----
Hiện tại cô thậm chí có chút hối hận, ngày hôm qua tại sao phải giận dỗi với anh, tuy rằng bọn họ làm hòa rất nhanh, nhưng bọn họ đã rất lâu không sống vui vẻ với nhau, sớm biết hôm nay anh phải đi làm nhiệm vụ, cô đã không vì việc kia mà tức giận với anh.
Giang Hồng Liên không biết tâm tư phức tạp của cô, chỉ cho rằng Thẩm Uyển còn trẻ, mới tới bên này chỉ thân cận nhất với Tô Yến Thành, tách ra thì hơi không quên, liền tận lực nói nhiều đề tài khác an ủi cô, dời sự chú ý của cô đi.
"Tiểu Lệ hiện tại mỗi ngày đều phải đeo kẹp tóc em cho đến trường, bây giờ con bé này biết làm điệu rồi, mỗi ngày đều mặc váy ở nhà xoay vòng."
Tiểu Lệ nhìn thấy mợ tới thì rất vui vẻ, vừa nghe mẹ nói vậy thì xấu hổ đỏ mặt trốn trở về phòng của mình.
Thẩm Uyển nhìn cô ấy chăm chú cười nói:
"Tiểu Lệ vốn rất xinh đẹp, con gái thích chưng diện cũng bình thường, nhưng tay chân Tiểu Lệ khá dài, quả thật rất thích hợp với học múa.
Vẻ bề ngoài của Giang Hồng Liên cũng không kém, cho dù là ở thời đại mới thì ngũ quan và nước da vẫn có thể nhìn ra bóng dáng thanh tú dịu dàng lúc còn trẻ.
Tiểu Lệ có tám phần giống cô ấy, da trắng, mắt tròn mặt tròn, hơn nữa dáng người cao dài. Thẩm Uyển cũng không cố ý phóng đại, nếu Tiểu Lệ muốn đi theo con đường văn nghệ binh, hiện tại đang đúng lúc bắt đầu luyện kiến thức cơ bản.
Cô ấy vốn chỉ thuận miệng nói, không ngờ Thẩm Uyển lại nói Tiểu Lệ thích hợp học múa. Giang Hồng Liên giật mình, lại có chút do dự, suy nghĩ trước đây của cô ấy đều là chờ con gái lớn hơn một chút rồi cho con bé làm nhân viên y tế giống như trước đây, nhưng lời nói của Thẩm Uyển khiến cô ấy thấy được một khả cô khác mà mình chưa từng nghĩ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giang Hồng Liên cũng không có ý định cưỡng ép con gái đi học y, cô ấy thiên về sở thích của con mình hơn. Trước mắt mà nói, Tiểu Lệ dường như rất hứng thú với việc học múa.
Cái này hình như cũng nói không chính xác được, lúc trước cô ấy cũng mang đứa nhỏ đi xem đoàn văn công biểu diễn, nhưng Tiểu Lệ khi đó không biết là quá nhỏ hay là không cảm nhận được hứng thú đối với học múa.
Mãi đến gần đây sau khi em dâu đi theo quân đoàn, cô ấy dẫn đứa nhỏ đi xem biểu diễn tiếp thì Tiểu Lệ mỗi lần sau khi trở về đều sẽ nói với mẹ là mợ mình lợi hại bao nhiêu, mợ thật xinh đẹp, khi múa trông rất xinh đẹp.
Nhất thời cô ấy cũng không phân biệt được Tiểu Lệ rốt cuộc là thích mợ xinh đẹp, hay là thích học múa.
Thẩm Uyển không mở miệng khuyên cô ấy, suy nghĩ một chút chỉ nói cho cô ấy biết kinh nghiệm của mình: "Mặc dù mười sáu tuổi em mới thi vào đoàn, nhưng lúc bảy tám tuổi mẹ em đã tìm cô giáo dạy nền tảng cho em, trẻ con xương cốt mềm, thật sự rất dễ luyện tập kiến thức cơ bản."
Lý Lệ Hoa từ nhỏ đối với việc bồi dưỡng giáo d.ụ.c của cô cũng rất chịu khó bỏ công sức, gả cho ba Thẩm không bao lâu sau liền vạch rõ tương lai cho cô.
Lúc đầu quả thật là có ý muốn cha Thẩm nhét cô vào đoàn văn công học tập, nhưng khi đó bà nội Thẩm rất có ý kiến đối với Lý Lệ Hoa, đối với đứa con của chồng trước như cô cũng không quá chào đón.
Bà ấy nhịn một hơi muốn con gái mình dựa vào chính mình thi đỗ rồi tát thẳng vào mặt những người này, nếu như thật sự không được còn có đường lui là cha Thẩm.
Kết quả Thẩm Uyển không hề chịu thua kém, vừa vặn chính cô cũng rất thích học múa.
Ngoại trừ vừa mới bắt đầu tìm cô giáo dùng tới quan hệ của nhà họ Thẩm ra thì về sau hoàn toàn không cần Lý Lệ Hoa để ý thay cô, tự cô thi vào đoàn văn công.
Giang Hồng Liên nghe xong nhất thời càng do dự, cô ấy không thể xác định mình quyết định hộ con gái có phải là chính xác nhất hay không, nhưng Tiểu Lệ hiện tại còn là một đứa trẻ, chính cô bé cũng không biết mình lớn lên muốn làm gì.