Sau khi bỏ lại Nhược Hoa, Phong Trần nhanh chóng về lại Y cư, khi hắn đã hiểu được nguyên lý và cách vận hành của Y Hồn Thuật, hắn muốn thử nghiệm luôn, muốn thử nghiệm thì phải có vật mẫu, mà ở đó lấy đâu ra vật mẫu không lẽ lại đè khẽ nữ nhà người ta ra sao, nếu hắn lấy hắn ra thì sao, không lẽ lại trần chuồng trước mặt người ta sao.
Về đến phòng của mình, Phong Trần mở ra trận pháp bảo vệ, lấy ra Y Hồn Thuật xem bước tiếp theo khi muốn chuẩn bệnh thì cần hiểu về vật mẫu, trong đây có ghi cơ thể có hai mươi kinh mạch ba đan điền được chia làm Tụ Điền, Phân Điền, Phát Điền, người bình thường kinh mạch hay đan điền đều không thể cho U Minh khí hay còn gọi là U khí đi qua vì trong U khí có tồn tại thuộc tính nên khi cho U khí đi qua sẽ khiến họ bạo thể mà chết, muốn bước vào con đường tu luyện thì phải dùng U khí để đả thông và rèn luyện kinh mạch. Bước vào cảnh giới U Đồ cần mở ra và rèn luyện một đến năm kinh mạch, các cảnh giới của U Đồ cứ vậy tuyến tính lên năm cái một cho đến khi hết thì đạt viên mãn. Muốn biết kinh mạch có bình thường không thì xem màu sắc của kinh mạch, màu sắc kinh mạch quyết định thuộc tính tu luyện, màu trắng bạc là kim, xanh lục là mộc, xanh lam là thủy, đỏ là hỏa, vàng là thổ đây là các loại thuộc tính phổ biến nhất. Phong Trần tụ hồn thành ti, bắt đầu đi vào mi tâm, men theo các đường kinh mạch trong cơ thể, khi hồn ti đi vào đâu kinh mạch hiện ra trong đầu đến đó, như trong sách nói người bình thường kinh mạch sẽ không hiện màu, còn người có căn cơ sẽ có màu tương ứng, nhưng trong đầu Phong Trần lúc này không phải một kinh mạch màu đỏ tươi của máu, mà nó có màu trong như nước, đúng là như nước suối trong, trong sách không ghi lại trường hợp nào như vậy, điều này khiến hắn rất hoang mang không biết phải giải quyết thế nào. Kiến thức tu luyện của Phong Trần là quá ít, dù đã đọc qua khá nhiều sách cơ bản ở Tàng Kinh Đường nhưng nhiêu đó vẫn như muối bỏ biển. Bây giờ hắn biết thể chất của mình cũng khác người thường nhưng không có cách giải quyết vậy cũng chỉ lựa chọn tu hồn trước. Ngoài tu hồn ra cũng cần phải có tài nguyên hay pháp bảo để phòng thân, không thể cứ trong môn phái mãi được.
