----
Thẩm Uyển nghe nói bà ấy không hài lòng với chuyện cô thường xuyên đi ra ngoài nên cô lập tức ngoan ngoãn đồng ý.
Hôm nay là thứ sáu, tuần này cô không có ngày nghỉ, mấy ngày tới Tô Yến Thành biết cô phải tập trung luyện tập nên cũng không đến làm phiền cô nữa.
Mãi cho đến khi kết thúc Buổi lễ tuyên dương, cô giáo Lý mới thực hiện lời hứa và cho cô nghỉ hai ngày, Tô Yến Thành mới đặc biệt đến đón cô về nhà.
Buổi biểu diễn kết thúc vào buổi sáng, buổi chiều Thẩm Uyển mới được nghỉ, nói đúng ra thì cô chỉ được nghỉ một ngày rưỡi.
Nhưng so với những người khác phải tiếp tục tập luyện vào buổi chiều sau buổi biểu diễn, cô đã rất tốt rồi.
Hôm nay Tô Yến Thành cũng đến xem cô biểu diễn, sau khi ra ngoài đã hẹn cô đợi ở cổng Quân khu, Thẩm Uyển về ký túc xá để thay quần áo trước.
Sau khi đón cô, Tô Yến Thành chở cô đến cửa hàng bách hóa ở trung tâm thành phố.
Dây đồng hồ của Thẩm Uyển bị đứt, cô phải mang đi sửa lại hoặc mua một chiếc đồng hồ mới.
Sau khi đến nơi, hai người đi thẳng đến văn phòng sửa chữa và hậu mãi đồng hồ trên tầng hai.
Nhân viên sửa chữa cầm dây đeo bị đứt của cô, nói có thể sửa được, nhưng bây giờ trong cửa hàng không có một vài vật liệu, nhanh nhất phải đến tuần sau bọn họ mới mua lại được.
Tô Yến Thành nghe thấy thì đề nghị cô:
“Chúng ta mua cái mới đi.”
Tuy nhiên, dây đeo đồng hồ bị hỏng cũng phải sửa lại, sau khi Thẩm Uyển trả phí sửa chữa, sau khi hẹn thời gian đến lấy đồng hồ, cô đến các quầy khác để xem đồng hồ mới.
Dù hôm nay không phải cuối tuần nhưng ở quầy đồng hồ vẫn có rất nhiều người đang xem đồng hồ.
Tô Yến Thành che chở Thẩm Uyển chen lên phía trước, nhân viên bán hàng phía sau quầy thấy hai người đều mặc quân phục mới toanh thì nhiệt tình chào đón, lấy chiếc đồng hồ mà Thẩm Uyển thích cho cô đeo thử.
“Chiếc này đẹp đó.”
Tô Yến Thành nắm tay cô, giúp cô cài lại dây đồng hồ.
Chiếc đồng hồ nữ màu trắng bạc nhỏ nhắn, tinh xảo rất phù hợp trên cổ tay trắng nõn, mảnh khảnh của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thẩm Uyển cũng rất thích, bấm số lớn nhỏ hợp với mặt đồng hồ, rồi gật đầu bảo nhân viên bán hàng xuất hóa đơn.
Cuối cùng, Tô Yến Thành đã trả tiền chiếc đồng hồ, dựa vào mối quan hệ của hai người thì cô cũng không cần tranh giành trả tiền.
Không ngờ nhân viên bán hàng thấy Tô Yến Thành trả tiền hào phóng thì lại hiểu lầm:
“Hai vị đến đây chọn ba món đồ quan trọng để kết hôn à, sau khi mua đồng hồ xong, hai vị cũng có thể đến đó xem thử radio.
Cửa hàng chúng tôi vừa mới nhập về ba chiếc có nhãn hiệu nước ngoài, vẫn còn một chiếc chưa bán.”
Thẩm Uyển mỉm cười với cô ấy, đang định nói không cần.
Ngay lúc Tô Yến Thành trở về, nghe thấy câu nói này, anh lập tức cúi đầu hỏi cô:
“Em có muốn đi xem không?”
Nhân viên bán hàng nghe vậy bỗng nhiên cười, đứng dậy:
“Cô gái, người yêu của cô thật hào phóng.
Nếu không có vấn đề gì lớn thì cô nhất định phải sống chung với anh ấy thật hạnh phúc nha.”
“Cảm ơn lời chúc của cô.”
Nghe vậy, tâm trạng của Tô Yến Thành cũng vui vẻ, mỉm cười cảm ơn.
Vẻ mặt Thẩm Uyển tươi cười liếc nhìn anh, nhưng cuối cùng cô vẫn không đi xem radio mà được anh dẫn đi ăn cơm tối.
Trên đường trở về, Tô Yến Thành đỗ xe bên đường không có ai, quay đầu nhìn Thẩm Uyển chăm chú:
“Uyển Uyển, chúng ta đính hôn đi.”
“Anh đã suy nghĩ rất lâu, mặc dù chúng ta ở bên nhau chưa lâu, nhưng anh đã xác định rõ tình cảm của mình rồi, anh chỉ thích em, sau này anh cũng chỉ thích em.
Anh muốn gần gũi với em hơn, anh muốn công khai mối quan hệ của chúng ta, không để bất cứ ai khác mơ tưởng đến em nữa, anh muốn em làm vợ anh.”
Thẩm Uyển ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt nghiêm túc và trịnh trọng của anh, đáy lòng giống như có ai đó đã cạy ra một vết nứt nhỏ, rồi có một dòng nước ấm nhỏ dần dần bảo trùm cả trái tim cô.