Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 279



 

----

 

Sau khi mở cửa vào nhà, một phòng ngủ một phòng khách nhỏ rất vắng vẻ, thường ngày còn cảm thấy gian phòng này hơi nhỏ, hôm nay một mình cô ở nhà, ngược lại cảm thấy gian phòng quá lớn.

 

Sau khi rửa mặt xong, Thẩm Uyển cầm quyển sách nằm xuống giường, lật vài trang nhưng một chữ cũng không đọc được, trong lòng đều nghĩ đến chuyện Tô Yến Thành làm nhiệm vụ.

 

……

 

Sáng sớm hôm sau sau khi đến đoàn văn công tập hợp, cô Quý liền dẫn mọi người cùng nhau ngồi lên xe tải quân sự đi tới các đại đội.

 

Liên tiếp ba bốn ngày đều là như thế, Thẩm Uyển mỗi sáng thức dậy, buổi tối mới ngồi xe tải trở về. Bên này đường núi gập ghềnh, tình hình giao thông cũng không tốt, sân khấu biểu diễn cũng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng trên đường ngược lại xóc nảy không chịu nổi.

 

Ngày thứ năm họ phải đi một nơi xa hơn, tối hôm đó không về được, Thẩm Uyển thu dọn một cái túi nhỏ mang theo bên mình, buổi tối cùng nữ binh trong đoàn văn công ngủ trong ký túc xá dành riêng cho họ.

 

Sau khi thức dậy vào buổi sáng, cô Quý bảo họ hôm nay hãy đến đại đội cuối cùng gần đó rồi họ có thể về quân khu nghỉ ngơi hai ngày.

 

Bôn ba liên tục mấy ngày, mọi người nghe được tin tức này đều rất vui mừng, lúc leo lên xe cũng không còn mặt mày khổ sở như vậy nữa, ngay cả tiểu chiến sĩ lái xe hôm nay cũng ít hắt hơi hơn rất nhiều.

 

Hơn ba giờ chiều, đoàn người Thẩm Uyển trở lại nơi đóng quân của quân khu. Sau khi xuống xe, cô Quý vung tay lên bảo bọn họ giải tán tại chỗ, bà ấy tự quay về đoàn báo cáo với lãnh đạo.

 

Tất cả mọi người hoan hô một tiếng, đều tự xách túi rời đi cùng bạn.

 

Thẩm Uyển cùng mấy người Triệu Lan Lan tách ra, cũng vội vàng muốn về nhà tắm rửa nghỉ ngơi cẩn thận.

 

Tối hôm qua ngủ trong ký túc xá đại đội bị muỗi c.ắ.n nên gần như cả đêm cô không ngủ, giữa mùa hè trong xe chen chúc một đống người, các loại mùi mồ hôi hỗn tạp. Cô cảm thấy trên người mình bây giờ rất là hôi.

 

Hôm nay là thứ năm, nửa buổi chiều bên ngoài vừa ngột ngạt vừa nóng bức, Thẩm Uyển lên lầu gần như không đụng phải người hàng xóm nào.

 

Tiền Tuệ bên cạnh cũng chưa tan ca, Thẩm Uyển đi đến trước cửa nhà mình, lấy chìa khóa ra đang chuẩn bị mở cửa, tay vừa mới sờ lên cửa thì cửa bỗng nhiên bị mở từ bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Bóng dáng Tô Yến Thành mặc áo ba lỗ xuất hiện ở cửa, không đợi Thẩm Uyển cười gọi anh, thoáng cái cô đã bị kéo ngã vào trong cửa, mặt đụng vào n.g.ự.c anh.

 

Một tay anh đóng cửa, một tay siết eo cô sát vào trong n.g.ự.c mình, âm thanh trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai, đôi môi mỏng hơi lạnh hôn vào sườn mặt cô:

 

"Uyển Uyển, anh về rồi."

 

Thẩm Uyển nhìn thấy anh vốn cũng rất vui, nhưng cô nhớ tới mình vừa trở về, trên người đều là mùi mồ hôi thì lập tức đẩy anh ra xa một chút.

 

Tô Yến Thành hẳn là về đến nhà sớm hơn cô, trên người còn mang theo hơi nước lạnh lẽo vừa tắm xong. Cô thì ngược lại, cả người đầy mùi mồ hôi, tóc ngày hôm qua cũng chưa gội.

 

Thẩm Uyển muốn duy trì hình tượng, cô đứng thẳng dậy lui ra một bước nói:

 

"Anh Yến Thành, anh buông em ra trước, trên người em toàn mùi mồ hôi.”

 

Tô Yến Thành không chỉ không buông lỏng, ngược lại còn ôm chặt cô rồi cúi đầu tới gần.

 

Ý thức của Thẩm Uyển rất nhanh đã mê loạn, cô đưa tay bám lên vai anh đáp lại, suy nghĩ dần rời khỏi lý trí, bị người ta ôm lấy đưa lên cao.

 

Cái túi nhỏ trên vai cô chẳng biết từ lúc nào đã rơi xuống đất, cũng không ai bận tâm.

 

Cửa phòng khép hờ trong phòng ngủ thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng thở dốc, màn mỏng không che được phong cảnh bên trong giường.

 

Người đàn ông cao lớn đứng thẳng lên, một tay cởi áo ba lỗ trên người ra rồi lập tức lại cúi người đè xuống.

 

……

 

Lúc hoàng hôn, Tô Yến Thành xách theo hộp cơm từ bên ngoài đẩy cửa đi vào.

 

Đèn trong phòng bật lên, phòng vệ sinh có tiếng nước chảy truyền ra, dường như anh nghĩ đến cái gì đó, yết hầu trơn trượt, tròng mắt đen hiện lên ý cười, đi vào đóng cửa lại.