----
Thực tế Tiền Tuệ nghe thấy động tĩnh của Tô Yến Thành ra cửa mới tới gõ cửa, bằng không buổi tối lúc hơn tám giờ thế này cô ấy cũng không dám tùy ý gõ cửa nhà vợ chồng trẻ tuổi người ta.
Thẩm Uyển cũng cười với cô ấy, tránh ra mời cô ấy vào.
Tiền Tuệ giơ túi lưới nhỏ trên tay lên nói: "Muộn rồi tôi không vào đâu, đây là trà hoa nhài tôi tự làm, còn có hồng trà người nhà tôi gửi tới cho tôi, lấy một ít cho cô nếm thử."
Cô ấy làm như vậy kỳ thật cũng không có ý gì khác, Tiền Tuệ ở nhà đã gần hai năm, vẫn không quen biết người bạn nào để thổ lộ tình cảm. Khó khăn lắm bên cạnh mới có một người dọn đến mà cô ấy cảm thấy có nhãn duyên liền muốn chủ động tới tiếp xúc.
Hai người liền đứng ở hành lang nói mấy câu, Tiền Tuệ nói cho Thẩm Uyển biết cô ấy là người Thượng Hải, hiện tại đang ở bộ đội dạy tiểu học, đồng thời cũng biết chuyện Thẩm Uyển được điều từ Bắc Thành đến đoàn văn công Tương Thành làm việc.
Sau khi trò chuyện đơn giản vài câu, cảm giác của hai người đối với đối phương cũng không tệ lắm. Điều kiện nhà Tiền Tuệ ở Thượng Hải cũng coi như không tệ, cho nên cô ấy rất thích khí chất tự tin nữ tính tỏa ra trên người Thẩm Uyển, cảm thấy người như vậy mới là người đáng để mình qua lại.
Lúc này Tô Yến Thành lên lầu đi tới, Tiền Tuệ lại nở nụ cười với Thẩm Uyển, nói không quấy rầy cô nghỉ ngơi nữa, hôm nào chúng ta lại trò chuyện rồi đi về trước.
Tô Yến Thành đi theo Thẩm Uyển đóng cửa lại, lại thuận miệng hỏi cô Tiền Tuệ tới đây làm gì.
Thẩm Uyển đưa hai bình trà nhỏ cho anh xem, kể lại chuyện vừa rồi.
Cô có thể cảm giác được Tiền Tuệ có thiện ý hữu hảo với cô, tối thiểu ở chung thoải mái hơn so với mấy người gặp được dưới lầu lúc trước kia nhiều.
"Nếu em muốn tiếp xúc thì có thể kết giao bạn bè, không muốn tiếp tục tiếp xúc thì cũng không cần miễn cưỡng chính mình."
Tô Yến Thành kiến nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mặc dù đội phụ nữ trong gia đình quân nhân tòng quân sẽ chú ý đến họ, gia đình không hòa thuận này, sống chung với những người khác như thế nào này, những điều này đôi khi cũng ảnh hưởng đến hình tượng của quân nhân.
Nhưng anh không để ý đến những điều ấy, cũng không muốn Thẩm Uyển vì bảo vệ cái gì mà bề ngoài hòa thuận thân thiện mà hao tâm tổn sức đi lại với người mình không thích.
“Anh yên tâm đi, trong lòng em đều biết." Thẩm Uyển đồng ý, lại thúc giục anh không còn sớm nữa, nhanh đi tắm rửa.
Sau khi Tô Yến Thành tắm rửa xong đi ra, Thẩm Uyển đã nghiêng người nằm nhắm mắt lại.
Anh dừng bước lại, sau khi tắt đèn cũng rón rén đi tới bên giường chuẩn bị nằm xuống.
Chỉ là gáy anh vừa kề xuống gối, thắt lưng bỗng nhiên bị người nọ ôm lấy, trong n.g.ự.c cũng có một người mềm mại mang theo mùi thơm dán vào.
Một mảnh tối tăm, đôi mắt đen của Tô Yến Thành tối đi, thân thể gần như thay đổi trong nháy mắt. Anh là một người đàn ông có d.ụ.c vọng bình thường, vợ chủ động áp sát, sự tự chủ của anh gần như bằng không, nhưng người trong n.g.ự.c hình như không hề phát giác.
“Uyển Uyển…”
Sợ mình hiểu lầm ý, Tô Yến Thành thấp giọng gọi một câu, cho cô cơ hội chọn lại một lần. Anh đưa tay ôm chặt người ấy, thân thể hai người dán sát vào nhau, tất cả biến hóa không cần nói cũng biết.
Thẩm Uyển không phản ứng gì chính là phản ứng trực tiếp nhất.
Bàn tay to của Tô Yến Thành đặt ở trên lưng cô lần nữa siết chặt, hô hấp dồn dập, tất cả cảm xúc lý trí khắc chế bị anh vứt bỏ hết, xoay người đè lên.
…
Thẩm Uyển dùng chính mình chứng minh, đàn ông ba mươi quả thật như sói như hổ.
Kết cục chủ động trêu chọc chính là sáng sớm hôm sau thức dậy chuông báo thức cũng không thể đ.á.n.h thức cô, trở mình rúc vào trong chăn mơ mơ màng màng lại ngủ thiếp đi.