Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 163



----

 

Thấy Thẩm Uyển nhìn mấy lần, Tô Yến Thành cũng đi theo hỏi:

 

“Lát nữa sẽ gọi mấy xiên để em ăn thử. Ở đây ăn nhiều thịt bò và thịt dê, hương vị được xử lý rất tốt, không có mùi gì cả đâu."

 

“Được.” Thẩm Uyển đáp lại rồi cùng anh bước vào.

 

Quán này chủ yếu bán canh thịt dê, canh lòng dê các loại. Đây là lần đầu tiên Thẩm Uyển nhìn thấy một nhà hàng mà hầu hết các món trên thực đơn đều là món thịt.

 

Tô Yến Thành đã từng ăn ở đây, nhanh chóng gọi hai bát canh thịt lòng dê nhỏ, ba chiếc bánh nướng, một đĩa thịt cừu xé tay và một bát sủi cảo nhân thịt bò theo khẩu vị của Thẩm Uyển.

 

"Thử hết đi. Nếu em thích thì lần sau anh lại dẫn em đến."

 

Tô Yến Thành tìm một chỗ, dẫn cô đến ngồi xuống.

 

Đồ ăn trong cửa hàng thường được chuẩn bị trước và có thể ăn sau khi gọi món.

 

Tô Yến Thành đặt canh thịt dê tới trước mặt cô trước rồi bảo cô uống một ít để làm ấm bụng, sau khi bưng hết các món khác ra, anh lại đi ra cửa bưng hai xiên thịt vừa nướng xong tới đây.

 

Một xiên thịt dê và một xiên thịt bò, xiên thịt khá lớn, với sức ăn của Thẩm Uyển, ăn hai xiên thịt này đã khiến cô no rồi.

 

Thẩm Uyển cũng phát hiện ra rằng khẩu phần mà các nhà hàng ở đây cung cấp rất nhiều, những chiếc bát dùng cho bát canh lòng dê nhỏ không khác nào bát lớn, còn lớn hơn cả khuôn mặt cô.

 

Cô cầm thìa múc một thìa canh nếm thử, đúng là chỉ có chút mùi thịt dê nhưng đã bị vị tiêu nồng nặc át hết, không khó để chấp nhận.

 

Món canh lòng dê khá ngon, một bát canh nóng hổi làm ấm lục phủ ngũ tạng người ăn trong nháy mắt.

 

Thấy cô thích ăn, Tô Yến Thành mỉm cười lại đưa xiên thịt cho cô:

 

"Thử cái này đi, phải ăn nhân lúc còn nóng, để nguội thì xiên thịt nướng sẽ không ngon đâu."

 

Hai xiên thịt anh cầm dường như nặng ít nhất cũng phải hai lạng rưỡi, Thẩm Uyển nhận lấy c.ắ.n một miếng, ánh mắt lập tức sáng lên.

 

Thơm quá! Vốn tưởng thịt nướng sẽ rất khô, nhưng món thịt xiên này không hề có khô mà rất mềm, có hạt vừng chín trong gia vị rắc bên ngoài, c.ắ.n vào vừa thơm vừa mềm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vị của gia vị vừa hay cân bằng mùi thịt và không hề ngấy.

 

So với thịt bò thì cô thích thịt dê nướng hơn, khi c.ắ.n vào thịt mềm hơn, có mỡ nóng hổi trào ra, ​​ăn miếng thịt lớn rất đã nghiền.

 

Tô Yến Thành dự đoán không sai, Thẩm Uyển ăn hơn nửa bát canh lòng, lại ăn một xiên thịt dê nướng là no rồi, sau đó nếm thử hai cái sủi cảo nhân thịt bò, ăn một ít thịt dê xé sợi là không thể ăn nổi nữa.

 

 

Anh bẻ mấy chiếc bánh nướng đưa cho cô, nói:

 

“Ở đây còn có một cách ăn khác gọi là bánh ngâm thịt dê, bẻ bánh nướng thành từng miếng rồi ngâm vào nước canh để ăn. Em có muốn thử không?”

 

Thẩm Uyển do dự một chút nhưng cuối cùng cũng thử phương pháp anh nói. Bánh nướng ngâm mềm hoàn toàn khác với kết cấu xốp giòn lúc đầu, sau khi hút mùi thơm của canh thịt dê thì trở nên mềm mại, c.ắ.n một miếng tỏng miệng thì hoàn toàn tan ra.

 

"Không, không được, em không thể ăn thêm một miếng nào nữa."

 

Sau khi uống xong miếng canh lòng dê cuối cùng, Thẩm Uyển cảm thấy bụng mình sắp nổ tung, cô liên tục xua tay từ chối lời đề nghị của Tô Yến Thành.

 

Tô Yến Thành cũng không ép buộc cô, anh nhanh chóng ăn hết chỗ đồ ăn còn lại, ngồi đó một lúc mới đưa cô ra ngoài.

 

Bây giờ về cũng hơi sớm, Tô Yến Thành sợ cô đi đường không thoải mái nên dẫn cô đến hợp tác xã cung ứng đi dạo và tiêu thực.

 

Hợp tác xã cung ứng ở đây không lớn lắm, chỉ có một tầng, khoảng chừng trăm mét vuông.

 

Nhiều người đến đây mua sắm là dân tộc thiểu số ở địa phương. Thẩm Uyển không hiểu họ nói gì, người bán hàng cũng không hiểu tiếng phổ thông. May mắn là Tô Yến Thành có thể hiểu và giao tiếp đơn giản bằng tiếng địa phương.

 

Có lẽ ở đây có nhiều người dân tộc thiểu số sinh sống hơn nên hầu hết những thứ bán ở các hợp tác xã cung ứng này đều mang một số đặc sắc của dân tộc.

 

Thẩm Uyển nhìn ngắm dần dần có hứng thú, ngó nghiêng từ quầy này đến quầy khác.

 

Ở đây phần lớn mọi người đều rất lương thiện, nhân viên bán hàng cũng không hề khinh thường người khác, nhìn thấy thứ Thẩm Uyển quan tâm thì nhiệt tình giới thiệu cho cô nghe, sau đó Tô Yến Thành sẽ dịch cho cô.

 

Tô Yến Thành đi theo cô không chút sốt ruột, quầy ở đây không nhiều, chỉ mất một giờ là xem hết toàn bộ.

 

Cuối cùng cô cũng mua được một chiếc lục lạc có hoa văn hình con vật, vài chiếc khăn quàng cổ có họa tiết đẹp mắt và một chiếc t.h.ả.m lông màu sắc rực rỡ, tất cả đều được làm bằng lông dê nguyên chất.