(*) Cách diêm cứu: ngải cứu cách muối, một phương pháp trong liệu pháp ngải cứu trong y học cổ truyền Trung Quốc. Phương pháp này kết hợp giữa sức nóng từ ngải cứu và muối để kích thích các huyệt đạo, giúp giảm đau, điều hòa khí huyết và hỗ trợ điều trị nhiều loại bệnh.
Cuộc thi "kể khổ" trong phần bình luận rõ ràng đã khiến Trương Yến Bình cười ngặt nghẽo, đồng thời giúp mọi người có thêm đề tài mới để g.i.ế.t thời gian trong lúc chờ đợi nhàm chán.
Lúc này, khi ống kính quay đến nửa thân trên của Tần Quân, Trương Yến Bình liền ghé sát đầu vào nhìn, mấy bà thím bên cạnh cũng chăm chú dán mắt vào phần bụng trắng nõn của anh chàng.
Tần Quân: … Dù có mặt dày đến đâu thì lúc này cũng khó mà chịu nổi nhỉ?
Vấn đề là bác sĩ Quách đang ở đây, nghiêm túc chữa trị đàng hoàng. Nếu anh ta tỏ ra lúng túng thì lại thấy kỳ kỳ...
Thế nên giờ chỉ còn cách giả vờ mặt lạnh, coi như mọi thứ diễn ra thật tự nhiên và bình thường.
Bên này, mấy bà thím bắt đầu bàn tán:
“Ui chao, Ngô Lan à, chị cũng nên giúp cậu trai này tính chuyện đại sự đi chứ... Da trắng trẻo, mịn màng thế này mà không tìm người yêu thì phí quá!”
Tần Quân: … Tôi đoán mình chắc còn có biệt danh là Đường Tăng mất thôi?
Một bà thím khác góp lời: “Chị xem, da dẻ bọn trẻ bây giờ đúng là mềm mịn hơn mình thật đấy.”
“Giống gì mà giống! Da bọn mình toàn nếp nhăn cả rồi. Hơn nữa, tôi còn từng mang thai mười tháng cơ mà! Nếu cậu ấy mà đẻ được thì chắc còn già hơn tôi ấy chứ.”
Mọi người vừa cười vừa đùa, đúng lúc ấy Quách Đông đã đổ đĩa muối hột mịn đã được hâm nóng xuống rốn của Tần Quân.
Tần Quân: ...???
“Ơ, chẳng phải là đắp trên da thôi sao?”
“Đắp gì mà đắp?” Quách Đông bật cười nói:
“Tôi nói rồi, ngải mới hơi nóng, không thể thử ngay mấy huyệt đạo một lúc được. Huyệt Thần Khuyết giúp bổ dương khí, lại vừa êm ái lại vừa nhanh. Có muối xanh cách nhiệt, chỉ cần hơ mỗi huyệt này là đủ.”
“Nhưng mà, huyệt này nhạy cảm lắm, đừng có rảnh rỗi mà đụng vào lung tung.”
Cô vừa nói vừa trấn an: “Đừng lo, anh còn trẻ mà, ngoài việc hơi mệt mỏi ra thì chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng đâu. Dù không hơ ngải, nghỉ ngơi ở nhà mười ngày nửa tháng cũng sẽ khỏe lại thôi.”
Vừa dứt lời, cô “tách” một tiếng bật lửa, đốt trụ ngải dài chừng hai mươi centimet mà Kiều Kiều vừa mới vo tròn bằng tay.
Sau đó cô thổi nhẹ, đốm đỏ nhanh chóng lan khắp bề mặt điếu ngải.
Rồi cô cầm điếu ngải, giữ lơ lửng ngay phía trên rốn của Tần Quân.
“Chỗ này tôi điều chỉnh trước thế này, lát nữa nếu thấy nóng thì nhớ nói nhé.”
“Hơ ngải không có quy định độ cao cố định đâu, cứ điều chỉnh sao cho cơ thể cảm thấy dễ chịu là được.” Đây là cô vừa làm vừa giảng giải cho mấy bà thím đứng bên cạnh.
Mọi người dán mắt nhìn không rời, tò mò hỏi:
“Nếu là chỗ khác thì cũng dùng muối xanh hâm nóng rồi đắp lên à?”
“Đúng vậy.” Quách Đông gật đầu: “Nhưng mà những chỗ khác trên cơ thể không dễ đắp muối thế này đâu, vì hạt muối dễ bị xê dịch. Nếu mọi người thật sự muốn thử thì có thể dùng gừng hoặc tỏi thay thế tùy theo tình trạng sức khỏe, gừng là phổ biến nhất, còn tỏi thì ít dùng hơn.”
“Hoặc là, không cần lót gì cũng được.”
Phần bình luận cũng rôm rả chẳng kém:
[Tôi biết hơ ngải cách gừng là sao rồi, là cắt lát gừng mỏng rồi đặt lên đúng không? Còn cách tỏi thì làm sao nhỉ?]
[Xay tỏi nhuyễn chứ gì?]
[Người phía trên đừng có dạy sai nhé, cách tỏi là lấy củ tỏi cô đơn ấy, cắt ngang một lát ra là xong.]
[Tỏi cô đơn là gì thế?]
[Ui, khó giải thích ghê... Đại khái là một tép tỏi to bự luôn ấy, thôi tự tra đi cho nhanh!]
[Nhất thiết phải cầm trụ ngải thế này sao? Dùng hộp hơ ngải chẳng tiện hơn à?]
Lúc này Trương Yến Bình tỏ ra chuyên nghiệp hơn Kiều Kiều nhiều. Ít nhất là anh ta luôn theo dõi câu hỏi của mọi người trong phần bình luận. Thấy vậy, anh ta lập tức hỏi ngay.
