Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 248



 

----

 

Nghĩ như vậy, Thẩm Uyển lại xoay người quay về, chuẩn bị đến căn tin lấy hai món ăn về, đến lúc đó cô chỉ cần nấu cơm là có thể ăn tạm.

 

Đồ ăn trong căn tin bộ đội khá ngon, có mặn có chay, Thẩm Uyển lấy một phần gà quay khoai tây, một phần rau cần xào và một bí đao hầm đậu hũ.

 

Lấy xong Thẩm Uyển liền xách hộp cơm về nhà, lúc này những người vợ lính và tiểu học của bộ đội cũng vừa tan học, trong viện người nhà bộ đội đã rất náo nhiệt.

 

Nhưng Thẩm Uyển không quen biết ai cả, trên đường đi thẳng về nhà, bắt đầu vo gạo chuẩn bị nấu cơm.

 

Kết quả bên này cô vừa đốt bếp than lên, Giang Hồng đã sai Tiểu Lệ và Tiểu Dương tới gọi cô qua ăn cơm.

 

Tiểu Dương tính tình hoạt bát, vừa mới leo lên lầu ba đã bắt đầu hô: "Mợ ơi, mợ ơi, mợ nhỏ ơi, mợ có nhà không?"

 

Gọi suốt cả đường đến tận cửa nhà, khiến cả tầng đều nghe thấy.

 

Thẩm Uyển nghe thấy động tĩnh thì từ phòng bếp đi ra mở cửa cho bọn họ. Tiểu Dương vui vẻ chào hỏi cô:

 

"Mợ ơi, mẹ cháu bảo bọn cháu tới gọi mợ và cậu về nhà ăn cơm. Mợ mau đi theo bọn cháu đi, hôm nay mẹ cháu làm sủi cảo thịt đấy ạ.”

 

Tiểu Lệ lễ phép gọi mợ một tiếng, thấy Tô Yến Thành không có ở nhà, cô bé lại bổ sung một câu: "Mợ ơi, mẹ cháu nói nếu cậu còn chưa về thì cứ bảo mợ qua trước, lát nữa ba tan tầm sẽ đưa cậu đi.”

 

Thẩm Uyển để hai đứa đi vào trước, cầm kẹo và bánh quy mang từ trong nhà đến cho bọn họ ăn, hai đứa cũng nói cám ơn cô trước rồi mới nhận lấy.

 

Nếu như chị gái đã sai chúng đến gọi thì Thẩm Uyển cũng không kiên trì tự mình nấu cơm nữa. Nhưng bếp than đã được đốt lên, cô liền cầm ấm nước lấy một ấm đặt lên bên trên đun, xoay người xách đồ ăn vừa đóng gói trở về mang theo hai đứa ra cửa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giang Hồng Liên làm y tá trưởng ở bệnh viện quân khu. Mấy ngày nay cô ấy đều làm nửa ca ngày, lúc này mới có thời gian trở về làm mấy món ấy. Chứ bình thường khi cô ấy và chồng bận rộn, hai đứa con trong nhà đều ăn ở nhà ăn quân đội cả.

 

Nhưng không phải khó khăn lắm em dâu mới tới đây sao? Cô ấy cố ý đổi ca hai ngày với người khác, muốn chiêu đãi Thẩm Uyển.

 

Lúc Thẩm Uyển đi theo Tiểu Lệ và Tiểu Dương đến nhà, Giang Hồng Liên đã gói một hai trăm cái sủi cảo rồi, chỉ cần gói thêm mấy chục cái nữa là xong.

 

Cô ấy nhìn thấy Thẩm Uyển mang đồ ăn tới cũng không nói gì, cười bảo: "Vừa lúc chị đang lo lắng sủi cảo không đủ ăn bữa tối đây.”

 

Vốn tưởng rằng cô ấy sẽ nói chuyện vợ chồng son sau này định sống như thế nào, nhưng Giang Hồng Liên hoàn toàn không đề cập đến chuyện nấu cơm. Ngay cả khi Thẩm Uyển muốn giúp cô ấy, cũng bị cô ấy gọi con gái lớn dắt ra ngoài.

 

Tiểu Lệ giống hệt như người lớn, vừa rót trà vừa rửa hoa quả chiêu đãi cô.

 

Thẩm Uyển rất thích cô bé hiểu chuyện này, nhìn cô bé hôm nay mặc chiếc váy liền áo mình tặng liền khen cô bé mặc vào vô cùng xinh đẹp, rất hợp với cô bé.

 

Tiểu Lệ có chút thẹn thùng cười với cô, sờ làn váy nhẹ nhàng xoay một vòng, có vẻ thật sự rất thích.

 

Giang Hồng Liên bên này gói sủi cảo không bao lâu thì Vu Hồng Hà đã dẫn Tô Yến Thành vào.

 

Vừa thấy mọi người đã trở lại, cô ấy liền gọi Tiểu Dương bắt đầu nhóm lửa đun sôi nước chuẩn bị nấu sủi cảo.

 

Chiều nay Tô Yến Thành lại dẫn đội đi ra ngoài huấn luyện dã ngoại, vừa trở về bộ đội còn chưa kịp nghỉ ngơi chỉnh đốn, báo danh với lãnh đạo xong đã bị anh rể kéo tới.

 

Ống quần và giày của anh dính đầy bùn, ngồi xổm trong sân rửa sạch.

 

Thẩm Uyển đi qua vỗ bụi bặm trên lưng và trên vai, Tô Yến Thành nghiêng đầu cười với cô, hai người nhỏ giọng nói chuyện.

 

Giang Hồng Liên nấu xong sủi cảo thò đầu ra từ phòng bếp, liếc mắt một cái liền thấy được cảnh hai vợ chồng nhỏ đứng cùng một chỗ thì thầm, mặt mày không khỏi tươi cười theo.