----
Lúc này Thẩm Uyển mới cười gật đầu nói: "Là em, đây là lúc trước ở Bắc Thành tham gia một buổi biểu diễn.”
Trước đây chưa từng nghe cô nhắc tới, Giang Hồng Liên và Tiền Tuệ đều từng xem cô diễn kịch, không ngờ người ta còn đóng phim.
"Không tính là phim, chỉ là một màn trình diễn có ý nghĩa được ghi lại một cách tình cờ thôi.”
Thẩm Uyển nghe cô ấy càng khen càng thái quá, không khỏi giải thích một câu.
Không riêng gì cô nhận ra, phim phóng sự hôm nay vừa chiếu, những người trong khu tập thể từng gặp Thẩm Uyển đều có chút hoài nghi người trong phim là cô, trong lòng đều than thở người ta thật sự là người có bản lĩnh lớn.
Họ không hiểu sự khác biệt giữa phim tài liệu và điện ảnh, chỉ biết Thẩm Uyển xuất hiện trong phim, giống như những ngôi sao lớn.
Điều này giống như khi người bình thường gặp một vị lãnh tụ lớn, những người theo quân sống trong khu tập thể không quan tâm đến vị lãnh đạo, mà họ quan tâm đến những người nổi tiếng. Ban đầu họ tưởng những người đó chỉ có trong tranh, không ngờ xung quanh họ cũng có người nổi tiếng.
Hôm nay buổi thứ hai sau khi chiếu phim tài liệu, bởi vì phản ứng sau đó không tệ nên được chiếu liên tục hai ngày, người ở toàn bộ quân khu biết đồng chí Thẩm Uyển ở đoàn văn công đóng phim lại ngày càng nhiều.
Điều này không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của Thẩm Uyển, nhưng đi đến đâu cũng có người bàn tán, các thành viên trong đoàn văn công cuối cùng cũng biết Thẩm Uyển là vũ công chính trong các buổi biểu diễn trước đây của Tổng cục Chính trị toàn quốc, cô còn lợi hại hơn Tôn Thanh nhiều.
Đồng thời họ cũng nhớ ra, Tôn Thanh và cô cùng diễn vở kịch này, cô ta chắc canh biết Thẩm Uyển là vũ công chính, thế mà lần trước cô ta còn nhảy ra tranh giành vị trí vũ công chính với người ta, không biết lấy dũng khí từ đâu ra nữa.
Thẩm Uyển còn không biết những chuyện tiếp theo này, bởi vì sau khi xem xong bộ phim tài liệu đầu tiên, Tô Yến Thành đã đưa cô về nhà trước.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bởi vì hôm sau Thẩm Uyển còn phải dậy sớm đi đoàn văn công tập nhảy, Tô Yến Thành tối hôm qua cũng không quá đáng.
Sau khi buông báo thức vang lên không bao lâu, Thẩm Uyển đã đứng lên cùng Tô Yến Thành ra ngoài, anh đi sân thể d.ụ.c huấn luyện, Thẩm Uyển thì đi phòng tập luyện luyện thêm.
Lúc đó trời mới sáng không bao lâu, nhưng trong phòng tập đã có hơn mười người đến.
Trong khoảng thời gian này mọi người đã thân thiết hơn không ít, vừa thấy Thẩm Uyển đến, họ đều cười nhìn qua, nhao nhao hỏi diễn viên múa đóng vai nữ chính trong phim tài liệu tối qua có phải là cô ấy không?
Chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, Thẩm Uyển vừa ngồi xuống đổi giày múa, vừa nói chuyện với nhóm của cô vài câu.
Rất nhiều người thấy hâm mộ cô, còn có người hỏi cô trước đây ở đoàn văn công Bắc Thành có phải từng lên rất nhiều sân khấu lớn, quay qua rất nhiều phim tài liệu hay không.
Thẩm Uyển đứng dậy duỗi cổ chân, thấy mọi người đều khao khát, cô mỉm cười khích lệ bọn họ vài câu.
Buổi sáng sau khi luyện tập thêm một giờ, Thẩm Uyển cùng đội viên đến căn tin ăn điểm tâm, ăn điểm tâm xong lại trở về phòng tập luyện tập trung vào việc luyện tập.
Thời gian trôi qua rất nhanh đã đến lúc biểu diễn vào cuối tháng.
Buổi biểu diễn được chọn vào tối thứ bảy, bộ đội sẽ cử xe đưa cô qua, buổi tối sẽ cùng nhau đón về, địa điểm đặt tại Cung Văn hóa Thanh niên thành phố.
Hầu hết những người được mời đến biểu diễn là công nhân của các nhà máy dệt thành phố, và một nơi cũng mở cho những người từ các đơn vị khác.
Những người biểu diễn trên sân khấu vào buổi tối không chỉ có những người của đoàn văn công Tương Thành, còn có đội tuyên truyền do Cung Văn hóa tổ chức, còn có đội ca hát do Ban tuyên truyền nhà máy dệt tổ chức.
Buổi biểu diễn bắt đầu từ năm giờ rưỡi chiều đến đến chín giờ rưỡi tối, tiết mục của Thẩm Uyển là cuối cùng, nhưng vì muốn làm quen với sân khấu trước, cô đã cố ý đến đây tập diễn vào buổi chiều.
"Ai nha xương cốt cứng đờ như tôi không ngờ lại có ngày được đứng trên sân khấu ha ha ha."