Biến hóa đột nhiên mà đến nhất thời khiến cho chúng nhân tại trường đều ngẩn ngơ.
Gạch ngói đất đá bay đầy trời, giống như từng hồi thủy triều tấn tốc thốc lên cát bụi nồng nặc. Vô số luồng linh lực đủ mọi màu sắc lăng không hội tụ, nhuộm hết thảy chung quanh trong quang mang chói lòa.
Một khắc sau, trường diện thất khống, tiếng kêu rít vang lên không ngừng, bách tính ở những ngôi nhà kề cận hầu tử điên cuồng tháo chạy ra bốn phía. Thảm kịch lại bị tiếp diễn.
Nhóm lớn bách tính bởi kinh hoảng mà xông phá phòng tuyến do binh vệ dựng lên, tuôn hướng đài cao Huyền Trang đang đứng. Bị xung kích kịch liệt, trọn cả đài cao khẽ chấn động, Huyền Trang không thể không khom người níu lấy bàn đạp dưới chân.
Trong đám đông, quốc vương khua múa hai tay tính thử chỉ huy vệ đội nơi xa duy trì trật tự. Nhưng mà, hiện trường đã chìm trong hỗn loạn, thêm nữa bản thân lại mặc áo vải, căn bản không ai để ý thấy.
Hắc Hùng tinh cơ hồ là điều kiện vô phản xạ dựa đến bên người Huyền Trang, vươn tay ra dìu.
Trong góc, Quyển Liêm nhất thời luống cuống tay chân.
Tiểu Bạch Long thấy rõ nét mặt kẻ đến lập tức nuốt khô ngụm nước bọt, khẽ rụt ra sau.
Thiên Bồng trên tầng lầu đối diện chứng kiến một đám đại viên Xiển Giáo lướt qua đỉnh đầu, toàn thân ngây dại.
- Chuyện gì thế này? Thái Ất chân nhân, Hoàng Long chân nhân
Nắm lấy Cửu Xỉ đinh ba, hắn vội vàng mở to tròng mắt đằng không mà lên, tính thử xông hướng phương vị mà Cửu Long Thần Hỏa tráo đang áp chế. Nhưng Đạo Hành thiên tôn đã kịp thời đứng chắn trước người hắn.
- Mục tiêu của chúng ta chỉ là yêu hầu, Thiên Bồng Nguyên Soái, ngươi cứ lẳng lặng đứng đây mà nhìn. Đừng mua việc vào thân.
Linh lực xanh lam ngưng tụ trong lòng bàn tay Đạo Hành thiên tôn, phát ra tiếng “tích ba” khủng bố. Hắn từ trên mà xuống lành lạnh nhìn đăm đăm Thiên Bồng, thái độ như thể không dung Thiên Bồng thốt ra nửa chữ “không”.
Thập nhị kim tiên là tồn tại cường đại hơn cả Linh Đài cửu tử. Năm đó trong Linh Đài cửu tử, Thanh Phong tử đã bước vào Đại La Hỗn Nguyên đại tiên cảnh, thì trong thập nhị kim tiên trừ Ngọc Đỉnh chân nhân “không vụ chính nghiệp”, “dựa vào đồ đệ thượng vị” ra, người kém nhất cũng đã bước tới cảnh giới Đại La Kim Tiên. Thậm chí loại đỉnh cấp như Đạo Hành thiên tôn, Thái Ất chân nhân đã đột phá đến Đại La Hỗn Nguyên đại tiên sơ kỳ.
Trong trận đại chiến hơn sáu trăm năm trước. Sở dĩ thập nhị kim tiên không làm gì được hầu tử, ngay cả cơ hội đánh trả đều không có, là bởi hầu tử nuốt xuống Thất Xảo Di Vân Đan, có được vô hạn linh lực. Phải biết, đối với Hành giả đạo thứ quan trọng nhất chính là linh lực, một khi linh lực vô hạn, chiến lực liền được đề cao mấy lần.
Đối mặt với một đám đạo môn đã tiệm cận đại năng, nhất thời, ngay cả Thiên Bồng cũng không thể không giật lùi ra sau. Tay nắm Cửu Xỉ đinh ba siết vang “rạc rạc”.
Mồ hôi lớn bằng hạt đậu từ thái dương chậm rãi trượt xuống.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ngẩng đầu lên. Thiên Bồng chất vấn:
- Vì sao chư vị tiền bối lại ra tay với chúng ta?
