Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 281



 

----

 

Thẩm Uyển trở mình thuận thế gối ở trên cánh tay anh, tay đặt lên eo anh, bộ dáng hoàn toàn dựa dẫm.

 

Thẩm Uyển thường ngày chê người anh nóng, ngủ luôn muốn chui ra khỏi người anh. Hôm nay có lẽ là bởi vì trời mưa, ban đêm nhiệt độ giảm rất nhiều nên cô chủ động ôm lấy anh.

 

Lúc cô dựa lại, đáy lòng Tô Yến Thành như là mềm nhũn sụp đổ, tâm trạng sâu lắng. anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô, dịu dàng nói:

 

"Ngủ tiếp đi, anh ở đây.”

 

……

 

Cả đêm ngủ ngon, ngày hôm sau Thẩm Uyển hiếm khi được ngủ nướng, trong bếp ấm áp Tô Yến Thành sáng sớm đã chuẩn bị bữa sáng cho cô.

 

Sau khi cô rửa mặt rồi lấy ra ăn một ít, ngoài phòng trời vẫn xám xịt, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, xa xa đỉnh núi xanh biếc bao phủ từng đoàn sương trắng, phảng phất tiên cảnh hạ xuống nhân gian.

 

Sau cơn mưa không khí trong lành, nhưng muỗi cũng xuất hiện nhiều hơn, trong nhà cũng có hơi ẩm ướt.

 

Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Uyển lấy ngải cứu khô Giang Hồng Liên đưa cho cô, châm lửa rồi bỏ vào trong chậu xông khói một lần.

 

Thừa dịp này, cô đóng cửa lại, đi ra ngoài dạo một vòng.

 

Hiếm khi có thời gian rảnh rỗi đi dạo một vòng khu nhà bên này, Thẩm Uyển đi đến phía sau cùng của tòa nhà phát hiện có một con đường nhỏ lên núi, sau đó đi ra ngoài chính là một sườn núi thấp bé.

 

Chỉ là sau cơn mưa con đường nhỏ lầy lội không chịu nổi, hơn nữa cỏ hai bên đường đều cao hơn thắt lưng, nghĩ đến bên này rắn rồi côn trùng, chuột kiến nhiều, cho dù phong cảnh phía sau núi có đẹp hơn nữa, cô cũng chùn bước, đành xoay người trở về.

 

Trong phòng xông khói không nhiều lắm, chỉ là mùi ngải cứu sau khi cháy có hơi ngột ngạt, Thẩm Uyển mở cửa sổ ra hít thở không khí.

 

Ngoài phòng lại đổ mưa phùn lất phất, Thẩm Uyển đứng ở cửa hành lang có chút lo lắng cho Tô Yến Thành, không biết phòng làm việc của anh có ô hay không, sợ lúc anh trở về gặp mưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nhìn đồng hồ, vừa vặn đến giờ tan tầm, Thẩm Uyển xoay người về phòng lấy ô chuẩn bị đi đón anh.

 

May mắn cô đã đến, cầm ô đi được nửa đường thì mưa lớn, các chiến sĩ vừa kết thúc huấn luyện ở sân thể d.ụ.c xa xa chạy vào căn tin.

 

Tô Yến Thành mang theo đồ ăn đóng gói xong vừa đi tới cửa đã nhìn thấy vợ che dù đến, bước chân đi vào trong mưa dừng lại, cong môi nở nụ cười.

 

Thẩm Uyển cũng nhìn thấy anh, chờ sau khi cô đến gần, Tô Yến Thành nhận lấy ô, hơn phân nửa ô đều nghiêng về phía cô.

 

Hai người cùng che một chiếc ô trở về, trên đường đi gần một chút cũng không ai nói gì.

 

Sau khi trở về đến cầu thang, Tô Yến Thành thu ô lại, Thẩm Uyển lúc này mới phát hiện nửa bên vai anh đều ướt.

 

"Sớm biết vậy em đã mượn hàng xóm một chiếc ô rồi, như vậy mà anh vẫn bị ướt."

 

Bọn họ mới chuyển đến không lâu, đồ đạc trong nhà khi nào dùng tới mới nhớ là mua thêm, chiếc ô cũng chỉ có một chiếc.

 

Tô Yến Thành một tay cầm ô, một tay cầm hộp cơm, tùy ý hỗ trợ cô vỗ hạt mưa trên vai đi, nở nụ cười nói: "Không sao, trở về thay quần áo là được."

 

Hai người về đến nhà, Thẩm Uyển không cho anh tắm nước lạnh nữa, trước tiên bật bếp lò lên đun nước, Tô Yến Thành cởi áo khoác trên người ra, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ ngồi xuống ăn cơm.

 

Cũng may bây giờ là mùa hè, cho dù trời mưa cũng không lạnh.

 

Ăn cơm xong, Tô Yến Thành đi tắm, Thẩm Uyển một lần nữa tìm cho anh một bộ quân trang.

 

Hôm nay không bận rộn gì, Tô Yến Thành ở nhà lại cùng cô chuyện trò một hồi rồi mới cầm ô rời đi.

 

Buổi chiều Thẩm Uyển ngủ trưa một tiếng, sau đó lại trải đệm luyện kiến thức cơ bản trong chốc lát, nhớ tới chuyện trước đó cô đã đồng ý dạy Tiểu Lệ luyện kiến thức cơ bản. Tuần trước cô bận rộn cũng không để ý, nhưng bắt đầu từ ngày mai.

 

Buổi tối vẫn là Tô Yến Thành mang thức ăn về rồi hai người cùng nhau ăn, sau khi ăn cơm xong Thẩm Uyển đi tắm rửa trước, sau khi đi ra liền vào nằm nghiêng, ngồi ở bên cạnh bàn học dựa theo tố chất cơ thể của Tiểu Lệ viết cho cô bé một kế hoạch nhỏ.