Suy nghĩ về thực lực kém cỏi của mình, lại còn thêm cuộc hẹn chiến ba tháng sau là Phong Trần lại thấy đau đầu. Suy xét lại mình có gì cần làm gì trong đầu hắn đã hình thành một lộ trình cụ thể đầu tiên là trong ba tháng đã, hồn lực là thế mạnh, thể chất thì hơi kém, tu luyện thuộc tính thì chưa có cách giải quyết. Từ những dữ kiện này Phong Trần quyết định luyện hồn và thể trước, hắn rời khỏi Y cư, đến Tàng Kinh Đường bước vào đi một mạch lên lầu ba, tìm đến nơi có hồn kỹ lần trước đọc, lấy ba quyển lần lượt là Hồn Tiêu Thuật, Tỏa Hồn Thuật, Phong Hồn Thức. Trong ba quyển này thì hai quyển đầu Phong Trần có thể tu luyện được, yêu cầu hồn lực của hồn kỹ Phong Trần vừa đủ để tu luyện, còn Phong Hồn Thức đây chỉ là tân bản, nhưng cả ba quyển đều được đánh giá lên đến Hải Giai vũ kỹ. Trong thế giới này công pháp, vũ kỹ, pháp khí được chia thành Ngục Giai, Hải Giai, Địa Giai, Thiên Giai, hầu hết các công pháp ở tầng này đều là Hải Giai, Địa Giai thì không thấy có, có lẽ lên trên sẽ có. Đi tìm công pháp luyện thể, xem toàn bộ sách luyện thể ở lầu ba đều thấy không phù hợp, yêu cầu về thể chất khi bắt đầu quá cao. Không tìm được ở lầu ba thì xuống lầu hai, xuống lầu hai yêu cầu công pháp ở đây đúng là thấp hơn lầu ba, nhưng với thân thể của Phong Trần thì vẫn không đủ điều kiện, hắn lại vác mông xuống lầu một, ở đây có công pháp cho luyện thể, đều là Ngục Giai nhưng vẫn không đủ điều kiện, đang tuyệt vọng tìm kiếm trong kệ luyện thể công pháp, bỗng mắt Phong Trần lướt qua và dừng lại ở một quyển sách cũ, lấy quyển sách này xuống, lấy hơi thổi cho bụi bay khỏi bìa sách, hiện ra năm chữ Thôn Tài Luyện Thể Pháp mở quyển sách ra ngay đầu tiên đập vào mắt là một nhận định “Không có phế thể, chỉ có không đủ tài”. Mở trang tiếp theo đọc tiếp, tầng một Thôn Tài Dựng Căn, dùng Huyết Thảo một cây, Ngọc Cân Đằng một khúc, Cương Cốt Quả một quả bỏ đun nước ngâm, ngâm 10 ngày, mỗi ngày liều lượng phải tăng một phần, khi nào ngâm không cảm giác đau nữa là thành. Phong Trần đọc xong thấy cũng không tốn quá nhiều tài vật, không lẽ cái gọi là Thôn tài này là tiêu tốn tài năng sao. “Thôi kệ chép về luyện đã, cũng chỉ có mấy cái này có ích chút, qua Nhiệm Vụ Đường lấy một bộ đồ nội môn sau để hành động.”
Nguyên tắc của Tàng Kinh Đường là không được lấy bản gốc đi, muốn mang công pháp về luyện thì chép ra và mang về, lần trước Nhược Hoa lấy là những quyển công pháp hoặc vũ kỹ được những đệ tử nội môn nhận nhiệm vụ chép ra. Phong Trần đến Nhiệm Vụ Đường lần này lại gặp vị Lý sư huynh lần trước, chờ hết người hắn tiến đến hỏi:
-Chào Lý sư huynh, cho ta hỏi một chút.
Nhìn thấy Phong Trần, Lý Bát đứng lên hành lễ.
-Ấy ấy, Phong sư huynh cứ gọi ta Lý Bát hay Lý sư đệ là được, dù sao sư huynh cũng là đệ tử chân truyền mà, không biết sư huynh tìm ta có chuyện gì?
Nghe Lý Bát cung kính như vậy Phong Trần hơi mất tự nhiên một chút nhưng vẫn hỏi tiếp:
-Cái này, ta muốn có một bộ đồ nội môn, không biết ta đi đâu để lấy.
Nghe vậy Lý Bát trong đầu đầy hỏi chấm, “kì lạ, Phong Trần này là đệ tử chân truyền hỏi quần áo nội môn làm gì, lạ thật, mà thôi, chuyện của người ít thắc mắc”. Hắn vẫn trả lời:
-Ở sư huynh lấy ở chỗ của ta.
Nói xong hắn đứng lên đi lấy một bộ y phục đệ tử nội môn, chờ một lúc Lý Bát mang ra đặt trước mặt Phong Trần nói:
-Của sư huynh đây, sư huynh còn gì căn dặn không ạ?
