Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 1336: Nhân viên mới vào vị trí!



Mấy nhân viên mới thích nghi nhanh.

Nói chính xác hơn, khi họ dọn dẹp ký túc xá xong, mở cửa sổ là tường bê tông cao tầng lạnh lẽo, mà là núi non mờ sương trập trùng, bao nỗi bồn chồn trong lòng lập tức xoa dịu.

Rồi cúi đầu xuống gần bên, ối chà, ký túc xá là cả một đất rộng lớn, rào lưới cẩn thận, còn lắp cả camera giám sát, bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt.

“Đây là…”

Mấy tụ bên cửa sổ, thò đầu ngó: “Đây là trồng rau gì ?”

“Giống cải thìa Thượng Hải, loại rau xanh đó, mấy bạn từng ăn ?”

“Sao thấy giống khoai lang thế?”

“Khoai lang thì dây dài hơn mà? Cái chắc là đậu nành!”

“Bây giờ mới tháng 3, nhiều nơi còn giâm dây khoai, chắc là đậu xanh! Nhìn chắc chắn là đậu xanh!”

“Mấy còn phân biệt … thấy giống khoai tây…”

Mọi ríu rít tranh luận, vô cùng chắc chắn. lúc đó, Niên Tự dạo tiêu cơm về, thấy trong phòng mới cũng chào hỏi một tiếng, tò mò thò đầu xem thử.

Chốc lát , vẻ mặt phức tạp rút nửa đang ló ngoài cửa sổ :

“Cả đám ai nhận dâu tây ? Vậy mấy hái nổi rau thế?”

Anh với vẻ thản nhiên, như thể ngay từ đầu nhận .

thực hồi đầu, cũng tưởng là khoai tây, ai mà ngờ lá dâu tây ở đây to chứ! Khác hẳn với những gì từng thấy trong nhà kính!

“Cái gì? Là dâu tây hả?!” Mọi đều sững , bắt đầu xì xào:

“ hái dâu ở mấy nhà vườn mà dâu như thế !”

“ đó! Dâu trồng trong nhà kính ? Mà quả là cây sẽ c.h.ế.t luôn ?”

Tiếng trò chuyện càng lúc càng lớn, Tăng Hiểu Đông tuần tra qua, bậy về luận văn nghiệp của , chuyện đó thể nhịn ?!

“Ai cây gì c.h.ế.t? Ai sắp c.h.ế.t hả?!”

Anh gào to một tiếng: “Dâu tây nhà đang sinh trưởng lắm nha! Sắp trổ hoa ! Mùa hè còn thể thu thêm một đợt quả nữa đó!”

“Phân biệt nổi hẹ với mạ non mà dám bừa! Dâu tây vốn là cây quả mùa xuân và mùa hè!”

“Người mới nhớ kỹ nhé! Khu vực trồng dâu tuyệt đối động ! Một lá cũng hái!”

Anh tỏ vô cùng nghiêm khắc, nhưng khổ nỗi mấy nhân viên mới là fan trong livestream, lúc trong đầu họ chỉ còn đúng hai chữ “quả dâu”!

Thật ?!

Chỉ cần họ ở đây việc tới mùa hè, là sẽ thấy dâu chín đỏ mọng?!

Mà… nhân viên ưu đãi mua dâu ?!

Cả nhóm dán mắt cửa sổ , nội tâm tràn đầy kỳ vọng. Cho đến khi Niên Tự tàn nhẫn đập tan ảo mộng:

“Đừng mơ nữa, đây dâu nhà Kiều Kiều , là luận văn nghiệp của mấy sinh viên nông nghiệp đó.”

“Họ coi mảnh đất như bảo bối, tụi đừng gây nghiệp, nhất nên né xa.”

Ồ… thì đây chính là luận văn thể ăn trong truyền thuyết !

Mọi một nữa xuống xanh um tươi phía , vô cảm đóng sầm cửa sổ .

Còn trong phòng Niên Tự, ba mới khi tự giới thiệu đơn giản xong thì liền hỏi:

“Anh bạn, tên trong phòng livestream là gì thế?”

Niên Tự: “…Ngủ thêm Năm Trăm Năm.”

Húuuuuuuu!

Cả bọn choáng váng ngay lập tức:

Chính là đại ca top 1 từng tặng mấy chục vạn cho Kiều Kiều trong phòng livestream, giờ cũng về đây tranh giành công việc lương 1200 tệ/tháng với tụi á?!

Quả nhiên! Đã bảo nhà Kiều Kiều dạng mà!

