----
Cô ăn không ngon miệng nên chỉ ăn khoảng một phần ba bát cháo, tuy nhiên cô rất thích món bún xào đặc biệt ở đây, phần còn lại của bữa sáng đều vào bụng của Tô Yến Thành.
Sau khi ăn sáng xong, Tô Yến Thành tiện tay dọn dẹp hộp cơm mang đi rửa, chờ Thẩm Uyển lấy túi, hai vợ chồng cùng nhau đi ra ngoài.
Đoàn văn công và đoàn của Tô Yến Thành cùng hướng, hai người sánh bước cùng nhau xuống lầu, gặp vài người hàng xóm cũng đang đi ra ngoài.
Hầu như tòa quân chúc này đã gần đầy, Tô Yến Thành cũng tình cờ, người ban đầu sống trong căn nhà bây giờ của bọn họ bị chuyển đi nên anh mới chọn trúng căn nhà vừa để trống này.
Lúc trước khi Tô Yến Thành vừa mới đến dọn dẹp căn nhà đã chọn, anh đã gặp những người hàng xóm này, mọi người cũng biết có người mới sắp chuyển vào nhà.
Hơn nữa Giang Hồng Liên đã đợi ở quân khu Tương Thành rất lâu, cho dù mọi người không biết Tô Yến Thành thì cũng sẽ có người quen biết cô ấy.
Lúc trước khi cô ấy đến dọn dẹp nhà cửa giúp em trai, Giang Hồng Liên đã nói chuyện em trai và em dâu mình sẽ đến tòng quân với những người quen biết cô ấy ở đây.
Lúc này, sáng sớm hai người đã ra khỏi nhà, Thẩm Uyển cũng mặc quân phục không giống hôm qua, nhìn thoáng qua, cả hai vợ chồng đều giống như binh lính trong quân đội.
Tối qua không tiện chào hỏi nhưng bây giờ lại có một người tốt bụng bước tới gần chủ động hỏi thăm:
“Hai người là người nhà mới chuyển đến tầng ba đây phải không?”
Mọi người đều là hàng xóm láng giềng, cho dù không thân thiết cũng không thể trực tiếp lạnh lùng với người khác, Thẩm Uyển lập tức dừng bước lại, nói vài câu với bọn họ.
Bà Hồ đến nói chuyện là người nhà sống ở phía bên phải ở tầng ba, cạnh cầu thang, bà ấy đến để chăm sóc con dâu sinh con, đã ở đây được hai ba tháng rồi. Bình thường bà ấy đối xử rất tốt với các gia đình quân nhân khác ở trong viện quân chúc, tính cách cũng không tệ, chỉ có duy nhất một tật xấu là rất nhiều chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thẩm Uyển chỉ nói vài câu với bà ấy, chủ yếu là những thông tin cơ bản mà một quãng thời gian sau tất cả mọi người đương nhiên sẽ biết, ví dụ như cô đúng là bộ đội ở trong quân đội, sau khi được chuyển đến Tương Thành sẽ tiếp tục làm việc trong đoàn văn công.
Nghe vậy, bà Hồ lập tức khen:
“Tôi đã nói mà đồng chí Thẩm, cô xinh đẹp vậy, thoạt nhìn đã biết không phải là người bình thường. Vậy sau này chúng ta còn có thể đến xem đồng chí biểu diễn được không?”
Thẩm Uyển khiêm tốn mỉm cười, xoay người đi theo sau Tô Yến Thành tiếp tục xuống lầu:
“Chắc là được, bà Hồ, bác cứ làm công chuyện trước, cháu còn phải đi qua báo cáo với lãnh đạo, cháu đi trước.”
Sau đó lần lượt gặp vài người hàng xóm, ai cũng nhìn cô nhưng không ai ngăn cản cô lại, hỏi thăm như bà Hồ. Hầu hết mọi người chỉ nhìn nhau mỉm cười thân thiện, Thẩm Uyển cũng làm như vậy, mỉm cười đáp lại, gật đầu như chào hỏi.
Cô cũng không biết sau buổi sáng hôm nay, thân phận của cô sẽ truyền khắp tòa nhà quân chúc, nhưng chỉ trong vòng hai ngày, tin tức một vợ của quân nhân của đoàn văn công vừa đến viện quân chúc cũng đã hoàn toàn truyền đi.
Nhưng cho dù Thẩm Uyển biết thì cô cũng sẽ không quan tâm, nơi nào đông người, nơi đó sẽ có tin đồn, không ai có thể khống chế chuyện này được, chỉ cần không có ai x.úc p.hạ.m đến cô trước, cô cũng sẽ giả vờ như không biết gì.
Nói đi nói lại, Tô Yến Thành dẫn cô đi đến trước ký túc xá của đoàn văn công rồi mới quay người rời đi.
Ngay khi Thẩm Uyển đang nhìn quanh, bước vào đại sảnh, Trương Tú đi phía sau cô cũng vừa mới đến đã gọi cô lại.
“Uyển Uyển lại đây, cô dẫn em đi chào hỏi một người.”
Trương Tú nói xong, lập tức dẫn cô đi lên lầu.
Hôm qua khi vừa mới đến đây, cô ấy đã đến thăm nhà giáo viên cũ, giáo viên cũ của bà ấy cũng là đoàn trưởng đương nhiệm của đoàn văn công Tương Thành, tên là Lưu Mẫn Chi.
Vốn dĩ hôm nay mới là ngày đăng ký chính thức, nhưng hôm qua bà ấy đã cùng đoàn trưởng Lưu đến tham quan, nên bây giờ mới có thể thoải mái dẫn Thẩm Uyển đi như vậy.