Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 302



----

 

Đoàn văn công Tương Thành giành được hạng nhất cuộc thi nhóm múa, một nhóm ca hát khác cũng giành được thành tích hạng ba.

 

Họ và các đoàn văn công chiến thắng khác cùng nhau tạo thành đội ngũ biểu diễn an ủi, cùng nhau đến căn cứ của cuộc thi lớn trong quân đội.

 

Bên này chỉ là tạm thời vòng lại một khối địa phương, liền cái sân khấu đều không có, các cô đám người này đến cũng chỉ có thể cùng những chiến sĩ khác giống nhau ở trong lều trại.

 

Nhưng tâm tình mọi người đều rất phấn khởi cao hứng, bởi vì có thể biểu diễn cho đội ngũ quán quân, đây đối với các cô mà nói cũng là một loại vinh dự.

 

Ngày đầu tiên Thẩm Uyển theo xe đến đây, cũng không nhìn thấy Tô Yến Thành.

 

Theo những người ở lại căn cứ, cuộc tập trận chung cuối cùng đang diễn ra và phải mất ít nhất ba ngày để phân tanhg bại.

 

Ba ngày này cũng là thời gian diễn tập dành cho họ.

 

Đoàn văn công Bắc Thành với tư cách tổ vũ đạo biểu diễn hạng hai cũng đi tới căn cứ bên này, mặt khác còn có đội ngũ chiến tanhg khác, mọi người từ trước đến nay chưa từng thấy qua, cũng phải thích ứng thích ứng.

 

Đợi đến giữa trưa ngày thứ ba, các cô Thẩm Uyển đang tập luyện trong đại lễ đường đã bố trí sẵn, chợt nghe bên ngoài truyền đến rất nhiều tiếng hoan hô, dường như đang nghênh đón đội ngũ chiến tanhg trở về.

 

Các chiến sĩ có thể tới tham gia đại luận võ trong quân cũng đều là nhân vật lợi hại được tuyển chọn ưu tú trong các quân khu, các nữ binh đoàn văn công nghe được động tĩnh bên ngoài tâm tư mỗi người bắt đầu di động, có người thừa dịp các chính trị viên không chú ý, len lén ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tâm thần Thẩm Uyển cũng khó mà tập trung được, nghĩ sẽ không phải bọn Tô Yến Thành đã trở lại đâu, trận đấu hẳn là đã kết thúc rồi.

 

Các chính trị viên quát lạnh một tiếng, kéo sự chú ý mơ hồ bất định trong đại lễ đường về, Thẩm Uyển cũng cố gắng tập trung phối hợp với buổi tập tiếp theo.

 

Khó khăn lắm mới chịu đựng được đến giờ cơm tối, sau khi kết thúc một ngày huấn luyện, Thẩm Uyển thay quần áo, thu dọn đồ đạc đi ra khỏi đại lễ đường.

 

Vừa tới cửa thì nghe thấy xung quanh có rất nhiều tiếng bàn tán, hình như là muốn nói ở cửa có một sĩ quan rất đẹp trai rất hung dữ, không biết đang đợi ai.

 

Thẩm Uyển dừng chân một chút, lập tức bước nhanh hơn đi ra ngoài, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tô Yến Thành đang đứng dưới bậc thang.

 

Anh dường như có cảm giác quay đầu nhìn về phía cô, bốn mắt nhìn nhau, hai người không hẹn mà cùng nở nụ cười.

 

Tô Yến Thành thoạt nhìn hẳn là đã nghỉ ngơi và hồi phục, nhưng trên người anh còn có mệt mỏi không che giấu được, lần này so với anh hẳn là mệt c.h.ế.t đi được.

 

Hai vợ chồng thật vất vả mới gặp nhau, nhưng cũng không thể nói chuyện đàng hoàng, cuộc thi đấu cuối cùng của Tô Yến Thành hôm nay vừa kết thúc, ngày mai chính là đại hội khen ngợi, đám người Thẩm Uyển cũng phải chuẩn bị cho buổi biểu diễn sau đại hội khen ngợi vào ngày mai.

 

Hơn nữa trong căn cứ cũng mặc kệ ngươi là vợ chồng hay là đối tượng đứng đắn, người đến người đi, cũng không có cho bọn họ chỗ nói chuyện riêng, cho nên hai người cũng chỉ có thể thừa dịp lúc ăn cơm, đối diện ngồi xuống trao đổi một chút tình huống gần đây của mình.

 

Thẩm Uyển nói cho anh biết đoàn văn công của các cô đạt được hạng nhất trong cuộc thi tổ vũ đạo, cô còn nhận thêm một bằng khen, Tô Yến Thành cười khen cô lợi hại, cũng chúc mừng cô đạt được thành tích tốt, cũng có qua có lại nói cho cô biết kết quả thi đấu của mình.

 

Trận đấu quân diễn liên hợp cuối cùng anh dẫn dắt đội ngũ đạt được hạng nhất, mặt khác Tô Yến Thành còn tham dự xạ kích cá nhân, vật lộn các hạng mục huấn luyện thể lực, đều đạt được thứ hạng tốt, trong đó xạ kích không chỉ đạt được hạng nhất, còn phá vỡ kỷ lục liên kích tối đa trước đây.