Đúng lúc này, Nghiễm Thành Tử cùng Xích Tinh tử nắm lấy pháp khí bay lướt qua trên đỉnh đầu, ai nấy đều trừng mắt nhìn chằm chằm hầu tử đang bị khốn chặt trong Cửu Long Thần Hỏa tráo, không hề để ý tới chất vấn của Thiên Bồng.
- Đây là ân oán giữa chúng ta và yêu hầu, không tới lượt hậu bối nhà ngươi xen vào.
Nói rồi, Đạo Hành thiên tôn quay đầu nhìn hướng đài cao Huyền Trang đang đứng.
Lúc này, trong trường cảnh đã hoàn toàn thất khống, lầu cao dựng bằng trúc đã bị bách tính trong cơn kinh hoảng chen lệch, từng cây gậy trúc phát ra tiếng kêu “răng rắc”, phảng phất tùy thời liền sẽ đổ sụp.
Huyền Trang một tay đỡ lấy Phật quan, một tay ôm lấy cột cờ bên người. Sớm đã không rãnh cố cập cái khác.
Bên cạnh, Hắc Hùng tinh chú ý tới ánh mắt của Đạo Hành thiên tôn, trong lòng cả kinh, vội vàng động thân chắn trước người Huyền Trang.
Ánh mắt giao thác, Đạo Hành thiên tôn ý vị sâu xa cười khẽ một tiếng, thu lại linh lực ngưng tụ trong tay, xoay người xông tới phương vị Cửu Long Thần Hỏa tráo.
Quốc vương sớm đã sứt đầu mẻ trán bò lên lư đồng, cao giọng kêu nói:
- Đừng hoảng! Đừng hoảng! Có Huyền Trang pháp sư và Hầu đại tiên đây rồi, không sao đâu, mọi người đứng yên đừng động!
Nghe được lời này, có một số bách tính dừng chân, nhưng càng nhiều bách tính vẫn cứ xô đẩy, giẫm đạp lên nhau. Sự thể vẫn đang phát triển theo hướng khó mà khống chế.
Đầu bên kia, Thái Ất chân nhân từ trời giáng xuống, đặt chân lên Cửu Long Thần Hỏa tráo.
Một thanh âm non nớt xen lẫn tiếng nức nở từ bên trong truyền ra:
- Hầu đại tiên, ta sợ
- Mẹ nó. Đừng khóc! Thoát ra ngay bây giờ đây!
Tiếng khóc của đứa nhỏ vẫn vang lên không ngừng.
- Đây là thứ gì? Các ngươi là ai? Nhanh nhanh giải khai! Bằng không, lão tử khiến các ngươi đầu thân dị xứ!
Nương theo tiếng xao kích như sấm rền của Kim Cô bổng, tiếng gào thét của hầu tử cũng vang vọng ra từ trong Cửu Long Thần Hỏa tráo.
- Hôm nay lão phu cũng muốn nhìn thử, xem ai đầu thân dị xứ!
Là Thái Ất chân nhân
Chỉ nghe câu này, hầu tử lập tức nhận ra thân phận đối phương, cuồng hống nói:
- Ngươi làm vậy là có ý gì? Thả lão tử ra ngay!
- Rồi sẽ thả, có điều, không phải bây giờ.
Vừa nói, tay Thái Ất chân nhân đã án lên đỉnh Cửu Long Thần Hỏa tráo.
Từng đạo linh lực rót vào.
Lập tức, trong tráo truyền ra tiếng la khóc của trẻ nhỏ.
- Bên trong có trẻ nhỏ?
Thanh Hư đạo đức chân quân vừa đuổi tới không khỏi sửng sốt.
Đồng thời với đó, năm người còn lại cũng đều chạy tới.
- Không ngờ lại thuận lợi như vậy.
- May có đứa nhỏ phân tán sự chú ý của hắn, bằng không muốn nhốt hắn lại cũng đâu dễ dàng?
- Đừng nói nhiều nữa, mọi người cùng lên! Dù giết không chết, ít nhất cũng phải luyện hóa chín thành linh lực của hắn! Giờ không có Thất Xảo Di Vân đan cho hắn nuốt như hơn sáu trăm năm trước, không còn linh lực, Hành giả đạo chẳng khác gì phế vật!
Rất nhanh, sáu người còn lại lần lượt chiếm cứ trận giác bốn phía Cửu Long Thần Hỏa tráo, ai nấy đều vươn tay rót linh lực vào trong. Trọn cả Cửu Long Thần Hỏa tráo tấn tốc đỏ hồng.
Thời này khắc này, nội bộ Cửu Long Thần Hỏa tráo sớm đã biến thành biển lửa, đó chính là Tam Muội chân hỏa được xưng có thể đốt cháy mọi thứ!
