Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 236



 

----

 

Giang Hồng Liên lớn hơn em trai mấy tuổi, đương nhiên cô ấy muốn quan tâm bọn họ, lúc trước cô ấy đến giúp sắp xếp nhà mới cũng thế, chuyện bốn kiện đồ và màn cửa, bàn trang điểm đều do tự cô ấy mua về, nghĩ bọn họ tân hôn nên họ đặc biệt nhờ người để lại màu đỏ tươi.

 

Thẩm Uyển đã có chút kinh nghiệm khiến trưởng bối vui vẻ, nhưng chỉ sau vài lời nói, cô đã trở nên thân thiết với Giang Hồng Liên.

 

Đợi khi Vu Hồng Hà tan làm chạy về, mấy người lại giới thiệu lẫn nhau, đúng lúc món canh xương hầm cuối cùng Giang Hồng Liên để lại trong nồi cũng nấu xong.

 

Tô Yến Thành và anh rể dọn bàn ăn ra sân, chân trời vẫn còn sót lại ít ánh hoàng hôn cuối cùng, ráng chiều màu đỏ cam vô cùng đẹp.

 

Tiểu viện nhà họ Vu được Giang Hồng Liên chăm sóc cực kỳ chu đáo, một bên đổ xi măng, bên kia để lại một mảnh đất trồng rau khoảng mười mét vuông, trồng rất nhiều loại rau củ quả theo mùa. Ngoài ra còn có chuồng gà được xây cạnh cổng để nuôi vài con gà, cả tiểu viện thoạt nhìn đã có hơi thở sống động.

 

Giang Hồng Liên đã chuẩn bị bữa tối từ hôm qua, cô làm việc ở bệnh viện quân đội, bình thường không có thời gian đi mua thức ăn, lần này để chiêu đãi Thẩm Uyển chu đáo, cô ấy đã nhờ các đồng chí trong bộ phận mua sắm của quân đội mua giúp mua rất nhiều món thịt trước.

 

Các món ăn trên bàn tối nay gần như ngon bằng bữa cơm giao thừa của nhà họ Vu rồi.

 

Để chiều khẩu vị của Thẩm Uyển, Giang Hồng Liên còn cố ý hỏi Tô Yến Thành trước nên hôm nay cô ấy không cho thêm ớt vào mấy món ăn trên bàn.

 

Hai chị gái và anh rể đều rất tốt, cháu gái và cháu trai cũng được bọn họ dạy dỗ rất tốt, sau một lác cùng ăn cơm, nhà họ Vu đã để lại ấn tượng rất tốt cho Thẩm Uyển.

 

Đặc biệt là sau khi ăn cơm xong, Thẩm Uyển hơi ngượng ngùng đứng dậy giúp nhau dọn bát đĩa, lại bị Giang Hồng Liên ngăn lại.

 

Kéo cô lại ngồi xuống, Giang Hồng Liên nói:

 

“Không cần dọn, không cần dọn đâu, những thứ này không đến lượt chúng ta rửa, chị đã làm một bàn đồ ăn đĩa lớn như vậy, bát đũa phải để bọn đàn ông họ rửa đi.”

 

Anh rể đang trò chuyện với cậu em vợ nhỏ ở bàn bên kia nghe vậy lập tức cười ha ha, nhanh chóng đứng dậy bắt đầu dọn dẹp, vừa dọn dẹp vừa nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Tuân lệnh, xin đồng chí Hồng Liên yên tâm, cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

 

Giang Hồng Liên giục anh đừng ba hoa nữa, mau đi rửa nồi trong bếp đi.

 

Vu Hồng Hà cười ha ha, đồng ý tất cả, còn không để em vợ ra tay giúp đỡ.

 

Hai đứa trẻ ở bên cạnh cũng đã quen với những chuyện kỳ ​​lạ này từ lâu rồi.

 

Sau bữa tối, hai người ngồi ở nhà chị gái một lát.

 

Sau khi trời tối hẳn, sợ bọn họ quay về tắm rửa trễ nên Giang Hồng Liên mới bảo hai người nhanh chóng quay về.

 

Trong viện quân chúc cứ mười mét lại có một ngọn đèn đường, nhưng ánh sáng mờ mịt, không đủ để chiếu sáng đường đi.

 

Lúc này mọi nhà đều đang tranh thủ có nước nóng để về nhà tắm rửa, trên đường không có nhiều người nên Tô Yến Thành nắm tay cô, cùng nhau đi thẳng về nhà.

 

Sau khi đi đến một tòa nhà, Thẩm Uyển bị buông tay ra, sau khi Thẩm Uyển bị buông tay ra, cô đứng đó một lúc, chớp mắt nhìn Tô Yến Thành đang tiếp tục nghiêm túc đi về phía trước, trong lòng khẽ hừ nhẹ.

 

Tô Yến Thành đi được hai bước, mới phát hiện cô không đi theo, quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy Thẩm Uyển vẫn đứng ở đó, không nhúc nhích.

 

Vẻ mặt của cô rất dễ đoán, Tô Yến Thành mỉm cười quay lại bên cạnh cô, lại đưa tay nắm lấy tay cô, Thẩm Uyển vốn định hất tay ra, nhưng lại bị anh nắm chặt, không hất ra được.

 

“Đi thôi, chúng ta về nhà nào.”

 

Tô Yến Thành vừa mới buông tay ra vì sợ sau này có người bàn tán sau lưng, anh không sợ những ảnh hưởng đó, nhưng anh không thích người khác bàn tán  vợ mình.

 

Trước tòa quân chúc có một sân chơi nhỏ, có giá bóng rổ và bàn bóng bàn mới xây, sau bữa cơm chiều ở đây có rất nhiều người nói chuyện phiếm, để tiêu cơm.