Phong Trần nói tiếp:
-À ngoài quần áo ra, đệ tử nội môn còn được cấp gì nữa không?
Lý Bát nghi hoặc nhìn lại Phong Trần nghĩ “tên này, lấy đồ của đệ tử nội môn xong, giờ lại hỏi đồ cấp thông thường, đang có ý gì vậy?” với bộ mặt nghi ngờ nhân sinh nhưng vẫn trả lời:
-Thưa vẫn còn ạ, một bộ kiếm Ngục Giai trung cấp và một bộ kiếm kỹ Ngục Giai trung cấp.
-Lấy luôn cho ta đi.
Phong Trần lại tiếp tục ngồi chờ, một lát sau, Lý Bát lại đem ra một thanh kiếm và một quyển sách, nhìn thanh kiếm trông cũng giống những thanh kiếm trên phim võ hiệp kiếp trước, thử cầm lên cảm giác khá nặng, mặc dù đây là lần đầu cầm kiếm cảm giác như đã thực hiện được giấc mơ đại hiệp lúc nhỏ, bây giờ còn hơn thế nữa, không chỉ là hiệp khách mà còn tu tiên luôn, khá hoài niệm. Còn bộ võ kỹ bên cạnh, đây chắc chắn là tái bản vì bìa rất mới, trên bìa ghi Tiên Sư Kiếm Pháp. Cầm lấy đồ đứng lên rời đi, chợt nhớ ra lại quay lại hỏi nốt:
-Muốn đổi vật phẩm bằng điểm cống hiến thì đi đâu.
Lý Bát giật mình khi Phong Trần quay lại, nghe thấy câu hỏi hắn thở phào trả lời:
-Sư huynh có thể đến tìm Tiền trưởng lão ở bên kia, ông ấy là thủ quỹ của tông môn, sư huynh muốn gì cứ giao dịch với ông ấy.
Vừa nói hắn vừa chỉ tay vào quầy ở giữa, nhìn qua thì đang thấy có một ông lão đang thực hiện giao dịch với một đệ tử nội môn, nói là giao dịch nhưng chính xác là cãi nhau. Phong Trần nhìn thấy khóe miệng cũng giật giật, Phong Trần cảm ơn rồi tiến đến chào hỏi.
-Phong Trần chào Tiền trưởng lão.
Vừa kết thúc việc cãi nhau, mặt ông lão vẫn đỏ bừng, ông lão tỏ vẻ khó chịu nói:
-Sao, ngươi có chuyện gì, vật phẩm trao đổi sao, không có thì đi chỗ khác chơi.
Thấy cảnh này Lý Bát cũng bất lực, hắn hiểu tính cách của Tiền trưởng lão, lão chuyên ép giá các đệ tử khi đến trao đổi, tuy ở tông môn vẫn có nơi cho đệ tử trao đổi tự do nhưng các loại đan cao cấp rất hiếm, và chỉ ở đây mới có, tuy biết ép giá nhưng vẫn phải tới. Nói đi cũng phải nói lại tuy lão ép giá nhưng chưa bao giờ đưa đồ đểu. Nhìn Phong Trần Lý Bát chỉ biết lắc đầu. Nghe được giọng điệu của Tiền trưởng lão, Phong Trần đã biết quả này khó khăn rồi, nhưng hắn vẫn cắn răng nói:
-Đệ tử muốn đổi điểm lấy ba loại dược liệu là Huyết Thảo, Ngọc Cân Đằng và Cương Cốt Quả cần bao nhiêu điểm.
Nghe đến ba loại thuốc này mắt lão từ mắt cá chết lại trở nên sáng như sao, nhìn cảnh này Phong Trần mặt co lại quái, cảm giác như mình là thỏ chuẩn bị lên thớt vậy, chỉ nghe Tiền trưởng lão nói:
-Ồ vị tiểu huynh đệ này, ngươi muốn đổi ba loại thuốc này sao?