Bọn họ tới là vì tiếc tiền chơi, còn dưỡng sức; còn top 1 đại ca thì chắc đến chỉ để dưỡng bệnh thôi ha? Nhìn cái hình gầy như que tre đó kìa…

Tức thì, đàn ông trung niên 35 tuổi rưng rưng nước mắt đầy cảm xúc:

“Cậu cũng từng phẫu thuật ? từ khi cắt dày xong, ăn uống chẳng thấy ngon gì cả… Giờ ăn bình thường cũng khó khăn.”

Niên Tự: “…”

Cắt dày và mất ngủ, chẳng cái nào khổ hơn, nhưng hình thì… chắc là khổ hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thế là chân thành khuyên một câu:

“Anh nhớ kiểm soát lượng ăn, tuyệt đối đừng ăn quá nhiều đó.”

Anh cắt dày: “???”

An ủi kiểu đó hả?!

“Anh đừng tưởng đùa.” Niên Tự lau mặt: “Thấy , mới đến ba bốn ngày, mà lên một ký đó!”

Cân điện tử trong bếp chuyên dùng để cân rau, chuẩn cần chỉnh!

Mọi khuôn mặt gầy trơ xương của , trái … cũng chẳng thấy một ký đó nó ở .

Anh cắt dày càng thêm nước mắt giàn giụa:

“Chẳng lẽ… Kiều Kiều lừa ? Đầu bếp nhà ăn nấu ăn… ngon thật hả?!”

Niên Tự: “……Anh ăn trưa xong là ngay!”

Trông như giận thật, vội im lặng. Một lúc , dè dặt hỏi:

“Lâu lắm ở ký túc xá, nếu ở như vầy, nên chọn một bạn trưởng phòng nhỉ?”

Niên Tự lập tức xung phong:

“Để ! đặt quy tắc! Tiền nước, điện, dọn dẹp trả!”

Dù thực mấy khoản cũng bao nhiêu, nhưng hào phóng như , đều cảm kích, dù gì tháng lương cũng chỉ 1200, tiết kiệm chứ.

Quả nhiên là đại ca top 1 tiền!

Từng lăn lộn ngoài đời nhiều năm, cũng chẳng màng chức danh “trưởng phòng” gì đó, giờ chỉ tò mò hỏi:

“Vậy… trưởng phòng, phòng quy tắc gì ?”

Niên Tự nghiêm mặt, kiên định tuyên bố:

“Tắt đèn lúc 9 giờ tối. Ai bật đèn thì tự mua đèn bàn và rèm giường. Mấy thứ thể chi trả cho.”

“ dù xem phim, chơi game, cũng phát tiếng.”

“Gọi điện, tám chuyện 9 giờ tối.”

Hả?

Đến cả hói cắt dày cũng ngơ ngác thật lòng hỏi:

“Chín giờ… tính là đêm hả?”

Ở Bối Thành, giờ đó còn tan nữa kìa.

Lời đồng loạt gật đầu tán thành.

Niên Tự nghiêm túc :

“Mấy hiểu, giờ sức khỏe là quan trọng nhất, đây thức khuya nhiều quá, giờ mới điều dưỡng.”

Anh bắt đầu lịch trình:

“Chín giờ ngủ, chín rưỡi chìm giấc ngủ, mười một rưỡi thức dậy ăn khuya tăng cân, mười hai giờ việc hai tiếng, ba giờ sáng rửa mặt ngủ , 7 đến 8 giờ sáng là giờ ăn sáng.”

“Ban ngày tụi việc, nên 7 giờ 50 căn tin lấy cơm là .”

“Nói cách khác, chỉ ngủ kiểu , mới bảo đảm đủ 7 tiếng ngủ mỗi ngày.”

“Trưa ngủ thêm một giấc, đó mới gọi là dưỡng sinh!”

Mấy lời khiến ai nấy xanh mặt.

Tưởng tượng “dưỡng bệnh” là, dài chơi điện thoại, thức đêm chiến game, ăn no dạo.

Thực tế “dưỡng bệnh” là… 9 giờ ngủ, 7 giờ dậy!

Thao Dang

“Khó thật đó…” Mọi thật lòng:

“Hay là… tụi cứ thử từ từ , mấy món đèn bàn rèm giường gì đó, cũng khỏi bao, chúng coi thử theo lịch sinh hoạt cái .”

Chứ nếu 9 giờ là buồn ngủ thật, thì họ cũng bằng lòng dậy sớm ngủ sớm. Chỉ tiếc là đám nào cũng vấn đề về giấc ngủ cả.

Tự tin là kiểu gì cũng lăn lộn đến tận 2-3 giờ sáng mới ngủ , nên mới xung phong ca đêm đó.

Niên Tự phản đối.

Mấy ngày nay ở núi, từ 7 giờ tối là cả núi yên ắng hẳn, chỉ bóng đêm, chăn dày đè , gối đầu sột soạt…

Thật lòng mà , còn ngủ từ 8 giờ tối cơ!