Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 104



----

 

Lễ đính hôn không có rất nhiều thứ cần chuẩn bị, nhưng cũng không hề ít, nhưng lần này chỉ xác nhận hôn ước giữa hai nhà, cũng không phải đến tận cửa cầu hôn nữa, cho nên cũng khá đơn giản.

 

Nhưng con trai của bà lại thích con gái nhà người ta, nên bà cụ Tô nghĩ phải chuẩn bị thật cẩn thật để người ta có thể nhìn thấy thành ý của bọn họ.

 

Vốn dĩ hôn ước giữa hai nhà đều ngầm biết trong lòng, nhưng để trịnh trọng, bà cụ Tô nãi nãi đã nhờ một người già mà cả hai nhà quen biết đến làm mai.

 

Không cần nhắc đến t.h.u.ố.c lá, rượu, trà và đường, chỉ cần mua loại tốt nhất.

 

Sau khi hai người đạt được thỏa thuận, địa điểm nói chuyện đính hôn vẫn được đặt ở trong đại viện này. Thứ nhất, để bà cụ Tô đi đứng không tốt thuận tiện đi lại, thứ hai là để tiết kiệm, nhà họ Thẩm bớt lo lắng chuyện qua lạị.

 

Cho nên sáng hôm sau, gia đình Thẩm Uyển đến đại viện từ sớm, chờ nhà họ Tô tới cửa.

 

Khoảng chín giờ sáng, nhà họ Tô mang quà đến tận nhà.

 

Lý Lệ Hoa bảo Thẩm Uyển đợi ở phòng khách, bà đứng dậy trước cùng ba Thẩm đi ra ngoài đón khách, ông nội Thẩm và bà nội Thẩm đứng dậy đi đến cửa phòng khách chờ.

 

Hôm nay cũng thật trùng hợp, Thẩm Tân mua vé tàu vào buổi chiều, định đưa Thẩm Tình rời khỏi Bắc Thành, cuối cùng anh ấy muốn đến nói chuyện với ông bà nội, nhưng lại tình cờ gặp nhà họ Tô tới của cầu hôn.

 

Thẩm Tân thầm cảm thấy Thẩm Tình ở đây thì không tốt lắm, anh ấy sợ cô ta bị kích động rồi gây chuyện làm trò cười khiến hai nhà không thoải mái, nên muốn đưa cô ta đi sau khi nhà họ Tô đi về, anh ấy sẽ quay lại.

 

Nhưng ngay khi Thẩm Tình nghe tin nhà họ Tô đến bàn bạc chuyện đính hôn, cô ta lại nói không muốn rời đi, trong lúc tranh cãi thì nhà họ Tô đã đến.

 

Trước khi rời khỏi phòng khách, ba Thẩm đã bảo con trai để mắt tới cô ta.

 

Thẩm Tân muốn đưa cô ta trở về phòng để tránh, nhưng Thẩm Tình nhìn thấy hôm nay Thẩm Uyển ăn mặc xinh đẹp tươm tất, cô ta lại không muốn nhúc nhích.

 

Nhà họ Tô đã đi vào trong sân, Thẩm Tân cũng không thể ép buộc rồi kéo cô ta đi, nên chỉ có thể đứng bên cạnh quan sát nhất cử nhất động của cô ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cửa phòng khách mở ra, Thẩm Uyển nghe tiếng động thì lập tức đứng dậy.

 

Người đầu tiên bước vào là bà cụ Tô dáng vẻ hiền lành, khi bà nội Thẩm nhìn thấy bà liền mỉm cười đi tới nắm tay mời.

 

Đi theo phía sau là Lý Lệ Hoa và dì Tô, phía sau bọn họ là anh cả Tô với sắc mặt không tự nhiên và ba Thẩm.

 

Tô Yến Thành mang theo đồ đạc đi vào cuối cùng.

 

Thẩm Uyển bị mấy nữ trưởng bối vây quanh, cô vừa lễ phép chào hỏi mọi người vừa lướt qua đám đông liếc mắt nhìn anh.

 

Tô Yến Thành mỉm cười với cô, sau đó kính cẩn ngồi xuống bên cạnh ba Thẩm, nhỏ giọng gọi bác trai.

 

Ba Thẩm thật sự coi con gái riêng như con gái ruột của mình, mặc dù địa vị nhà họ Tô cao hơn nhà họ Thẩm rất nhiều, con rể cũng rất xuất sắc nhưng ông không có gì để lựa chọn.

 

Nhưng trong trường hợp hôm nay, ông vẫn rất khó thân thiết với Tô Yến Thành, nhiều nhất cũng chỉ khách sáo, lịch sự.

 

Người không thoải mái nhất chính là anh cả Tô, anh ấy vừa là đồng nghiệp vừa là bạn bè với ba Thẩm, mặc dù không tiếp xúc nhiều trong công việc nhưng bọn họ vẫn thường xuyên gặp nhau trong các buổi họp.

 

Trước đây coi nhau như người nhà, nhưng bây giờ ông lại trở thành ba vợ của em trai , lại đi theo một vị trưởng bối khác nên nhất thời ông không biết nên chào hỏi ba Thẩm như thế nào.

 

Cuối cùng, ông nội Thẩm xua tay, không để ý nói: 

 

“Con cái là chuyện của bọn chúng, chuyện của chúng ta thì nói đi.

 

Nếu không quan tâm thì cứ gọi như trước thôi.”

 

Ba Thẩm cũng mỉm cười, nói đùa: 

 

“Đúng vậy đó Minh An, chúng ta đã làm bạn với nhau nhiều năm rồi, nếu anh đột nhiên gọi tôi là chú, tôi còn tưởng mình đã già bảy tám mươi tuổi rồi.”