----
Bây giờ người đã ở dưới mí mắt mình, anh ấy chỉ cần kiểm tra một chút là biết ngay.
Nhưng Tô đại cả vẫn còn tối tăm ở dưới ánh đèn, anh ấy chỉ biết Tô Yến Thành nhắm vào Thái Tiến Minh là vì anh ta quấy rối nữ binh trong đoàn văn công, nhưng lại không biết rốt cuộc anh đang giúp đỡ ai.
Thật ra chuyện này cũng do Tô Yến Thành cố ý dặn người khác che giấu, anh không muốn danh tiếng của Thẩm Uyển có liên quan đến loại người này.
Thời này mọi người vẫn rất hà khắc với phụ nữ, anh không muốn Thẩm Uyển bị tổn thương một chút nào vì chuyện này cả.
Tô Yến Thành mỉm cười, anh nghe được ý thăm dò của anh cả, dù sao sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ biết, nên anh thẳng thắn thừa nhận:
“Không phải anh hùng cứu mỹ nhân, mà đúng là em rất thích cô ấy.”
Dừng một lúc, anh nói thêm:
“Anh cả cũng quen biết người này đó?”
“Anh biết sao? Là ai?”
Tô đại cả đã xem buổi biểu diễn của đoàn văn công, nhưng anh ấy thật sự không chú ý nhiều, ngoại trừ một người là con dâu tương lai mà vợ anh ấy rất thích.
“Là Thẩm Uyển.”
Tô Yến Thành nói.
“Ai?”
anh cả Tô sững sờ một lát, sao anh ta lại cảm thấy cái tên này rất quen tai.
“Đúng vậy, cô ấy là con gái nhà họ Thẩm mà ba đã định hôn, mẹ và đại tẩu cũng biết chuyện rồi, khi thời cơ chín muồi, chúng em sẽ chính thức đính hôn.”
Tô Yến Thành nói ngắn gọn cho anh ấy nghe mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian anh ấy bận công vụ, không có thời gian về nhà, lúc nói đến chuyện đổi người đính hôn, anh cả Tô cầm tách trà lên, uống một ngụm nước.
“Khục, cành làm này cũng không tệ, cậu, cậu và cô gái nhà họ Thẩm kia,”
anh cả Tô dừng lại, anh không có ý kiến, chỉ nói:
“Miễn hai đứa hợp nhau là được rồi.”
Hai người bọn họ yêu nhau, đương nhiên sẽ hợp nhau.
Anh cả Tô rầu rĩ một lúc, sau đó anh ta nghĩ mấy năm nay con trai mình hầu như không ở nhà, ý muốn ghép đôi cậu ấy với Thẩm Uyển lúc trước cũng chỉ do trưởng bối quyết định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thật ra hai người cũng không hợp nhau lắm, bây giờ nếu em trai mình đã hợp với cô hơn thì anh ấy cũng không có gì phải bận tâm nữa.
Trong lúc hai anh em đang nói chuyện một lúc, người bảo vệ lại đến gọi anh cả Tô đi họp.
Anh cả Tô đứng lên, cuối cùng xua tay nói với em trai:
“Cậu không cần quan tâm đến những người nhà họ Thái kia, bọn họ không thể duỗi tay dài như vậy được.”
“Cảm ơn anh cả.”
Tô Yến Thành đứng dậy đi theo anh ấy ra ngoài.
...
Sau khi Thẩm Uyển trở về đoàn văn công, cô giáo Lý đã gọi cô đến, nói về chuyện biểu diễn của Buổi lễ tuyên dương vào tuần sau.
Cuối cùng, bà ấy cũng nhắc đến chuyện xảy ra gần đây:
“Thái Tiến Minh đã bị trung đoàn xử lý đàng hoàng, làm phiền nhiều đến em rồi.”
Thẩm Uyển cười lắc đầu, chỉ nói mình không sao cả.
Cô giáo Lý nhân cơ hội hỏi lại cô:
“Gần đây, người trong trung đoàn đang bàn tán có một sĩ quan trẻ tuổi thường xuyên đến gặp em, hai người có quan hệ gì?”
Quân khu luôn rất nghiêm khắc chuyện tác phong về vấn đề nam nữ, đặc biệt là đoàn văn công, ở đây có rất nhiều nữ binh, đều là những cô gái trẻ, vừa xinh đẹp lại vừa nhiều tài năng. Nếu bọn họ quản lý không tốt thì sẽ dễ xảy ra chuyện, nên bà ấy mới hỏi cô thêm vài câu nữa.
Thẩm Uyển tỏ vẻ đã hiểu, cô đã chuẩn bị từ trước:
“Cô Lý à gia đình chúng emcó hôn ước với gia đình anh ấy, trước đây anh ấy vẫn luôn đóng quân ở các quân khu khác.
Lần này trở về, hai nhà định để chúng em ở bên nhau, sau đó sẽ chính thức đính hôn.”
Cô chỉ bỏ qua một số chi tiết nhỏ của quá trình, chuyện cô nói cũng đúng sự thật, cô giáo Lý nghe thấy cũng không hỏi thêm gì nữa mà chỉ nói:
“Buổi biểu diễn sắp tới rồi, gần đây em nên tập trung luyện tập.
Đến khi buổi biểu diễn kết thúc, tôi sẽ cho em nghỉ thêm hai ngày, nếu hai người có sắp xếp gì thì em cứ liên lạc lại với cô.”
“Dạ vâng, em biết rồi.”