Không lâu sau, Huyền Trang cùng hầu tử liền cáo biệt Mi Hầu Vương.
Lúc Hắc Hùng tinh tiễn hai người ra cửa, hầu tử thong thả hỏi:
Vừa nãy ngươi nói chín thành… Sao lại là chín thành? Chuyện ở Cầu Pháp quốc đúng là xử lý không sai, có điều, được chín thành rồi ư?. Được rồi!
Huyền Trang nhẹ giọng thán nói:
Giờ chỉ thiếu một bước sau cùng.
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe nơi xa truyền đến tiếng kêu gọi:
Huyền Trang pháp sư! Huyền Trang pháp sư!
Ngẩng đầu nhìn lại, hầu tử trông thấy quốc vương tay nâng vạt áo chạy tới nơi này. Sau lưng là một chuỗi dài kẻ hầu đi theo.
Bước nhanh chạy đến trước mặt Huyền Trang, quốc vương khom lưng chống tay lên gối, hồi lâu mới hoãn thân lại được, chắp tay với hầu tử, rồi hướng Huyền Trang chắp tay, nói:
Huyền Trang pháp sư, kẻ hèn muốn mời Huyền Trang pháp sư tới thăm dân chúng bị thương. Chẳng biết, pháp sư có nguyện ý? Cái này… Là vậy..
Quốc vương nuốt khô ngụm nước bọt, thở dốc nói:
Hôm qua dân chúng gặp nạn đều được kẻ hèn sắp xếp vào trong cung. Đại phu trong thành chỉ có một ít, lại nhiều người như vậy, sao bọn họ chăm sóc hết được? Gom toàn bộ vào cung, đại phu cũng mời tới, như thế đỡ phải đi tới đi lui, chăm sóc cùng tiện. Làm thế rất tốt.
Huyền Trang mở miệng bình luận.
Vừa nghe đánh giá của Huyền Trang, quốc vương lập tức bật cười ha hả, nghiêng đầu nhìn tùy tùng bên cạnh, có vẻ khá là mãn ý. Lại quay mặt sang, hắn nói tiếp:
Những đại phu kia nói, trị bệnh, trừ dưỡng thân, còn phải dưỡng thần. Kẻ hèn liền nghĩ, nếu được Huyền Trang pháp sư tới thăm, dân chúng chịu nạn tất được an ủi. Như thế cũng tính là hành thiện.
Huyền Trang hai tay hợp mười, hành lễ nói:
Bệ hạ nói phải lắm.
Thấy vậy, quốc vương sửng sốt, vội hai tay hợp mười đáp lễ nói:
Vậy, kẻ hèn thay mặt nạn dân cảm tạ Huyền Trang pháp sư. Buổi trưa, kẻ hèn sẽ phải người tới đón. Một lời đã định.
Tiếp tục lải nhải thêm mấy câu, quốc vương liền vui vẻ dẫn tùy tùng rời đi.
Nhìn bộ dạng hưng phấn của quốc vương, Hắc Hùng tinh súc mày thành một đoàn.
Hầu tử thong thả nói:
Gia hỏa này, đầu óc bị nước vào à? Vui thành dạng kia? Cùng người là thiện, cùng mình là thiện. Người, đều thích kẻ khác đối tốt với mình.
Huyền Trang ở bên nhẹ giọng thán nói:
Quốc Vương hành thiện, tuy là trả ra, lại cũng có được hồi báo. Hồi báo chính là sự yêu quý của thần dân. Ngươi nói xem, hắn có thể không vui? Hả? Kỳ thực, nghĩ thông rồi, đạo phổ độ chỉ đơn giản vậy thôi. Một chữ “thiện” là đủ.
Nhìn tầng mây cuồn cuộn phía chân trời, Huyền Trang nhẹ giọng nói:
Độ, cần phải cơ duyên. Cơ duyên chưa tới, hết thảy đều uổng công. Bần tăng một mực muôn độ người. Kỳ thực, dù độ được một người đặc đạo, so với độ chúng sinh thì còn kém xa lắm. Phổ độ, điều cần không phải cách độ riêng người nào. Mà là cách độ thế. Người phổ độ phải xem toàn cục, đừng câu nệ ở một thành một đất, khi ấy mới có thể tứ lạng bạt thiên cân. Nếu quân vương ái hộ thần dân, thần dân thiện đại quân vương, hoằng dương “đạo hành thiện”... Chỉ cần thế nhân hướng thiện, cầu thiện, lấy thiện là chuẩn, sao còn điều gì đáng buồn, đáng thán. Ngược lại, nếu quá chú trọng ở nỗi khổ của riêng người nào, có đôi lúc, ngược lại thành luồn vào sừng trâu, nhập ma chướng, khó làm được gì. Đại Thánh gia, ngài nói xem, đúng không?