Tiếng la khóc của đứa nhỏ càng thêm thảm thiết.
Hầu tử điên cuồng dùng Kim Cô bổng xao kích vách tường Cửu Long Thần Hỏa tráo, tường bích rung động kịch liệt, tựa hồ tùy thời đều có khả năng sụp đổ.
Thanh Hư đạo đức chân quân vẫn đang do dự.
Xích Tinh tử đã hạ xuống góc trận giác kêu nói:
- Nhanh chút! Đừng quản đứa nhỏ, cùng lắm thì sau này tìm cho hắn một gia đình khá giả để đầu thai, luyện hóa linh lực yêu hầu mà dây dưa, chúng ta liền thảm!
Do dự thoáng chốc, cuối cùng Thanh Hư đạo đức chân quân gật gật đầu, hạ xuống vị trí dự định ban đầu, rót linh lực vào Cửu Long Thần Hỏa tráo.
- Thái Ất chân nhân!
Trong tráo đột nhiên truyền ra tiếng kêu gào của hầu tử:
- Lập tức giải khai pháp khí, bằng không, lão tử đi ra nhất định khiến Xiển Giáo các ngươi tuyệt hậu!
- Hừ! Ngươi lo cho bản thân mình trước đi!
Thái Ất chân nhân đứng trên đỉnh Cửu Long Thần Hỏa tráo, tốc độ rót vào linh lực chợt đề thăng mấy lần.
Lúc này, tầng ngoài Cửu Long Thần Hỏa tráo đã đỏ thẫm như huỳnh quang, phảng phất một đoàn liệt hỏa đang thiêu đốt. Trong tráo, nhiệt độ còn cao hơn nữa.
Từ bên trong, tiếng la khóc chuyển thành tiếng kêu rít.
Lúc này, Tà Nguyệt Tam Tinh Động.
- Cái gì? Tu Bồ Đề tổ sư du lịch? Hắn đi đâu?
- Lão đầu tử nói đến là đến nói đi là đi, sao ta biết được?
Trong lầu các, Na Tra đỡ lấy bàn án, cả kinh há hốc mồm. Phía đối diện, Thanh Tâm lại có vẻ khá là nhởn nhơ.
- Làm sao?
Cúi đầu chỉnh lý lại bài tập Trầm Hương vừa giao lên, Thanh Tâm không gấp không chậm hỏi:
- Tìm lão đầu tử có việc?
Na Tra gật đầu như giã tỏi.
- Nếu thật muốn tìm. Chịu khó chờ chừng một tháng. Bằng không thì phải đi hỏi Vu Nghĩa.
- Không được, không đợi được một tháng, rất gấp, chết người đấy!
Thanh Tâm giương mắt lên, có phần kinh ngạc nhìn Na Tra nói:
- Xảy ra chuyện gì mà ngươi gấp như vậy?
- Hầu tử Hầu tử sắp đánh nhau cùng sư phụ ta, ta sợ sư phụ ta xảy ra chuyện!
- Sư phụ của ngươi Đánh với hắn?
- Không chỉ sư phụ ta, còn có Nghiễm Thành sư thúc, Xích Tinh sư thúc, Hoàng Long sư thúc, Linh Bảo sư thúc, Đạo Hạnh sư thúc, Thanh Hư sư thúc.
- Không… không phải Ngươi, Xiển Giáo các ngươi sao lại đánh nhau với hắn?
- Cái đó Nhất thời khó mà nói rõ, tóm lại, nhanh nghĩ cách tìm xem Tu Bồ Đề tổ sư ở đâu, giờ chỉ có người làm sư phụ như hắn mới có thể khuyên được hầu tử, bằng không
Lời còn chưa dứt. Na Tra chợt sửng sốt, từ giữa eo lấy ra ngọc giản, áp lên môi. Rất nhanh, hai hàng chân mày đang cau chặt của hắn từ từ giãn ra.
- Sao vậy?
Thu lại ngọc giản, Na Tra nhẹ giọng nói:
- Xem ra, là ta quá lo. Trì Quốc Thiên vương nói mấy người sư phó đã thuận lợi nhốt hầu tử vào trong Cửu Long Thần Hỏa tráo.
- Hả?
Thanh Tâm đột nhiên đứng bật dậy.
Động tác này dọa sững Na Tra.
- Ngươi Ngươi định làm gì?
- Thập nhị kim tiên Xiển Giáo các ngươi xuất động gần hết, các ngươi làm thế là cậy đông hiếp yếu!
