Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 225



 

----

 

Bà Tô nói đùa: "Con đây là chê mẹ bạc đãi con đúng không, ngày mai chúng ta cùng đến quán ăn thêm một bữa vịt quay, đảm bảo cho con ăn no."

 

Chị dâu Tô lắc đầu nói: "Cái đó không giống, con thích Uyển Uyển mua về, chắc chắn ăn ngon hơn."

 

Thật ra vịt quay đóng gói mang về nào có miếng tươi ngon để ăn, nhưng là cảm giác được người ta quan tâm để trong lòng ai lại không thích, chị dâu Tô đương nhiên cũng không ngoại lệ.

 

Ở nhà hai ngày, ngày thứ ba Thẩm Uyển thu dọn xong lập tức quay về đoàn văn công Bắc thành.

 

Lần này cô trở lại, nhận được nhiều sự chú ý hơn trước, có lẽ vì ảnh chụp màn biểu diễn của họ đã được đăng lên báo.

 

Nghe nói Trương Lệ Na và Lý Giai Hân của đội hai đều vì điều này mà được đề cử đến đoàn văn công Tổng cục chính trị, tất cả mọi người đều cảm thấy Thẩm Uyển cũng sẽ được điều đến Tổng cục chính trị.

 

Thẩm Uyển vừa trở về đã bị Trình Anh ôm lấy, ôm xong cô ta lại đi ôm Tưởng Linh Linh, cười lớn chúc mừng màn biểu diễn vô cùng thành công của bọn họ.

 

Ngoài ra, cô ta còn có một câu hỏi để hỏi cả hai, đây cũng là vấn đề mà những người khác trong đoàn đều quan tâm.

 

"Uyển Uyển, sau này hai người tiếp tục quay về đoàn hay chuẩn bị được điều đi Tổng cục chính trị?"

 

Tưởng Linh Linh nghe xong lại hỏi Thẩm Uyển trước: "Cô muốn đi Tổng cục chính trị sao?"

 

"Bây giờ vẫn chưa suy nghĩ xong."

 

Thẩm Uyển quả thật nghĩ như vậy, hỏi ngược lại: "Còn cô?"

 

Tưởng Linh Linh lắc đầu nói: "Tôi không định đi."

 

Trình Anh còn tưởng rằng lần này Thẩm Uyển nhất định sẽ đi, kết quả cả cô và Tưởng Linh Linh đều không đi.

 

Tưởng Linh Linh không đi cô ta còn có thể hiểu được, bởi vì ba mẹ của cô ta đều ở đây, có chỗ dựa vững chắc nếu Thẩm Uyển đi cô ta chính là trụ cột trong đoàn, nhưng tại sao Thẩm Uyển lại không đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Không đợi cô ta hỏi tiếp, cô Lý bên kia cũng đến gọi người vào văn phòng nói chuyện, nội dung đơn giản chính là hỏi cô bây giờ có dự định gì, có muốn tiếp tục ở lại trong đoàn hay không.

 

Cô Lý là giáo viên của cô, trong đoàn phái bà tới nói là muốn đ.á.n.h một ván cược tình cảm, có điều cô Lý cũng được xem là người có trách nhiệm, trong lòng bà đương nhiên hy vọng Thẩm Uyển có thể tiếp tục ở lại đoàn văn công Bắc thành.

 

Nhưng bà cũng biết, trước đó Thẩm Uyển cũng đã tiến bộ nhanh đến mức bản thân bà cũng không thể dạy kịp, nếu cô tiếp tục ở lại trong đoàn sẽ không có môi trường tốt để cô phát triển.

 

Vì vậy đoàn kêu bà đi hỏi, bà cũng như bình thường hỏi một câu, thậm chí xuất phát từ tấm lòng của mình, mơ hồ đề nghị cô nên tiếp tục đi lên tìm một người thầy tốt hơn để dạy cô.

 

Thật ra nếu cô Trương không rời khỏi đoàn văn công (nghệ thuật) Tổng cục chính trị, Thẩm Uyển rất có thể sẽ đồng ý làm học trò của bà ấy.

 

Nhưng đáng tiếc bây giờ bà ấy sắp sửa bị điều đi rồi, rốt cuộc sau này có nên rời khỏi đoàn văn công Bắc thành hay không, quả thật Thẩm Uyển còn chưa quyết định xong.

 

Lúc trả lời cô Lý, Thẩm Uyển không đưa ra đáp án chính xác, chỉ nói bản thân vẫn còn đang suy nghĩ, cô muốn đợi sau khi từ chối cô Trương mới nói.

 

Tất cả mọi người trong đoàn đều cho rằng Thẩm Uyển sẽ đi, nhưng cô lại bắt đầu tham gia tập luyện trong đoàn, ngay cả Tưởng Linh Linh cũng không đi.

 



 

Cuối tuần trong đoàn cho cô nghỉ một ngày, đúng lúc Trương Tú hẹn cô ra ngoài gặp mặt.

 

Hai người đang nói chuyện ở lầu hai của một quán trà, Trương Tú cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp mở cửa nói:

 

"Lệnh điều đi của tôi đã được đưa xuống, chậm nhất là cuối tháng tư tôi sẽ xuất phát đến đoàn văn công Tương Thành nhậm chức phó đoàn trưởng, đồng chí Thẩm Uyển, em suy nghĩ thế nào rồi?"

 

Thẩm Uyển do dự một lát, không kịp đưa ra đáp án.

 

Trương Tú mỉm cười, có thể đoán được một chút kết quả, bà có chút thất vọng, nhưng cũng không muốn miễn cưỡng cô, nói:

 

"Nếu em định đến đoàn văn công Tổng cục chính trị, tôi có thể giúp em đề cử, đoàn trưởng Đàm chắc chắn sẽ hoan nghênh."

 

"Cô Trương, em có thể hỏi cô thêm một vấn đề nữa không?"