6.
Nhu Nhu… tất cả những lời em nói, anh đều nghe thấy rồi.
Em không thể mãi ở lại nhân gian, đúng không?
Hình như… anh đã sai rồi.
Lẽ ra anh nên nghĩ ra điều này sớm hơn.
Anh còn nhiều điều chưa kịp nói, nhưng lúc này, đột nhiên lại không thốt nên lời.
Anh cứ đứng đó như bị đóng băng, toàn thân chẳng còn chút sức lực nào.
Trái tim đau đến mức không thở nổi.
Anh cố gắng thật lâu… mà vẫn không thể bình tĩnh lại.
⸻
7.
Anh nói với em rằng: “Sau này ngày nào anh cũng sẽ đến thăm em, được không?”
Nhưng thật ra… là vì anh không nỡ rời xa em.
Tuần cuối cùng rồi.
Anh đã tự ý quyết định — để lại cho chúng ta bảy ngày cuối.
Nhu Nhu, em không biết đâu nhỉ?
Chúng ta… bắt đầu đếm ngược những lần được gặp nhau rồi.
⸻
8.
Nhu Nhu, em lại nói anh phải sống tiếp cuộc đời của mình.
Lần này… có lẽ anh thật sự phải diễn trọn vở kịch này cho em xem rồi.
Em đừng rơm rớm nước mắt nữa, được không?
Anh ôm em không được đâu…
⸻
9.
Anh chậm rãi kể lại từng chuyện đã xảy ra giữa hai đứa mình — chuyện em biết, chuyện em không biết… anh kể hết.
Em nói lần này anh nói nhiều hơn hẳn.
Vì… nếu không nói bây giờ, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Bảy ngày trôi qua nhanh quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhu Nhu…
Để khiến vở kịch này chân thật hơn, trước khi đưa cô gái ấy ra mắt, anh đã ghé thăm em một lần.
Trước khi đi, anh tháo nhẫn cưới xuống.
Em tinh lắm, chắc chắn em đã nhận ra rồi.
Nhu Nhu…
Em sẽ trách anh không?
Em nói sẽ không.
Nhưng chính anh lại trách bản thân mình…
10.
Cuối cùng thì ngày này cũng đến rồi.
Nhu Nhu, đến mấy phút ngắn ngủi vậy mà em cũng không cố nổi à?
Ma làm gì biết hạ đường huyết chứ, đồ ngốc.
Nhưng em vừa khóc, suýt nữa anh cũng chịu không nổi.
⸻
11.
Anh nói rằng sau này sẽ không đến thăm em nữa.
Anh tên Quan Kỳ, yêu là chỉ yêu một người.
Yêu hết lòng, thì không còn chỗ cho ai khác.
Nhưng câu đó anh vẫn còn nói dang dở…
Cả đời này, người anh yêu chỉ có mình em.
⸻
12.
Nhu Nhu, chiếc nhẫn anh để lại cho em rồi.
Giống như chúng ta từng nói…
Em hãy quên anh đi.
Người nên bước tiếp là em.
Còn anh, nguyện dừng lại nơi đây,
Giữ mãi những kỷ niệm của hai đứa mình.
Nhu Nhu, tạm biệt.
Anh quay người đi, chật vật lắm…
Chỉ cần ở lại thêm một giây, em sẽ nhận ra mất.
Chỉ vài phút thôi, anh đã phải cố nhịn không biết bao nhiêu lần để không quay đầu nhìn em.