Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 244



 

----

 

Ngô Tuệ Tuệ rõ ràng đã bị một cái tát kia của Tôn Thanh làm cho tức điên rồi, mà Tôn Thanh cũng không khá hơn cô ta là bao, nhất là sau khi cô ta nói những lời đó, Tôn Thanh giận đến mức mặt cũng đỏ lên.

 

Giáo viên Quý rất nhanh đã bị người khác gọi tới, nhìn hai nữ binh sắp đ.á.n.h nhau, ấn đường nhảy dựng, lớn tiếng trách mắng:

 

"Các em có chuyện gì thế? Làm ầm ĩ cái gì? Cút hết ra đây cho cô!”

 

Bị bà mắng liên tục hai câu, lý trí vừa trốn đi của Ngô Tuệ Tuệ giống như đã trở về, sau khi nhớ lại mình vừa rồi đã nói gì, cả người càng cứng đờ, chợt cảm thấy hối hận.

 

Sắc mặt Ngô Tuệ Tuệ biến hóa qua lại, khuôn mặt âm trầm cúi đầu đang muốn đi ra ngoài, Tôn Thanh lại không chịu cứ như vậy đi ra ngoài.

 

Cô ta kéo Ngô Tuệ Tuệ lại, oán hận nói:

 

"Cô nói rõ ràng cho tôi, tôi ngủ cùng ai, cô tận mắt nhìn thấy sao?"

 

"Tôi... tôi, Tôn Thanh, cô buông tôi ra, dù sao sự tình thế nào thì trong lòng cô cũng rõ ràng nhất!" Đôi mắt Ngô Tuê Tuệ đảo lia lịa, phản bác một câu.

 

Cô ta đương nhiên không tận mắt nhìn thấy, nhưng cô ta đã từng nhìn thấy Tôn Thanh cùng một người đàn ông lôi lôi kéo kéo.

 

Tuổi tác của người đàn ông kia không nhỏ, sau đó có lần gặp lại, Tôn Thanh chính miệng nói với cô ta người đó là chỉ đạo viên đội tuyên truyền trước đây của mình.

 

Người đàn ông kia đã kết hôn rồi còn dây dưa không rõ với cô ta, còn không phải là vì sau lưng có giao dịch gì sao?

 

Có điều những chuyện này đều là suy đoán của cô ta, không có chứng cứ.

 

Song trước kia cô ta đã bí mật thăm dò Tôn Thanh, phát hiện người này quả thật có quan hệ không tầm thường với nam chỉ đạo viên kia, quan hệ của hai người khẳng định không trong sạch.

 

Tôn Thanh tức giận cười lạnh một tiếng, "Tôi nên rõ ràng cái gì, cô không có chứng cớ dựa vào đâu mà nói lung tung về tôi?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô giáo Quý không muốn bọn họ náo loạn trong phòng tập, trầm mặt gọi người ra ngoài lần nữa. Tôn Thanh lại không chịu đi, nhất định muốn Ngô Tuệ Tuệ nói rõ ràng trước mặt mọi người.

 

Việc này quả thật liên quan rất lớn, lời như vậy há có thể nói lung tung? Nếu còn truyền đi lung tung, Tôn Thanh làm sao sống nổi, nên cách làm của cô ta cũng có thể lý giải.

 

Cô giáo Quý nghĩ lại, không nhất định phải bắt hai người đi ra ngoài nữa mà nhìn về phía Ngô Tuệ Tuệ nghiêm túc nói:

 

"Ngô Tuệ Tuệ, bất kể hai đứa các em có mâu thuẫn gì thì em cũng không nên nói ra lời như vậy đối với đồng đội của mình. Đây là chuyện mà một cô gái có thể nói ra miệng sao?

 

Bây giờ hãy xin lỗi Tôn Thanh đi!”

 

Bà không cho rằng Ngô Tuệ Tuệ nói thật, chỉ cho rằng cô ta thuận miệng bôi nhọ dưới cơn tức giận thôi.

 

Cho nên cô giáo Quý lập tức không hỏi hai người ai đúng ai sai mà chỉ nghiêm khắc răn dạy một mình Ngô Tuệ Tuệ. Bất luận ai đúng ai sai, cô ta đều không nên nói những lời này với một cô gái trẻ tuổi, nếu truyền ra ngoài sẽ tạo thành ảnh hưởng rất tệ hại.

 

Ngô Tuệ Tuệ không cam lòng, nhưng tiếp tục tranh luận việc này thì cô ta sẽ đuối lý, chỉ có thể cố gân cổ trước tiên cúi đầu xin lỗi Tôn Thanh.

 

“Xin lỗi.”

 

Tôn Thanh nhìn ra cô ta không tình nguyện, hít một hơi thật sâu lạnh lùng nói: "Tôi muốn cô xin lỗi tôi ở trong đại hội kiểm điểm."

 

"Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà tôi phải…” Ngô Tuệ Tuệ lập tức ngẩng đầu lên không phục hỏi lại.

 

Mà lúc này cô giáo Quý cũng đã biết được thông qua đội viên khác rằng chuyện xảy ra hôm nay đều là do Ngô Tuệ Tuệ dẫn đầu khiêu khích, lúc này bèn nói:

 

"Dựa vào việc em là người gây chuyện thị phi trước. Ngô Tuệ Tuệ bôi nhọ đội viên cùng đội, tuần sau mở đại hội kiểm điểm thì viết năm nghìn chữ lên đọc, không muốn thì xử phạt học thuộc lòng, hai cái em tự mình chọn đi.”

 

Ngô Tuệ Tuệ vừa nghe thấy xử phạt lập tức ỉu xìu, cúi đầu đáp một tiếng vâng.

 

"Còn có Tôn Thanh, em đ.á.n.h đồng đội cũng không đúng, cũng nộp hai ngàn chữ kiểm điểm cho tôi. Tiếp theo nếu như lại xảy ra chuyện như thế này thì hai em cứ chờ bị xử phạt đi."

 

Sau khi xử lý xong, bà lại cất cao âm lượng nhắc nhở mọi người không được gây rối nữa, luyện tập thật tốt, không được làm chậm trễ buổi biểu diễn.