----
Vệ Hồng Mai đã nhờ ba giúp mình tạo một buổi hẹn, nhưng Tô Yến Thành từ chối không do dự, thậm chí anh không bao giờ đến nhà họ ăn tối nữa vì không muốn gặp lại cô ta.
Vệ Hồng Xảo có quan hệ tốt với chị gái, cô ta biết chị mình chưa bao giờ từ bỏ đoàn trưởng Tô.
Nhưng cách đây một thời gian, chị gái cô bất ngờ biết được từ ba mình rằng đoàn trưởng Tô đã đính hôn khi anh nghỉ phép, còn nộp báo cáo tình yêu lên quân đội, còn chị gái cô ta hoàn toàn không biết gì.
Vệ Hồng Mai không cam lòng, sau khi hỏi thăm, cô ta biết được đoàn trưởng Tô đã đính hôn với một nữ quân nhân thuộc đoàn nghệ thuật quân khu Bắc Thành, Vệ Hồng Xảo đã biết chuyện này.
Đúng lúc nhóm đến quân khu của họ biểu diễn thăm hỏi lần này là người của quân khu Bắc Thành, Vệ Hồng Xảo nhìn kỹ Thẩm Uyển mấy lần, trong lòng hơi hụt hẫng.
Cô ta không biết Thẩm Uyển chính là nữ quân nhân đã đính hôn với Tô Yến Thành, cô ta chỉ thắc mắc, chẳng lẽ tất cả nữ quân nhân trong đoàn nghệ thuật đều đẹp như vậy sao?
Họ thậm chí còn đẹp hơn những trụ cột trong đoàn nghệ thuật quân khu Tây Bắc.
Nếu nữ quân nhân đính hôn với đoàn trưởng Tô giống cô ấy, chẳng phải chị cô ta sẽ hoàn toàn không có cơ hội sao?
Yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng, với mối quan hệ như vậy, Vệ Hồng Xảo tất nhiên không thích những người đến từ đoàn nghệ thuật Bắc Thành.
Huấn luyện viên Vệ vẫn không biết cháu gái mình đang nghĩ gì, sau khi giới thiệu ngắn gọn hai bên với nhau, ông dẫn nhóm người cô Ngô đến một phòng tập khác.
Căn phòng này được đặc biệt dành riêng cho bọn họ sử dụng, huấn luyện viên Vệ đưa chìa khóa phòng này cho cô Ngô, để bọn họ cảm thấy thoải mái hơn.
Sau khi ông rời đi, cô Ngô nói ngắn gọn với mọi người rồi yêu cầu họ bắt đầu luyện tập, sau đó cô gọi ba người trong đội kịch sang một bên để nói chuyện.
Trương Lệ Na rất ghen tị với những người trong đội kịch, có giáo viên giúp đỡ ý tưởng, đúng là làm ít công to.
"Chúng ta nên làm gì?" Cô ấy buồn bã hỏi.
Mọi người ngồi thành một nhóm, bắt đầu thảo luận về tiết mục sẽ được biểu diễn tối nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong phòng tập bên kia, mọi người vẫn chưa quay lại luyện tập, tất cả đều bàn tán về những người trong đoàn nghệ thuật Bắc Thành mà họ vừa gặp.
Hầu hết mọi người đều hâm mộ, khi những người đó bước vào, họ trông khác hẳn với những người có hoàn cảnh nửa vời như họ.
Mọi người đang kinh ngạc bàn tán về Thẩm Uyển, hâm mộ vẻ đẹp và khí chất của cô, đoán rằng cô chắc chắn múa rất giỏi.
Vệ Hồng Xảo khoanh tay, hừ lạnh nói:
"Các cô đừng trông mặt mà bắt hình dong.
Nếu cô ta xinh đẹp, có năng lực thì sao lại đến chỗ chúng ta biểu diễn? Có lẽ cô ta đi cửa sau vào đoàn nghệ thuật, bây giờ chắc bị mọi người tẩy chay mới đến đây."
Tuy những người khác cảm thấy lời cô ta nói hơi quá đáng nhưng mọi người đều biết những người được cử đi biểu diễn thăm hỏi thường đứng cuối nhóm nên không ai phản bác cô ta.
Lúc này, đột nhiên có người nói:
"Không phải tối nay bọn họ biểu diễn sao? Bọn họ giỏi hay không thì tối nay chúng ta sẽ biết được."
Có người đề nghị: "Hiện tại bọn họ đang luyện tập ở phòng bên cạnh, chúng ta lén đi qua nhìn xem đi?"
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người đều muốn.
Vệ Hồng Xảo tức giận vì họ không có triển vọng, không phải họ đến từ một đoàn nghệ thuật lớn sao, dù đẹp đến mấy có lẽ họ không múa giỏi bằng cô ta.
"Các cô không được phép nhìn lén, nếu các cô không thấy xấu hổ thì tôi thấy.
Các cô đã luyện tập xong cho tiết mục buổi tối chưa? Còn không nhanh tiếp tục luyện tập đi?" Cô ta trừng mắt mắng những người muốn nhìn lén.
Huấn luyện viên Vệ là chú cô ta, ba của Vệ Hồng Xảo là tham mưu trưởng của quân khu này, không ai dám đối đầu với cô ta, mọi người nhìn nhau rồi đứng dậy tiếp tục luyện tập.