----
Ký ức khi còn bé của cô rất mơ hồ, theo như Lý Lệ Hoa nói, Chu Văn Bác bỏ lại mẹ con cô vào năm cô bốn tuổi, sau đó lại qua hai năm, Lý Lệ Hoa mới được người ta giới thiệu gả cho ba Thẩm, sống cuộc sống yên ổn.
Có lẽ bởi vì đã thức tỉnh ký ức kiếp trước, Thẩm Uyển không có chấp niệm gì với ba ruột, thậm chí nếu không phải hôm nay tình cờ gặp, cô đã sớm quên sạch người này.
Hiện tại sự xuất hiện của ông ta vẫn không ảnh hưởng gì tới cô, chỉ khiến cô càng đau lòng vì trước đây Lý Lệ Hoa không gặp được người tốt, thậm chí cô vừa quay đầu đã ném bọn họ ra sau.
Ngày đầu tiên phải tuyển bốn năm trăm người báo danh, hơn phân nửa đã được soát đến, ngày mai còn phải tiếp tục chọn ra người ưu tú nhất từ hơn một trăm người còn lại, danh ngạch có hạn, hôm nay chỉ là tuyển chọn, ngày mai mới là trọng điểm.
Cuộc tuyển chọn kéo dài cả ngày, đến buổi chiều các cô Thẩm Uyển mới trở lại quân khu, sau khi trở lại đoàn thì chỉ đơn giản mở một cuộc họp rồi rời đi.
Lúc Thẩm Uyển trở về sân nhà thì đã không còn sớm, sau khi đẩy cửa đi vào liền thấy Tô Yến Thành đang ở phòng bếp nấu cơm.
Kể từ lần đầu tiên anh xuống bếp, nhìn thấy Thẩm Uyển rất thích ăn cơm của anh, mấy ngày nay, chỉ cần rảnh rỗi là Tô Yến Thành sẽ nấu chút thức ăn đơn giản cho hai người ăn ở nhà.
Tô Yến Thành nghe thấy động tĩnh, quay đầu, nhếch môi hỏi cô: "Trở về rồi, hôm nay thế nào?
“Rất thuận lợi, ngày mai còn phải tiếp tục đi." Thẩm Uyển buông ba lô xuống, đi vào phòng bếp, ôm lấy thắt lưng anh từ phía sau, dụi mặt lên lưng anh, cảm thấy vô cùng an tâm.
Vào khoảnh khắc vừa rồi nhìn thấy anh, cô không biết vì sao bỗng nhiên nhớ tới Lý Lệ Hoa, còn có một ít suy nghĩ của cô về hôn nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cả đời này của cô là từ việc xuyên vào bào thai, khi còn bé, ngoại trừ trưởng thành sớm hơn một chút so với những đứa trẻ bình thường ra thì không khác gì một đứa trẻ thật sự, có lẽ cô vẫn bị ảnh hưởng bởi việc ba mẹ ly dị.
Từ lúc mười mấy tuổi, Thẩm Uyển đã không ôm hy vọng vào tình cảm, cô biết tương lai mình nhất định sẽ kết hôn, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới việc tìm một người mình thích, ưu tiên của cô đều là gia đình của đối phương, sau đó chính là nhân phẩm, chỉ cần có thể đáp ứng được những điều kiện này và cô thấy không chán ghét, vậy thì có thể tiếp tục phát triển thành đối tượng kết hôn.
Gặp được Tô Yến Thành đối với cô mà nói là một chuyện ngoài ý muốn tốt đẹp, lúc mới bắt đầu tiếp xúc với anh, không giống như trước đây, cô dâng lên chút chờ mong vào việc kết hôn, đợi sau khi hai người chân chính kết hôn rồi, hiểu biết của cô đối với anh dần sâu sắc hơn, cô cũng bắt đầu không khống chế được động tâm đối với anh, cho tới bây giờ chính là lưỡng tình tương duyệt.
Hôn nhân có tình cảm và hôn nhân không có tình cảm không hề giống nhau, chỉ khi ở trong đó mới có thể cảm nhận được, cô cũng là sau khi trải qua mới hiểu được đạo lý này.
Thân thể ấm áp của vợ dán vào sau lưng, động tác nấu cơm của Tô Yến Thành bị hạn chế, nhưng anh cũng không đẩy cô ra, ngược lại còn cười, dành chút thời gian quay đầu hôn lên mặt cô một cái.
“Đói bụng sao? Chờ một chút, lập tức có thể ăn cơm rồi.”
"Không đói bụng, chỉ là nhớ anh thôi."
Thẩm Uyển kiễng chân, rất chủ động đáp lại anh, chọc cho Tô Yến Thành thiếu chút nữa không khống chế được, hai người âu yếm nửa ngày, anh mới nhớ ra cơm chỉ vừa mới làm một nửa.
Đúng như dự đoán, khoai tây trong nồi cháy xém, Tô Yến Thành quay đầu nhìn thoáng qua, cuối cùng kiềm chế c.ắ.n nhẹ lên môi vợ, bất đắc dĩ bảo cô ra phòng khách ngồi chờ trước.
Anh vớt những miếng khoai tây bị cháy ra, mặt khác rất nhanh xào một ít rau xanh rồi múc ra.
Lúc này Thẩm Uyển cũng rửa tay xong, đi tới giúp anh bưng cơm, cầm bát đũa.