----
Thẩm Uyển đương nhiên từ chối, cô chỉ muốn theo đuổi chuyện mình muốn làm, hiện tại đoàn văn công tổng cục đã không còn chút ảnh hưởng gì đến cô.
Cô Quý vui vẻ ra mặt, sau khi được Trương Tú nhắc nhở mới hơi thu lại nụ cười.
Trương Tú biết nhà Thẩm Uyển ở Bắc Thành, chờ sau khi trận đấu kết thúc liền đặc biệt cho cô nghỉ một ngày để cô trở về đoàn tụ với người nhà.
Buổi tối hôm trận đấu kết thúc Thẩm Uyển liền trở về Tô gia, đã lâu không gặp bà Tô và chị Tô, vừa gặp, hai người đã vừa quan tâm vừa đau lòng nhìn cô không ngừng.
Cô không nói chuyện mình bị người đầu độc ở đoàn văn công cho họ biết, một là cô không có gì đáng ngại, hơn nữa là h cô đã giải quyết xong sự tình, không muốn họ lo lắng.
Sau đó bọn họ còn phải chạy tới một nơi khác, Thẩm Uyển chỉ có thể ở nhà một đêm, chiều hôm sau lại rời khỏi nhà.
Trước khi đi mẹ chồng và chị dâu đều rất không nỡ, nhưng sau khi Thẩm Uyển nói lần này cô muốn đi tìm Tô Yến Thành, hai người đều đồng loạt buông tay.
Bọn họ rời nhà gần nửa năm, Thẩm Uyển bớt chút thời gian sẽ gọi điện cho nhà họ Tô, vậy nên người nhà họ Tô đều biết tình cảm hai vợ chồng hiện tại hòa hợp, họ không thể làm kẻ ác phá tan nhà họ Tô.
Ngày thứ hai sau khi trở lại đội ngũ, bọn Thẩm Uyển lại xuất phát rời khỏi Bắc thành.
Nhưng lần này không phải trở về Tương thành mà là đi tới nơi quân đội thi đấu, các cô cũng muốn dành một màn ăn mừng chân thành nhất cho các dũng sĩ chiến thắng..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô Yến Thành ở chỗ cô sắp đến, cũng không biết lần này anh có lấy được thành tích tốt hay không.
Sắp gặp người rồi, cô muốn trực tiếp hỏi anh.
Sau khi rời khỏi Bắc thành, cô Quý cũng nói cho cô biết sự trừng phạt đối với đám người Tôn Thanh và Vương Xuân Yến.
Vương Xuân Yến bị tình nghi đầu độc đồng đội, đã trực tiếp khai trừ đảng viên quân đội và chuyển sang tòa án quân sự để kết án, sau đó có thể phải ngồi tù từ ba đến năm năm.
Người đàn ông trước đây cô cực lực bảo vệ cũng đã bị phát hiện có quan hệ nam nữ loạn lạc trong đoàn, vấn đề tác phong nam nữ trong đoàn rất nghiêm ngặt, sau này anh ta rất có thể sẽ bị đuổi việc.
Về phần Tôn Thanh, bởi vì hiện tại cô không thuộc quyền quản lý của quân khu Tương Thành, cho nên tội danh còn chưa được định ra nhanh như vậy, nhưng hiện tại nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực, sau này cô sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng hơn Vương Xuân Yến nhiều.
Sau sự cố này, điều may mắn duy nhất chính là Vương Xuân Yến còn chưa mất lương tâm như vậy, lượng bột t.h.u.ố.c tính toán không nhiều lắm, mà Thẩm Uyển cũng trùng hợp không uống nhiều nước, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng chuyện này không tạo thành hậu quả nghiêm trọng gì, nhưng trong đoàn vẫn rất coi trọng nó, cô Quý đã quyết định, trở về xin đoàn trưởng Lưu tăng cường khóa giáo d.ụ.c tư tưởng trong đoàn.