----
Tô Yến Thành mặc quân phục hơi nhàu xuất hiện ở cổng quân khu, anh vừa dẫn đội đi làm nhiệm vụ về, chưa kịp nghỉ ngơi đã phải đến văn phòng lãnh đạo báo cáo tình hình.
Lúc đi ra, anh nhìn thấy Lục Minh đang đợi anh ở ngoài văn phòng, đúng lúc đối phương muốn nói chuyện với anh. Chóp mũi anh ấy nhăn lại, ánh mắt nhìn vào ống tay áo nhuộm màu nâu sẫm của anh.
"Vết thương của cậu lại bị nứt ra à? Mau đến trung tâm y tế xử lý vết thương đi?"
Lục Minh lo lắng nói, nắm lấy vai anh muốn đưa anh đến trung tâm y tế.
Tô Yến Thành hơi xoay người tránh né anh ấy, giơ tay lên nhìn nói:
"Không cần đi, chỉ là vết thương nhẹ, m.á.u đã ngừng chảy."
Lục Minh nhướng mày, nhưng không ép buộc, tiếp tục đi theo sau nói:
"Vết thương trên cánh tay của cậu vẫn chưa lành lại đi làm nhiệm vụ, tôi nói cậu sao lại đột nhiên trở nên liều mang như vậy?"
"Tôi vẫn luôn như vậy." Sắc mặt Tô Yến Thành tái nhợt, trả lời qua loa.
Lục Minh bĩu môi, anh ấy không tin, anh ấy đoán người này chắc chắn muốn chuyển đi. Dù sao anh đã đính hôn nên nhất định muốn kết hôn, nhưng sau khi kết hôn, làm sao vợ anh bằng lòng đến nơi đóng quân chim không thèm ỉa này?
"Này, Yến Thành, cậu nói thật đi, có phải cậu sợ sau khi kết hôn vợ cậu không muốn đến đây nên cậu muốn chuyển đi sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lục Minh không chê người anh đầy bụi, khoác tay lên vai anh, hỏi với giọng điệu nghịch ngợm.
Tô Yến Thành hơi khựng lại, sau đó lại khôi phục bình thường: "Cậu nghĩ nhiều rồi."
Cả hai đều rèn luyện trong quân đội, phản ứng vừa rồi của anh không thể giấu được Lục Minh, anh ấy khịt mũi, cho rằng mình đã đoán đúng.
"Ồ, cậu quan tâm đến vợ chưa cưới của mình vậy, chưa kết hôn đã lo lắng việc nhập ngũ, vậy tối nay cậu không đi xem biểu diễn quân đội à?”
"Không." Tô Yên Thành lạnh lùng từ chối, xoay người đi vào văn phòng.
Lục Minh tặc lưỡi, trong lòng chua chát và ghen tị:
"Cậu không đi thì tôi đi. Hừ, tôi muốn tìm bạn đời, để xem trong chúng ta ai kết hôn trước.
Tôi nghe nói tối nay có người của đoàn nghệ thuật Bắc Thành sẽ biểu diễn nên tôi phải nhờ người sắp xếp một chỗ ngồi tốt cho tôi mới được. Nếu cậu không đi, tôi sẽ không giúp cậu giữ chỗ đâu."
Tô Yến Thành dừng lại: "Chờ chút, cậu vừa nói có người của đoàn nghệ thuật Bắc Thành đến đây phải không?"