Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 266



 

----

 

Sau khi nhập ngũ, trong thời gian hơn nửa tháng ở nhà mới tại Tương Thành, việc nhà phần lớn đều là Tô Yến Thành chủ động đi làm.

 

Tuy nhiên Thẩm Uyển không phải cái gì cũng không làm, ví dụ như thu quần áo gấp quần áo, cần thay ga giường chăn mền những việc nhỏ này cô sẽ làm.

 

Còn những việc nặng hơn như quét nhà, giặt giũ Tô Yến Thành sẽ không cho cô làm.

 

Gia đình nhỏ của hai người không có nhiều việc nhà cho lắm, bình thường hai người lại không nấu cơm, chuyện vặt vãnh ít đi rất nhiều.

 

Thẩm Uyển ngồi ở bên giường gấp quần áo, mùa hè đến cô mặc trên người váy ngủ vải bông cực kỳ mỏng, trong phòng bật đèn, đèn sợi đốt đ.á.n.h xuống chùm sáng chồng chất ở sau lưng tạo thành bóng, phác họa dáng người vừa nhỏ lại yểu điệu của cô, ý nghĩ khi vừa trở về của Tô Yến Thành ban nãy bị ép xuống trong nháy mắt lại hiện ra.

 

Anh đi qua ngồi xuống cạnh cô, bàn tay to từ sau vòng ra phía trước, nhẹ nhàng đặt bên hông cô, mùi thơm quen thuộc lập tức tràn đầy chóp mũi.

 

Tô Yến Thành hơi siết chặt cánh tay, lưng cô tựa vào n.g.ự.c anh, hai người thân mật ôm nhau.

 

Trên tay Thẩm Uyển còn cầm một chiếc áo sơ mi của anh, cảm giác người sau lưng có chút không thành thật cúi đầu khẽ ngửi bên tai cô, cong cong mắt hơi nghiêng đầu nói:

 

"Đừng quậy, lát nữa còn phải ra ngoài xem phim tài liệu nữa.”

 

Hơi thở trên vành tai càng ngày càng gần, Tô Yến Thành nghe xong lời của cô không chỉ không lui ra, ngược lại nhẹ nhàng hôn lên vành tai trắng nõn mềm mại của cô.

 

Hai người kết hôn khá lâu, chuyện thân mật hơn đã làm không ít, nhưng mặt Thẩm Uyển vẫn lập tức đỏ bừng, ngay cả vành tai vừa được anh hôn cũng đỏ lên.

 

Ánh mắt Tô Yến Thành sâu thẳm, đưa tay trực tiếp ôm người lên trên đùi, lúc anh cúi đầu muốn kề sát vào, ngoài phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

 

Ngay sau đó giọng Tiền Tuệ vang lên:

 

"Thẩm Uyển, Thẩm Uyển, cô ăn cơm chưa, bây giờ chúng ta có thể ra sân chiếm chỗ rồi.”

 

A, cô quên mất hồi nãy mình đồng ý với Tiền Tuệ sẽ đi xem phim với cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ánh mắt thoáng có chút mờ mịt của Thẩm Uyển lập tức tỉnh táo lại, bỏ lại áo sơ mi, lại đẩy Tô Yến Thành, chờ anh buông ra mới đứng dậy đi đến phòng khách đáp lại người bên ngoài.

 

“Chờ một chút, tôi vừa ăn cơm xong."

 

Thẩm Uyển đi qua mở cửa.

 

Tiền Tuệ đứng ở cửa ngược ánh sáng, Thẩm Uyển lại đứng trong phòng khách không bật đèn, cho nên cô ấy không nhìn thấy gò má ửng đỏ của cô, nhưng rất nhanh, cô ấy nhìn thấy Tô Yến Thành phía sau Thẩm Uyển vừa từ phòng ngủ đi ra.

 

Cái này còn có cái gì không rõ, cô ấy tới không đúng lúc, không cẩn thận quấy rầy vợ chồng nhỏ nhà người ta.

 

“Được, vậy chị về nhà chờ trước, cứ thu dọn xong chuẩn bị đi thì gọi tôi một tiếng là được."

 

Tiền Tuệ cười cười, thức thời rời đi trước.

 

Thẩm Uyển lần này không đóng cửa nữa, xoay người trừng mắt nhìn người nào đó, xoay người trở về phòng ngủ thay quần áo.

 

Tô Yến Thành đi theo hai bước nhắc nhở cô: "Ban đêm muỗi nhiều, nhớ mặc đồ dài tay."

 

Gần nơi đóng quân của quân khu Tương Thành có rất nhiều núi rừng, đầu mùa hạ muỗi thì có rất nhiều, Tô Yến Thành nghĩ đến làn da mịn màng mẫn cảm của cô, lo lắng lại cầm một ít t.h.u.ố.c mỡ bỏ vào trong túi.

 

Chờ Thẩm Uyển thay quần áo xong đi ra, hai người cùng ra cửa, lúc đi ngang qua nhà doanh trưởng Cố, Thẩm Uyển đi vào gọi Tiền Tuệ cùng đi.

 

Gần đây doanh trưởng Cố ra ngoài nhiệm vụ không ở nhà, nếu không Tiền Tuệ cũng sẽ không gọi Thẩm Uyển đi cùng.

 

Có các đồng chí nữ khác ở đây, Tô Yến Thành tự động đi phía sau hai người, sau khi xuống lầu Thẩm Uyển mới phát hiện, các chị em thường ngày sau khi ăn cơm tối xong đều tụ tập ở bãi đất trống lầu một nói chuyện phiếm đều không có mặt ở đây, được Tiền Tuệ nhắc nhở cô mới nhớ ra, chắc họ đã sớm đi chiếm chỗ rồi.

 

Ba người đi được nửa đường còn gặp được cả nhà chị gái với anh rể cũng cùng đi góp vui, Tiểu Lệ dắt em trai ngoan ngoãn đi bên cạnh mẹ, sau khi nhìn thấy Thẩm Uyển thì cười híp mắt đến gần gọi một tiếng mợ, sau đó mới quay đầu lại gọi cậu.