Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 251



 

----

 

Bác gái Thái đảo mắt một vòng, sau khi tầm mắt đi một vòng trên người Thẩm Uyển thì khẽ chậc một tiếng rồi lại lắc đầu. Không được, các cô gái trong đoàn văn công đều quá quyến rũ, không thể tìm cho con trai bà ta một cô gái như vậy.

 

Ở đó được hai ba phút, Thẩm Uyển liền không còn kiên nhẫn kiếm cớ cùng lên lầu với Tô Yến Thành, nghĩ đến sau này cô đi làm, lúc giao tiếp với những người này hẳn là không nhiều thì mới bình tĩnh lại.

 

Hai người vừa lên lầu ba, rẽ qua hành lang liền thấy cửa nhà Tiền Tuệ sát vách nhà họ mở, một người đàn ông đang đứng ở cửa hút thuốc.

 

Người nọ nghe được động tĩnh quay đầu lại, hiển nhiên là biết Tô Yến Thành bèn phất tay chào hỏi anh.

 

Lúc trước khi anh bố trí phòng ở, doanh trưởng Cố đã từng gặp qua một lần để giúp đỡ, hai người đã nói chuyện phiếm vài câu, còn có mấy lần huấn luyện dã ngoại gần đây hai người cũng từng tiếp xúc.

 

Doanh trưởng Cố một tay kẹp điếu t.h.u.ố.c hút được một nửa, tay kia lấy ra bao t.h.u.ố.c từ trong túi đưa về hướng Tô Yến Thành.

 

Tô Yến Thành từ chối, anh không hút thuốc, sau khi đơn giản chào hỏi người đó liền dẫn Thẩm Uyển vào nhà mình.

 

Sau khi hai người đóng cửa vào nhà, doanh trưởng Cố thu hồi bao t.h.u.ố.c lá, lại hút hai ba hơi hết nửa điếu t.h.u.ố.c trên tay rồi cũng đi vào nhà mình.

 

Tiền Tuệ đang ngồi trong phòng khách nghe radio, nghe thấy anh ta đi vào liền hỏi: "Vừa rồi anh ở cửa nói chuyện với ai vậy, là người hàng xóm trở về sao?"

 

"Ừ." Doanh trưởng Cố đang chuẩn bị đóng cửa, nhớ tới cái gì còn nói: "Vừa rồi không phải em muốn tặng đồ gì cho phòng bên cạnh sao, bây giờ người ta đã trở lại em còn đi không?"

 

Tiền Tuệ nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường và nói.

 

"Đi bây giờ không thích hợp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Doanh trưởng Cố nghĩ thầm có cái gì không thích hợp, xoay người ngồi xuống dựa lại gần bên cạnh vợ, bị Tiền Tuệ ghét bỏ đẩy ra.

 

“Toàn thân đều là mùi t.h.u.ố.c lá, đừng đến bên cạnh em, mau đi tắm đi.”

 

“Được được được, anh đi tắm." Doanh trưởng Cố thuận theo đứng lên đi vào phòng vệ sinh.

 

Kết cấu của sáu gian phòng này về cơ bản đều giống nhau, hai phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, một vệ sinh. Căn nhà do quân đội xây dựng được làm bằng vật liệu chắc chắn và có cách âm, về cơ bản, một khi cửa đóng lại thì động tĩnh bên ngoài sẽ không truyền qua được.

 

Sau khi về đến nhà, Thẩm Uyển đi tắm rửa trước, Tô Yến Thành thì đến phòng ngủ cất khăn trải giường và quần áo phơi ở bên trong, thuận tay gấp lại bỏ vào trong tủ quần áo.

 

Sau khi đi ra, anh ta lại lấy từ trong túi ra một sợi dây nhỏ cuộn ở phía sau, kéo lên tường hai bên ban công phòng khách, như vậy sau này quần áo có thể phơi ở đây.

 

Kéo dây sắt xong, Tô Yến Thành lại thuận tay cầm lấy chổi sau cửa, quét dọn vệ sinh trong phòng một lần.

 

Chờ Thẩm Uyển tắm rửa xong mặc áo ngủ đi ra, anh đang xách rác chuẩn bị xuống lầu ném đi.

 

“Em tắm xong rồi, anh cũng mau đi tắm đi, nước nóng hình như không còn nhiều lắm đâu." Thẩm Uyển vừa tắm xong, làn da trắng mịn lộ ra bên ngoài, hai má hồng hào, mắt cũng lấp lánh như ngâm nước.

 

Tô Yến Thành quay đầu nhìn cô, trong lòng khẽ động, khắc chế một lúc rồi mới nói: "Anh đi vứt rác trước, trở về rồi tắm." Dứt lời anh xoay người mở cửa đi ra ngoài.

 

Sau khi anh đi, Thẩm Uyển xoay người vào phòng ngủ, ngồi vào trước bàn trang điểm cầm kem bôi lên mặt, vừa thu dọn xong thì nghe bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

 

Thẩm Uyển tưởng Tô Yến Thành đi rồi quay lại, đi tới cạnh cửa mở ra liền nhìn thấy Tiền Tuệ cách vách trước đó đã gặp mặt đứng ở cửa cười khanh khách nhìn cô nói:

 

"Buổi chiều lúc tôi trở về hai người không ở nhà, vừa nghe lão Cố nói hai người đã trở về, tôi liền muốn tới tặng chút đồ.”