4.
Ta không mong đến lời cảm ơn của Lục hoàng muội.
Vốn là ta nợ muội ấy và mẹ của muội ấy, việc ta làm đều xuất phát từ cam tâm tình nguyện.
Chỉ là, có một góc nào đó trong lòng ta, bí ẩn mà chờ đợi rằng tất cả những điều ta đã làm có thể xoá bớt hận ý trong lòng của muội ấy đối với ta.
Ta không thích khi muội ấy nhìn ta, trong mắt có một tầng sương mù ngăn cách ta bên ngoài, dường như cho dù ta có làm gì cũng vẫn không thể tiêu trừ việc ta đã tổn thương muội ấy.
Kể từ khi mẹ của muội ấy c.h.ế.t vì ta, ta đối với muội ấy vẫn luôn mang lòng áy náy.
Lục Hoàng muội đúng là không nói cảm ơn ta.
Muội ấy nói: “Không đủ.”
Muội ấy nói là không muốn gả chồng, đó là rơi từ đầm rồng vào hang hổ.
Muội ấy nói, nếu quyết định giãy giụa, vậy thì giãy giụa một lần cho xong
Muội ấy nói: “Tam hoàng huynh, muội muốn một toà công chúa phủ chỉ thuộc về muội.”
“Nếu huynh trợ muội được việc, ân oán giữa chúng ta toàn bộ xoá bỏ.”
Ta đồng ý với muội ấy.
Cho dù việc này rất khó làm.
Nhưng nếu muội ấy muốn công chúa phủ, vậy thì thắng một toà công chúa phủ cho muội ấy, có cái gì mà không được?
Ta không cảm thấy khó xử, ngược lại, có một niềm vui sinh ra tự đáy lòng.
Không sợ muội ấy muốn
Chỉ sợ cái gì muội ấy cũng không cần.
Cho dù là chuyện gì, chỉ cần muội ấy mở miệng, đều có thể từ từ mưu tính.
Khi đó ta đã cho rằng, ta đánh cùng Bắc Địch một trận, không chỉ có thể thắng được bình an cho người dân, còn hoà hoãn quan hệ giữa ta và Lục hoàng muội.
Trận đại thắng đầu tiên trong cuộc đời ta, là khởi đầu tốt đẹp chân chính có ý nghĩa!
Ta bắt đầu âm mưu, làm thế nào mới có thể khiến cho Lục hoàng muội được như ước nguyện.
Người khác không biết, ta lại rõ ràng là phụ hoàng không thích Lục hoàng muội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-dien-nam-ay-trang-treo-cao/chuong-28.html.]
Không gả chồng mà mở công chúa phủ là đãi ngộ mà chỉ có đích công chúa mới có.
Toàn bộ kinh thành, chỉ có Cảnh Hoà có được vinh dự này.
Lục Hoàng muội muốn có công chúa phủ, đầu tiên phải qua cửa của phụ hoàng. Nhưng mà, nếu mạo muội đẩy muội ấy đến trước mặt phụ hoàng, chỉ sợ không những không thể được việc, ngược lại sẽ đem lại mầm tai hoạ cho muội ấy.
Ta nghĩ trước nghĩ sau, cẩn thận mà đi từng bước, chỉ sợ suy nghĩ không chu toàn, sẽ đặt muội ấy vào nguy hiểm.
Lại không tưởng tượng được, vừa quay đầu, muội ấy đã cùng với nhóm phụ nữ trẻ em Thiệu thị quỳ một chỗ, đem bản thân ném tới trước mặt phụ hoàng.
Phụ hoàng muốn gặp muội ấy.
Khi hạ mệnh lệnh, trong mắt phụ hoàng có sương mù.
Ta thậm chí cảm thấy, sự tức giận của người đối với hành vi bức vua thoái vị của Thiệu thị lão thái quân cũng không bằng đối với Lục hoàng muội.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Ta không khỏi thêm một lần nữa cảm thấy tò mò, rốt cuộc lúc trước Thôi Thài Nhân đã làm chuyện gì? Vậy mà khiến cho phụ hoàng canh cánh đến ngày hôm nay?
Người ta thường nói, người c.h.ế.t rồi, ân oán giận dữ gì cũng hết.
Thôi Tài Nhân đã c.h.ế.t nhiều năm như vậy rồi.
Phụ hoàng hận thù như vậy, ngay cả đứa trẻ do Thôi Tài Nhân sinh ra cũng không chịu buông tha hay sao?
Lục Hoàng muội kinh sợ quỳ gối trước mặt phụ hoàng, giống như lại biến trở về công chúa nhát gan nơm nớp lo sợ thường ngày.
Nếu muội ấy thật sự nhát gan, tại sao dám làm chuyện mà cả thiên hạ không ai dám làm, kêu oan cho Thiệu thị.
Văn võ cả triều còn cẩn thận nhìn từ xa, suy đoán thánh tâm, án binh bất động.
Bình thường muội ấy giống như trong suốt, thế mà trong chuyện có thể mất mạng này, lại kiên định vươn tay viện trợ về phía Thiệu thị.
Lục hoàng muội bị phạt cửa nhỏ phía sau điện.
Nơi đó là nơi mà thái giám cung nữ trong cung đi lại, hành động này của phụ hoàng không thể nghi ngờ là để làm nhục muội ấy.
Sự chán ghét của phụ hoàng đối với Lục hoàng muội khiến cho ta được mở mang tầm mắt.
Ta không dám nói chuyện thay Lục hoàng muội, chỉ có thể nói bóng nói gió, nói với phụ hoàng một vài chuyện thú vị.
Đợi đến khi tâm trạng của người tốt hơn một chút, ta mới giả vờ vô tình mà nhắc đến nàng: “Hình như Lục hoàng muội còn quỳ gối ở cửa sau điện, phụ hoàng khai ân, để nhi thần đi đưa nàng về Mộc Thần Cung, giao cho mẫu phi quản giáo.”
Có vẻ như phụ hoàng nhìn ra tâm tư của ta muốn giải vây cho Lục hoàng muội.
May mà người không ngăn cản ta.