2.
Ta ở Mộc Thần Cung đến năm mười sáu tuổi.
Trong suốt tám năm, ta và Tam Hoàng tử chưa từng nói với nhau một câu.
Ta sợ phạm vào kiêng kệ của Tề Quý Phi, tự giác giữ khoảng cách với hắn.
Hắn cũng tuân thủ nghiêm ngặt lời dặn dò của mẫu phi, đối với ta khách khí xa cách.
Năm Trường Khánh thứ hai mươi tám, Đông Kiên thành bị phá.
Đại quân Bắc Địch phá thành mà vào, đốt g.i.ế.c đánh cướp, như hổ như sói.
Cả nhà Đại Tướng quân thủ thành Thiệu thị hơn mười danh tướng đều c.h.ế.t trận.
Xác c.h.ế.t bị cắt thành tám mảnh, bị c.h.é.m đầu, gửi theo công văn đàm phán đưa đến Thái Minh Điện.
Thiệu thị trấn thủ biên quan năm mươi năm, không có ai có thể hiểu rõ việc giao chiến với Bắc Địch bằng bọn họ.
Bọn họ còn c.h.ế.t trận cả nhà, Bắc Địch mạnh mẽ đến đâu, trong lúc đó, cả triều đình không ai dám đồng ý ứng chiến.
Bắc Địch Vương chỉ cho Đại Thịnh hơn một tháng thời gian suy nghĩ, công bố, nếu không làm theo yêu cầu trong công văn quỳ xuống đất xin tha, bọn họ sẽ chuẩn bị tiến công toà thành trì tiếp theo, tấn công thẳng đến thượng kinh.
Trên công văn đàm phán, ngoại trừ phải bồi thường rất nhiều, cồn cố ý yêu cầu tiến cống một công chúa tới Bắc Địch làm nô lệ.
Vì tô son trát phấn giữ mặt mũi, sứ thần giấu đi hai chữ “tiến cống”, đổi thành hai chữ “hoà thân”.
Công chúa hoà thân cần phải mau chóng chọn được một người.
Công chúa của vương triều Đại Thịnh vừa độ tuổi chỉ có năm người.
Cảnh Hoà công chúa do Hoàng Hậu sinh.
Hoàng Đế tự mình đưa ra mệnh lệnh: “Cảnh Hoà giữ lại, chọn người hoà thân từ bốn công chúa còn lại.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Bốn công chúa còn lại là Minh Trân Công chúa do Lưu Chiêu nghi sinh, Vạn Ninh Công chúa do Ninh Tiệp dư sinh, Vĩnh Bình công chúa do Tần Mỹ nhân sinh, và ta.
Đầu tiên nhận được tin tức, mặc kệ ngày thường có ân oán gì, Lưu Chiêu nghi, Ninh Tiệp Dư cùng với Tần Mỹ nhân đều lựa chọn tạm thời bỏ qua không đề cập tới nữa.
Bọn họ cùng đi gặp Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu ở Cung Quảng An.
Phía Bắc Cung Quảng An có một cung đạo rất dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Ta chỉ cần đi trên cung đạo kia là có thể nghe thấy tiếng nói chuyện trong Cung Quảng An.
“Đại Thịnh chúng ta từ xưa tới nay đã có lễ nghi “Trưởng nữ chưa gả, thứ nữ không hôn””
“Tuy là hoà thân thì cũng phải nghe theo lễ pháp của tổ tông.”
“Trong số bốn vị Công Chúa còn lại, Lục Công Chúa nhiều tuổi nhất, người được chọn đi hoà thân theo lý nên là nàng.”
“Đúng thế! Cảnh Hoà là đích trưởng công chúa, thân phận cao quý, dĩ nhiên là không giống với những công chúa khác, bệ hạ đã tự mình ban lệnh giữ nàng lại, chúng ta tâm phục khẩu phục.”
“Nhưng, sau Cảnh Hoà thì Trường Sinh là lớn nhất, dĩ nhiên nàng phải gánh trách nhiệm của trưởng tỉ, chẳng lẽ để các muội muội nhỏ hơn nàng lướt qua, thành hôn trước nàng hay sao?”
“Trường Sinh Công chúa được gửi nuôi trên danh nghĩa của Tề Quý Phi, đoan trang hiền hậu, đưa nàng đi hoà thân không làm nhục mặt mũi của Đại Thịnh.”
“Ngược lại mấy đứa nhỏ của chúng ta, Hoàng Hậu nương nương, ngày thường ngài chăm sóc bọn nhỏ lớn lên, trong lòng rõ ràng nhất, chúng chưa từng chịu khổ bao giờ, đã quen kiêu ngạo tuỳ hứng, làm sao có thể tới nơi man rợ như Bắc Địch được.”
“Hoàng Hậu nương nương…”
Bọn họ ríu rít vây quanh Hoàng Hậu để nhắc nhở, chỉ đơn giản là muốn cầu xin Hoàng Hậu định ra người hoà thân là ta.
Bọn họ câu nào câu nấy cũng lấy đạo lý rằng “Trưởng nữ không gả, thứ nữ không hôn.” vô cùng mạch lạc rõ ràng, giống như thật sự chọn công chúa đi thành thân vậ.
Nhưng mà, ai mà không biết chứ?
Giấy trắng mực đen của Bắc Địch viết rõ ràng, Công chúa không phải đi hoà thân, mà là đưa tới đó làm nô lệ.
Bọn họ nói ta là được nuội trên danh nghĩa của Tề Quý Phi, nói con gái nhà mình chưa chịu khổ bao giờ, chẳng qua đều là ám chỉ ta không phải là con đẻ của Tề Quý Phi mà thôi.
Minh Trân cũng thế, Vạn Ninh cũng thế, cả Vĩnh Bình,... các muội ấy đều có mẹ che chở.
Chỉ có mình ta.
Mặc dù là đưa đi hoà thân, cũng sẽ không có ai vì ta mà ra mặt.
Bọn họ chỉ là khinh thường ta vì ta không có mẹ thôi.
Ba vị nương nương thay phiên nhau nói, nói đến khản giọng, nói đến rách mồm rách miệng.
Hoàng Hậu ung dung hoà hoãn mà nghe.
Cho đến khi ba vị nương nương thật sự không biết nói thêm lời nào nữa.
Lúc này Hoàng Hậu mới thu thu ống tay áo, trầm tĩnh uy nghiêm mà tuyên bố: “Người được chọn đi hoà thân sẽ quyết định bằng cách rút thăm, ai rút được người đó đi, bốn vị công chúa, không có ai là ngoại lệ.”
“Việc này đã định, không cần nhiều lời.”