Quách Đông lắc đầu: “Cách hơ ngải này còn tùy từng người nữa. Dùng hộp hơ ngải cũng được, chỉ là thuốc không ngấm sâu bằng thôi, nhưng bù lại tiện lợi hơn.”
“Nếu muốn một cách vừa tiện lại vừa hiệu quả thì có thể khoét mấy lỗ nhỏ trên miếng gừng hoặc tỏi rồi đặt lên huyệt đạo tương ứng.”
“Sau đó…”
Quách Đông đưa điếu ngải trong tay cho Tần Quân:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Nhớ cảm giác và độ cao vừa nãy nhé? Anh giúp tôi giữ một lát.”
Rồi cô nhìn sang Kiều Kiều: “Có thể giúp chị ra bếp cắt một lát gừng không?”
Đợi Kiều Kiều gật đầu đồng ý, Quách Đông lại đi tìm thêm tăm xỉa răng...
Rõ ràng là Quách Đông sắp làm mẫu rồi. Thấy vậy, Trương Yến Bình liền nhanh tay hướng ống kính quay sát vào.
Chẳng bao lâu sau, Kiều Kiều đã nhanh chóng mang tới một lát gừng vàng tươi, dày cỡ đồng xu, vừa tròn vừa đều đặn.
Quách Đông nhận lấy lát gừng, dùng một que tăm chọc vài lỗ nhỏ trên đó.
Sau đó, cô bảo Kiều Kiều đưa tay ra, rồi đặt lát gừng lên huyệt Hợp Cốc. Kế đến, cô bẻ ra một nhúm ngải nhung từ một trụ ngải khác, vo tròn trong lòng bàn tay bằng mấy ngón tay.
Thành phẩm là một trụ ngải nhỏ, gần như hình nón tam giác.
Cô đặt trụ ngải lên lát gừng, rồi dùng bật lửa đốt lên.
Lúc này, vừa thấy ống kính của Trương Yến Bình quay về phía tay mình, cô liền quay sang nói với các bà thím:
"Đây chính là phương pháp ngải cứu cách gừng, học cũng đơn giản lắm nhỉ?"
Thao Dang
"Ngải cứu cách tỏi cũng làm tương tự thôi."
Nói ra thì, so với rang muối xanh thì cái này còn tiện hơn nhiều.
Với mấy bà thím đã quen việc bếp núc thì mấy chuyện này chẳng thành vấn đề.
Chỉ có một điều là… khó mà xác định chính xác vị trí các huyệt đạo.
Cơ thể người có bao nhiêu huyệt đạo cơ chứ, đâu thể một sớm một chiều mà nói rõ hết được.
Quách Đông cười cười: "Không sao, lát nữa mấy cô mấy thím cứ tới phòng khám đi, tôi sẽ chỉ rõ từng huyệt cần làm ngải cứu cho mọi người."
[Học được rồi, học được rồi]
[Trời ạ, còn lắm quy tắc vậy sao]
[Thế nên mẹ tôi mới mua cái hộp hơ ngải đấy, có dùng được không nhỉ?]
[Tôi cũng có một cái hộp hơ ngải, mẹ tôi lót một lát gừng ở dưới đáy hộp, sau đó đặt hộp vào trong một túi vải rồi quấn quanh eo...]
[Cái hộp hơ ngải của mấy người rốt cuộc là đang hơ cái gì vậy trời]
[Chắc cũng chỉ tốt hơn túi chườm nóng tí xíu thôi nhỉ?]
Ngay lúc này, Tần Quân đột nhiên lên tiếng:
"Hình như tôi vừa cảm nhận được một luồng hơi ấm chạy dọc tứ chi thì phải."
Cảm giác đó rất khác lạ, khiến anh ta lập tức khắc sâu trong trí nhớ.
Quách Đông ngạc nhiên cười:
"Vậy là loại ngải mới này hiệu quả cũng khá đó chứ, sức nóng mạnh ghê."
Cô nhìn đồng hồ rồi nói: "Hơ thêm mười phút nữa là ổn, mấy cô thím không có việc gì thì cứ xuống nhà trước đi. Hơ xong dễ buồn ngủ lắm, ngủ ngon thì mới dưỡng thần được, đừng làm phiền anh ấy."
Nghe thế, mọi người đều nín thở quan sát.
Quách Đông dường như cảm nhận được gì đó, bèn quay đầu lại thì thấy Tần Quân — người vừa nói có cảm giác — giờ đã nhắm mắt, hơi thở đều đặn và thư thái.
Chờ mọi người giải tán hết, Trương Yến Bình đổi góc đặt điện thoại cố định, rồi ngồi bên cạnh yên lặng ngắm nhìn Quách Đông cầm trụ ngải di chuyển lên xuống theo động tác hơ ngải, cũng như gương mặt bình thản nghiêng nghiêng của cô…
Khoảnh khắc đó, anh ta đột nhiên nhận ra: Bác sĩ Quách trông cũng xinh đấy chứ!
"Nhìn gì vậy?" Quách Đông hạ giọng hỏi.
Trương Yến Bình theo phản xạ nhìn sang Tần Quân, thấy Quách Đông bật cười:
"Yên tâm đi, anh ấy đang dưỡng thần, ngủ say lắm."
Trương Yến Bình ngập ngừng một chút, rồi cũng nhỏ giọng hỏi:
"Hồi trước cô nói tôi tỳ vị không tốt, vậy hơ ngải xong… có giảm cân được không?"
Quách Đông: …
Câu hỏi này cũng bình thường thôi, nhưng trong hoàn cảnh này thì lại thấy kỳ kỳ sao ấy.