Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 253



 

----

 

Tối hôm qua bị người kia lăn qua lộn lại đè ép làm loạn hơn nửa đêm, giấc ngủ của cô cực kỳ không đủ.

 

Sau khi Tô Yến Thành mở mắt thì quan tâm che lỗ tai cho cô, mãi đến chuông báo thức ngừng mới buông tay ra, mặt mày giãn ra cúi đầu hôn xuống trán cô rồi xoay người lưu loát rời giường.

 

Mãi cho đến khi anh tập thể d.ụ.c buổi sáng xong mang theo bữa sáng trở về đ.á.n.h thức, Thẩm Uyển mới không tình không nguyện đứng lên đi rửa mặt.

 

Mặc dù tối hôm qua Tô Yến Thành đã ấn qua cho cô một lần, Thẩm Uyển vẫn cảm thấy eo mỏi chân mềm nhũn không dậy nổi, sau khi ăn xong bữa sáng mới khá hơn một chút.

 

Ra khỏi nhà rồi, Tô Yến Thành còn muốn đưa cô đến đoàn văn công giống như ngày hôm qua thì bị Thẩm Uyển trừng mắt từ chối.

 

Cũng may tối hôm qua anh còn biết chừng mực, không làm ra dấu vết gì trên người cô. Sau khi tập luyện buổi sáng kết thúc, Thẩm Uyển và Triệu Lan Lan cùng đi căn tin ăn cơm.

 

Khi trở về, cô cũng dần quen thuộc với mấy cô gái khác trong đoàn.

 

Cách cuộc tập luyện buổi chiều còn một đoạn thời gian, Thẩm Uyển lại lấy ra bản kế hoạch Trương Tú đưa cho cô ngày hôm qua, tìm một phòng tập trống để bắt đầu suy nghĩ.

 

Ngày hôm qua cô đã nghĩ ra một chút đầu mối. Trước khi điều đến Tương Thành Thẩm Uyển đã biết một số chuyện liên quan đến Tương Thành.

 

Ví dụ như cô biết thời kỳ đầu giải phóng toàn quốc, Tương Thành thật ra cũng không yên ổn, nơi này từng có nạn trộm cắp nghiêm trọng, là quốc gia phái đại bộ đội tới đây mất vài năm mới tiêu diệt hết, sau đó lại phái bộ đội đóng quân thanh trừng tàn dư của bọn cướp. Người dân Tương Thành mới hoàn toàn tạm biệt quá khứ, sống những ngày bình yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Khi xem tài liệu, cô đã nhìn thấy rất nhiều sự kiện có thật liên quan đến bọn cướp vào làng gây thương tích cướp đồ, thậm chí là cướp phụ nữ, cô muốn dựa vào những câu chuyện này để biên soạn kịch bản múa mới.

 

Điều này vừa phù hợp với lịch sử địa phương vừa có thể giúp khán giả dễ dàng đồng cảm, cũng có thể khích lệ và an ủi một số người đã từng nhìn thấy, hoặc thật sự đã bị tổn thương bởi nạn cướp.

 

Thẩm Uyển căn cứ vào những điều này mà nhanh chóng nghĩ ra một câu chuyện, cuối cùng sắp xếp lại chi tiết. Sau khi viết xong bước đầu, cô thừa dịp buổi chiều tập luyện nghỉ ngơi giữa hiệp đi tìm giáo viên Trương, chuẩn bị cho bà xem thử.

 

Trương Tú rất bất ngờ khi nhận được những gì cô viết, không ngờ Thẩm Uyển đã nhanh chóng nghĩ ra hình thức ban đầu của một vở kịch múa mới, thậm chí cô còn tưởng tượng ra một số cảnh tượng động tác khi biểu diễn.

 

Sau khi xem xong kế hoạch, giáo viên Trương càng thêm tin tưởng mình không chọn nhầm người, vô cùng hào phóng nói một ít kinh nghiệm của mình cho cô biết. Hơn nữa trong mấy ngày kế tiếp, bà còn cố ý dành ra một phần thời gian tận tay dạy Thẩm Uyển hoàn thiện tất cả bố cục của vở kịch mới.

 

Trong quá trình này, bà hết lần này đến lần khác cảm thấy ngạc nhiên trước sự thông minh của Thẩm Uyển, còn có sự kết hợp sáng tạo của cô về các loại kỹ thuật múa. Về phương diện này, cô rất có chính kiến của riêng mình.

 

Một tuần sau, vở kịch múa mới do Trương Tú chỉ đạo Thẩm Uyển chủ biên đã được soạn xong. Đồng thời sự ăn ý của Thẩm Uyển với đội viên mới cũng ngày càng tốt, tối thứ sáu này, đoàn văn công sẽ tổ chức dạ hội biểu diễn tại hội trường.

 

Buổi biểu diễn này cũng là buổi biểu diễn đầu tiên của Thẩm Uyển sau khi đến đoàn văn công Tương Thành.

 

Giang Hồng Liên ăn cơm tối thật sớm xong liền mang theo hai đứa nhỏ trong nhà tới chiếm một vị trí tốt chuẩn bị xem biểu diễn.

 

Tô Yến Thành được điều đến Tương Thành nửa năm, cũng là lần đầu tiên đến hội trường xem đoàn văn công biểu diễn.

 

Thẩm Bắc Dương nhất định muốn theo tới góp vui, đuổi cũng không đi.