Sắc mặt Thanh Tâm chợt biến, xoay người cầm lấy bội kiếm treo trên tường.
Lần này đến lượt Thanh Tâm gấp gáp, Na Tra có phần không kịp trở tay. Hắn chớp chớp mắt ấp a ấp úng nói:
- Ngươi định làm gì?
- Giờ bọn họ đang ở đâu?
- Tây Tây Ngưu Hạ Châu Cầu Pháp quốc, cách chỗ này không xa. Chỉ là Ngươi định làm gì? Sư phụ ta không nguy hiểm nữa rồi.
- Sư phụ ngươi không nguy hiểm, nhưng sư huynh ta có nguy hiểm!
Hung hăng trừng Na Tra một cái. Thanh Tâm quay lưng xông ra ngoài cửa.
Trong lầu các, Na Tra thẫn thờ đứng đó, vẻ mặt mịt mờ.
Cúi đầu, hắn trông hướng Trầm Hương ngồi yên cạnh đó, từ đầu tới đuôi chưa nói nửa lời.
- Sư phụ ngươi không bệnh chứ? Chẳng phải nàng vẫn luôn thủy hỏa bất dung với con khỉ kia?
- Sao ta biết được
Trầm Hương ngơ ngác đáp.
Trong cảnh hỗn loạn, Cửu Xỉ đinh ba thoát khỏi tay Thiên Bồng, nện xuyên nóc nhà.
Ngay sau đó, Thiên Bồng cũng văng theo. Cùng bị văng ra còn có Quyển Liêm.
Đạo Hành thiên tôn thu hồi song chưởng, lần nữa về lại trận giác, tiếp tục rót linh lực vào trong Cửu Long Thần Hỏa tráo.
Tiểu Bạch Long không dám lộ diện mà súc mình trong góc kinh hoảng nhìn quanh. Về phần Hắc Hùng tinh, từ đầu tới đuôi hắn đều không dám rời xa Huyền Trang nửa bước.
Trên quảng trường đã chất đầy thi thể, huyết dịch. Mấy tiếng kêu rên truyền khắp tứ bề.
Huyền Trang trơ mắt chứng kiến hết thảy, cả người như mất hồn. Miệng môi run lên, không thốt được tiếng nào.
Lúc này, bên trong Cửu Long Thần Hỏa tráo, tiếng nổ vang vẫn đang tiếp tục, phảng phất toàn bộ thế giới đều run rẩy theo từng hồi nổ vang kia. Nhưng mà, tiếng kêu rít của đứa trẻ lại dần biến nhỏ.
- Ta không biết các ngươi đang nói cái gì! Vu oan cho ta như vậy thì được gì?
Ở trong, hầu tử điên cuồng gào thét:
- Ta căn bản không hề tới Côn Luân sơn, càng không giết môn đồ Xiển Giáo các ngươi!
- Hừ, oan hay không, chính ngươi tự biết. Dù lần này không phải là ngươi, thì món nợ ngươi gây ra khi đại náo Thiên cung mấy trăm năm trước, chẳng lẽ không cần phải trả?
Bỗng đột nhiên, Cửu Long Thần Hỏa tráo chợt run lên, khẽ nứt ra một kẽ hở.
Chúng nhân quanh bốn phía, bao gồm cả Thái Ất chân nhân đều lập tức cả kinh.
- Không hay! Thần Hỏa tráo chịu không được!
Giữa lúc hoảng loạn, chỉ thấy bảy vị kim tiên phân mấy hướng tháo chạy.
Một khắc sau, tùy theo một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, trọn cả Cửu Long Thần Hỏa tráo chợt nổ tung. Khí lưu nóng rực cuốn thốc bốn phía. Trong cự ly trăm trượng, bất luận là phòng ốc, hay bách tính chưa kịp né tránh, tất cả mọi thứ đều bị liệt diễm cắn nuốt.
Hầu tử hóa thành một đạo kim quang xung thiên mà lên, tấn tốc thoát ly liệt diễm. Bì giáp trên người sớm đã bị thiêu cho cháy đen.
Lơ lửng giữa trời, hắn trùng trùng thở dốc.
- Ta đã nói không sao rồi mà, bảo ngươi đừng khóc. Giờ chẳng phải ra rồi.
Cúi đầu, hắn trông hướng hài tử trong ngực.
Một trận gió nhẹ lướt qua, ngay trước mắt hắn, bì giáp trên người, kéo theo cả thân xác đứa trẻ từ từ hóa làm tro bụi, phiêu tán mà đi.