----
Cô Quý không thể hài lòng hơn với cô, thậm chí cô ấy còn cảm thấy Thẩm Uyển không cần cô ấy dạy nữa.
Trong lúc nghỉ ngơi, Triệu Lan Lan kéo Trương Tú Mai đến nói chuyện với Thẩm Uyển.
Cô ấy thật sự rất tò mò tại sao Thẩm Uyển lại đến đoàn văn công của bọn họ, theo lý mà nói, cho dù cô không vào được Đoàn văn công Tổng cục Chính trị thì Đoàn văn công Bắc Thành cũng sẽ tốt hơn bọn họ rất nhiều.
Triệu Lan Lan rất tự nhận thức, nhưng cô ấy không ngờ Thẩm Uyển thật sự sẽ cho cô một câu trả lời rất bất ngờ.
“Tôi kết hôn rồi, chồng tôi cũng ở đây, đúng lúc cô Trương mời tôi đến, sau khi suy nghĩ tôi quyết định chuyển đến đây.”
Thẩm Uyển bình tĩnh nói.
Đây là sự thật, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết.
Triệu Lan Lan không thể tin được, nhưng lý do này cũng rất hợp lý.
Bình thường các nữ binh trong đoàn văn công đều còn trẻ, một vài người có năng khiếu múa trung bình, sẽ có tâm tư khác, bọn họ nhảy trong đoàn văn công hai năm, sau đó nhân lúc quân đội tổ chức vũ hội giao lưu sẽ chọn một sĩ quan trẻ đầy hứa hẹn để kết hôn, ví dụ này ở đâu cũng có.
Thậm chí, người nhà Triệu Lan Lan còn nói như vậy, bảo cô ấy tận dụng tuổi trẻ của mình để tìm một sĩ quan trẻ nói chuyện hẹn hò, yêu nhau nửa năm sẽ kết hôn, sau khi xuất ngũ sẽ ở nhà để dạy các con giúp chồng là được.
Trên thực tế, rất nhiều nữ quân nhân trong trung đoàn của họ đều có ý tưởng này, nhưng Triệu Lan Lan tuy tài năng không lớn nhưng lại rất thích khiêu vũ, không muốn giải ngũ và kết hôn sớm như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thật ra trong đoàn có rất nhiều nữ binh suy nghĩ như vậy, tài năng Triệu Lan Lan không lớn, nhưng cô ấy thật sự rất thích nhảy múa, nên cũng không muốn xuất ngũ lập gia định sớm như vậy.
Cho nên khi biết Thẩm Uyển giỏi mà lại kết hôn sớm như vậy, cô ấy không tin được. Mặc dù sau khi kết hôn, Thẩm Uyển không xuất ngũ mà vẫn tiếp tục ở lại đoàn văn công.
“Vậy, chồng cô không thấy phiền khi cô tiếp tục nhảy múa sao?”
Triệu Lan Lan cố nhịn nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
Thẩm Uyển lắc đầu nói:
“Anh ấy tôn trọng mọi quyết định của tôi.”
Bây giờ Triệu Lan Lan càng hâm mộ cô hơn, trước đây cô ấy đã từng tham gia một buổi giao lưu, trò chuyện rất vui vẻ với một sĩ quan, nhưng người đàn ông đó nói với cô sau khi yêu anh ta, cô ấy không thể tiếp tục nhảy múa nữa, một là xuất ngũ hoặc là thăng chức chuyển thành công chức.
Anh ta nói anh ta không muốn vợ mình ra dáng tán tỉnh người đàn ông khác.
Lúc đó cô ấy rất tức giận, nhưng lại không nghĩ ra lời nào để phản bác anh ta, từ đó về sau, cô ấy cũng không bao giờ tham gia bất kỳ buổi vũ hội giao lưu nào nữa.
Chồng của Thẩm Uyển là người duy nhất trong số rất nhiều nữ binh đã kết hôn mà cô từng gặp trong đoàn văn công có thể tiếp tục nhảy múa sau khi kết hôn, cô ấy cũng muốn tìm được một đối tượng thật sự tôn trọng mình như vậy.
Ba người đang trò chuyện vui vẻ, không biết Ngô Tuệ Tuệ đi tới lúc nào, chủ động mỉm cười nói với Thẩm Uyển:
“Chúc mừng cô vừa đến đã nhận được vị trí vũ công chính.”