Phong Trần không nói gì chỉ gật đầu, ông lão tiếp tục:
-Ờ… ừm, nếu cậu muốn đổi thì ta cũng sẵn sàng cung cấp, nhưng đây là thuốc quý nên giá sẽ hơi cao, cậu đồng ý thì báo giá.
Nghe lời nói, thêm vẻ mặt gian thương của lão già, mùi khét đã dần bốc lên, hắn cắn răng nói:
-Mong trưởng lão ra giá!
Thấy đã có cá ăn mồi, lão già không bỏ lỡ cơ hội:
-Huyết Thảo mười điểm cống hiến, Ngọc Cân Đằng hai mươi lăm điểm, Cương Cốt Quả năm mươi điểm.
Nghe xong giá Phong Trần cũng bị đứng hình mất vài giây, trong lòng chửi ầm lên “lão già khốn kiếp, đây mà gọi là giao dịch sao, đây là trắng trợn đi cướp, điểm cống hiến ta xem ở kia, điểm một Ngục cấp nhiệm vụ mười, mười lăm điểm Hải cấp, hai mươi lăm điểm Địa cấp, Tiên cấp thì tùy giá nhưng không ít hơn năm mươi điểm. Vậy mà lão già này còn đòi tám mươi lăm điểm một lần, giờ mới hiểu thế nào là Thôn Tài Luyện Thể Pháp” nhìn mặt Phong Trần méo đi, lão già còn cười nham hiểm hơn lên tiếng nói tiếp.
-Nếu không có điểm, vẫn còn cách khác.
Cách khác, nghe xong hai từ này Phong Trần như sống lại vội hỏi:
-Vậy còn cách nào, xin trưởng lão cho con đường sáng.
-Nếu không có điểm ngươi có thể dùng U Đồng để đổi, bất kỳ loại thuộc tính nào, Huyết Thảo năm mươi đồng, Ngọc Cân Đằng bảy mươi đồng, Cương Cốt Quả một trăm đồng, cũng có thể dùng thứ khác để đổi, đương nhiên vật do ta định giá.
Bụp… từ trên cao rơi thẳng xuống, mặt đen xì, theo quy đổi một U đồng bằng ba U thạch, mỗi đệ tử từ ngoại môn đến chân truyền số U đồng được phát lần lượt ba mươi đồng, chín mươi đồng và hai trăm bảy mươi đồng. Một bộ thuốc mất hai trăm hai mươi đồng, mà đổi bằng vật phẩm còn bị lão tự định giá, với cái tính nết này liệu có tin được sự công bằng không, tất nhiên là không rồi. Đánh giá một chút, ngó lại vào xem trong lệnh bài, không điểm cống hiến, U đồng trên người không có, hỏi xong, biết giá, không tiền, rút lui, quy trình rất mượt. Phong Trần hành lễ:
-Chào Tiền trưởng lão, đệ tử hiện tại chưa cần đến chúng, nên đệ tử xin phép.
Hắn quay người chạy ra khỏi Nhiệm Vụ Đường, để lại Tiền trưởng lão với vẻ mặt ghét bỏ lẩm bẩm:
-Đệ tử chân truyền mà nghèo kiết xác, hỏi một hồi phí cả công, hừ…
Sau khi rời đi Phong Trần suy nghĩ cách kiếm được thuốc, ánh mắt hắn sáng lên, phi một mạch về Y Phong trên đường về qua vườn thuốc hắn vào hỏi các đệ tử chăm sóc vườn thuốc nhưng nhận lại chỉ là những cái lắc đầu, cuối cùng hắn lấy về một vài loại quả giúp tu sĩ cấp thấp hồi phục thể lực. Về Y cư hắn lôi chiếc bàn trong nhà ra giữa sân, bày lên một đĩa trái cây mà hắn vừa lấy được trong vườn thuốc và bắt đầu.