----
Trên bàn cơm, Thẩm Uyển nói với anh chuyện khảo hạch hôm nay, cũng nói cả chuyện gặp người ba cặn bã kia cho anh biết.
Tô Yến Thành nghe thấy cô trực tiếp gọi người ba ruột thịt là cặn bã thì cũng không có phản ứng gì, lại gắp cho cô một đũa thức ăn mới rồi nói:
"Không muốn nhận thì không nhận, nếu như sau này ông ta lại đến tìm em thì lập tức nói với anh, anh đi giải quyết."
Anh biết sau khi Thẩm Uyển theo mẹ tái hôn vào Thẩm gia đã đổi họ, từ khi hai người kết hôn, Thẩm Uyển căn bản không muốn thông báo cho người ba ruột thịt thì anh đã biết Thẩm Uyển và người ba ruột thịt không có ý định liên lạc nữa.
“Sao ông ta dám có can đảm đến gặp em? Chẳng lẽ lúc này lại nhớ tới việc nhận em?" Thẩm Uyển và Tô Yến Thành ở chung càng lâu, cô càng bộc lộ bản chất thật ở trước mặt anh, có đôi khi phản ứng lại, cô cũng sẽ lo lắng anh có cho rằng cô quá ích kỷ hay không.
Nhưng Tô Yến Thành mỗi lần đều đứng về phía cô, đồng ý với suy nghĩ của cô, thoải mái cho cô rất nhiều niềm tin.
Lần này cũng là như vậy, Tô Yến Thành gần như không suy nghĩ gì liền gật đầu, nói:
"Ông ta từ nhỏ chưa từng làm tròn một phần trách nhiệm của người cha với em, em cũng không cần để ý tới một ít hành động hiện tại của ông ta, tóm lại có anh ở bên, có vấn đề gì anh sẽ cùng em giải quyết."
……
Ngày hôm sau, cuộc tuyển chọn vẫn được ấn định tại Cung Văn Hóa, Thẩm Uyển sau khi đến liền giúp cô Quý thống kê danh sách đội múa.
Hôm nay phải tiến hành tuyển chọn đợt cuối cùng, đội múa của đoàn Văn Công lần này chỉ tuyển được 10 người, cạnh tranh vẫn vô cùng kịch liệt.
Mới bắt đầu tuyển chọn không lâu, Thẩm Uyển vốn đang đứng bên cạnh cô Quý cùng đi xem thực lực của những thí sinh kia như thế nào, bỗng nhiên có một nhân viên của Cung Văn Hóa tới tìm cô, nói trước cửa có một người tự xưng là ba cô muốn gặp cô.
Thẩm Uyển nghe xong thì dừng lại một lát, rất muốn trực tiếp nói cho người này biết ba cô Thẩm Kiến Quốc không ở Tương Thành, nhưng nghĩ lại, cô sợ Chu Văn Bác gây ra động tĩnh gì, ảnh hưởng đến việc tuyển chọn ngày hôm nay sẽ không tốt chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cuối cùng, cô vẫn quyết định đi ra ngoài gặp hắn một lần, đáy lòng cô cũng rất tò mò, lâu như vậy không gặp, Chu Văn Bác tìm cô rốt cuộc muốn nói cái gì.
Ngày hôm qua, Chu Văn Bác cùng vợ con tới đây, sắm vai một người cha ôn hòa nho nhã, hôm nay tới tìm Thẩm Uyển, vẫn là dáng vẻ dịu dàng tao nhã kia.
Bộ dạng hiện tại của hắn, không ai có thể nhìn ra lúc trước hắn chỉ là một cậu bé nghèo tốt nghiệp trung học cơ sở, xuất thân nông thôn.
Có thể mê hoặc con gái phó xưởng tới mức không để ý dáng vẻ bề ngoài mà bất chấp muốn đưa về ở rể, thậm chí thuyết phục ba để cho người ta cho lên làm chủ nhiệm phân xưởng, Chu Văn Bác quả thật có vài phần vốn liếng.
Thẩm Uyển thừa hưởng đôi mắt nổi bật nhất trên người ông, còn có cả tính cách lạnh nhạt ích kỷ của ông.
Ba con đứng đối diện, Thẩm Uyển chỉ nhìn ông cười nhạt, trong mắt không có bất kỳ tình cảm nào dành cho người ba ruột này.
Mà Chu Văn Bác nhìn cô, trong lòng cũng có chút tự hào.
Không thể không nói, Thẩm Uyển càng giống con gái của ông hơn.
Ánh mắt Chu Văn Bác hơi lóe lên, hắn tháo kính xuống, lau khóe mắt phiếm hồng, nghẹn ngào nói: "Uyển Uyển, con, còn nhận ra ba ba sao?"
Trước khi Thẩm Uyển lên bốn tuổi tên là Chu Uyển, mấy năm Chu Văn Bác kiên nhẫn dỗ dành Lý Lệ Hoa, có lẽ cô cũng cảm nhận được một chút tình thương giả dối của người ba từ ông.
Nhưng hiện tại, chuyện đó thì có liên quan gì đến cô.
Cho nên thần sắc Thẩm Uyển trở nên lạnh lùng, lạnh nhạt nói: "Không nhớ, ông tìm tôi có chuyện gì?"
Chu Văn Bác cũng không bất ngờ với thái độ của cô, chỉ lần nữa nghẹn ngào, thở dài nói:
"Uyển Uyển, ba biết con oán hận ba. Trước kia đúng là ba có lỗi với con, bây giờ ba con chúng ta gặp nhau ở đây chính là ông trời muốn ba bồi thường cho con, Uyển Uyển, cho ba một cơ hội được không?"