Hầu tử chớp chớp hồi lâu, nghi hoặc thầm thì nói:
Như vậy được không? Được!
Huyền Trang đáp rất chắc chắn. Trong thần sắc không có lấy nửa tia ngập ngừng.
Thé…
Hậu tử mím môi, vươn tay ra dầu nói:
Nếu đã tìm được phương pháp, vậy có phải đại biểu cho, chứng đạo đã thành công? Không phải.
Huyền Trang lắc lắc đầu nói:
Chính như lời bần tăng vừa nói lúc nãy, chứng đạo đã đi được chín thành, còn thiếu một thành sau cùng. Một thành này, cũng là bước khó nhất. Bước nào? Lực. Lực?
Nhìn đăm đăm tiền phương trống trải trước mặt, Huyền Trang nhẹ giọng thán nói:
Sức ngăn sóng dữ, sức bảo giá hộ tống.
Hầu tử chớp chớp mắt, lặng lẽ lắng nghe. Sau lưng, Hắc Hùng tinh cũng thế.
Người tu đạo, có thể hóa thần. Kẻ tu Phật, có thể thượng Phật vị. Hai đại phái trong tam giới tu đến cực trí, không ai không có đại thành tựu, giành được đại thần thông, hành đại đạo. Đây là căn nguyên vì sao hai phái nguyên viên lưu trường, trường thịnh bất suy. Chỉ riêng đạo phổ độ của bần tăng, tu đến tận cùng, rốt cuộc vẫn chỉ là phàm nhân. Đường này, độ người, độ thế, bần tăng đều đã tự thân trải nghiệm, pháp phổ độ đã hiện ở trong lòng. Chỉ là, pháp này còn khuyết một vị sức ngăn sóng dữ, bảo giá hộ tống. Như quốc vương Cầu Pháp quốc bây giờ, thượng vị giá chỉ bằng ý niệm bản thân liền có thể nghịch chuyển càn khôn. Hoặc như Đại Thánh gia, nắm đại thần thông có thể tùy ý định xuống công lý, đầu chuyển tinh di. Nữ Oa nương nương nói qua, chúng sinh tính bản thiện, lại bởi ngộ đạo mà đi lạc lối. Hiện tại điều còn thiếu, kỳ thật là một người có thể khiến cho bọn họ quay về bản tính. Nếu thiện giả tất có thiện báo, vậy thiện giả ắt nhiều lắm. Chỉ có điều thế gian này, thiện hoa khai ra ác quả nơi nơi đều có, đến nỗi chúng sinh trầm mê trong cái ác. Nếu được một lực bảo giá hộ tống cho phổ độ, đạo phổ độ tất thịnh!
Lời tới chỗ này, Hắc Hùng tinh đã nghe mà như si như túy.
Cái đó thì đơn giản!
Hầu tử lập tức vỗ ngực, cao giọng nói:
Ngươi không có, ta có. Người cảm thấy nên làm thế nào, chỉ cần nói một tiếng, ta sẽ đi làm. Muốn cho thiện có thiện báo, ác có ác báo, dù mình là không làm nổi, ta còn có thể kéo thêm những người khác, Thiên Đình đều phải cho ta chút tình mọn. Cùng lắm là ta lập nên một Thiên Đình khác, không chỉ quản sinh tử, còn quản cả thiện ác!
Nghe được lời ấy, Huyền Trang chủ ý vị sâu xa lắc lắc đầu, thán nói:
Hiện giờ người ta đi chung một đường, chẳng qua là bởi có cùng mưu đồ. Ngày khác, bất luận mục đích đạt thành hay không, đều tất sẽ mỗi người mỗi ngã. Khi ấy, phổ độ này, lại có ai hộ tống?
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe phốc một tiếng, Hắc Hùng tinh một mực đứng sau lưng hai người sau chợt quỳ rạp xuống đất, dập đầu nói:
Đệ tử nguyện vái Huyền Trang pháp sư làm thầy, cầu lấy đạo phổ độ, bảo giá hộ tống cho phổ độ!
Nhất thời, vô luận Huyền Trang hay hầu tử, đều cùng sửng sốt.
Hắc Hùng tinh cao giọng kêu nói:
Đệ tử ngu độn, nhưng Huyền Trang pháp sư ngài cũng nói: “Trí giả ngộ đạo, ngu giả tín đạo”. Đệ tử chính là ngu giả kia, Huyền Trang pháp sư ngài nói gì, đệ tử đều sẽ tin, dù cho đại đạo có thành hay không. Còn mong Huyền Trang pháp sư nhận đệ tử làm đồ đệ!