và Bực Bội đều im lặng.
Tin tốt là giá trị phẫn nộ chưa chạm ngưỡng 100%, Cây Ma Ảo vẫn bị ràng buộc bởi quy tắc phó bản, chưa thể nổi điên tàn sát. Chỉ cần tiễn nó ra khỏi khu thương mại thì đêm nay sẽ là một đêm yên ổn.
Tin xấu là trung tâm tắm rửa đã làm tụt nhiều m.á.u hơn dự kiến, m.á.u của Cây Ma Ảo chỉ còn một nửa – rơi vào ngưỡng đánh cũng được mà bỏ cũng xong.
Không ai biết lần tới Cây Ma Ảo sẽ xuất hiện lúc nào, cũng không ai chắc liệu trước lúc ấy có cửa hàng nào bị boss khác tiêu diệt cả đội hay không.
20.000 m.á.u còn lại… có lẽ là mức thấp nhất có thể đạt được.