----
Bắt đầu từ ngày hai mươi bảy hai mươi tám trở đi, nhà nhà đều đang chuẩn bị hàng tết, mùi thơm của các loại thịt chiên viên bay khắp viện, những đứa trẻ thèm ăn không còn lòng dạ nào chơi bời nữa.
Bởi vì tối 30 Tết anh rể Vu Hồng Hà và Tô Yến Thành đều phải trực ban ở bộ đội, đoàn văn công chỗ Thẩm Uyển cũng biểu diễn liên hoan mừng năm mới ở hồi trường lớn của bộ đội, cho nên Giang Hồng Liên quyết định dời bữa cơm tất niên đến trưa 30 Tết.
Vì muốn xem sân khấu buổi tối của vợ, Tô Yến Thành cố ý thay đổi ca trực ban ngày với người khác, chỉ có thời gian ăn cơm trưa. Vu Hồng Hà cũng giống anh, cơm tất niên không giúp được gì, hai người chỉ có thể tranh thủ thời gian quay về ăn bữa cơm đoàn viên.
Cho nên buổi sáng ngày ba mươi, Thẩm Uyển cố ý xin nghỉ nửa ngày đi qua hỗ trợ cô ấy trước. Sắp sang năm mới cô không tới tay không, cố ý đem một ít đồ ăn mà Lý Lệ Hoa gửi tới nhà chị gái, chuẩn bị thêm món ăn vào bàn cơm trưa.
Buổi sáng thức dậy ăn cơm sáng xong cô liền tới. Lúc đến nhà họ Vu thì Giang Hồng Liên cũng đã tự mình bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn lát nữa sẽ dùng. Tiểu Lệ và Tiểu Dương đều hiểu chuyện không chạy loạn, ở nhà giúp mẹ.
Thẩm Uyển chào chị gái, để đồ xuống đi rửa tay rồi cũng chuẩn bị tới nấu cơm tất niên giúp.
Giang Hồng Liên vốn định nói không cần, nhưng cô ấy không ngăn được Thẩm Uyển, đành phải sắp xếp một số việc vặt bóc hành bóc tỏi cho cô.
Không phải cô ấy coi thường tài nấu nướng của Thẩm Uyển mà là cô ấy nghe con gái nói, em dâu đã bận rộn ở trong đoàn văn một thời gian rồi, nghĩ đến việc buổi tối cô còn phải lên sân khấu nên không muốn để cô quá mệt mỏi.
Bữa cơm tất niên trưa nay Giang Hồng Liên đã chuẩn bị mười hai món ăn, có mặn có chay. Nguyên liệu nấu ăn cần dùng đã bắt đầu chuẩn bị từ hai ngày trước, cho nên quả thật Thẩm Uyển cũng không giúp được gì.
Thẩm Uyển ở trong bếp giúp cô ấy chuẩn bị một lúc, sau đó Giang Hồng Liên liền bảo cô ra ngoài nghỉ ngơi, chỉ để lại con trai giúp mình xem lửa.
Tiểu Lệ cũng là một thành viên được chọn lên sân khấu diễn tối nay, nhân lúc có thời gian, Thẩm Uyển bèn bảo cô bé vào nhà xem luyện tập thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giang Hồng Liên thừa dịp rảnh rỗi bưng tới cho cô một đĩa khoai lang viên cùng thịt viên làm đồ ăn vặt, thấy bây giờ con gái đã múa có bài có bản thì cảm kích nói với Thẩm Uyển: "Tiểu Lệ có thể có ngày hôm nay là nhờ Uyển Uyển dạy nó đấy."
"Chị à, em cùng lắm chỉ cho Tiểu Lệ một cơ hội, hiện tại con bé có thể múa tốt như vậy đều là do Tiểu Lệ tự mình cố gắng."
Thẩm Uyển cười, ăn ngay nói thật.
Cô bé Tiểu Lệ này có thiên phú lại chịu được khổ, nếu sau này thật sự có thể thi vào đoàn văn công thì khẳng định có thể có được thành tựu không tồi.
Bây giờ Giang Hồng Liên còn chưa nghĩ xa như vậy, trước mắt cô ấy chỉ cảm thấy con gái đã rất tuyệt vời, chỉ cần cô bé còn muốn múa thì gia đình sẽ tiếp tục ủng hộ.
Mười hai giờ trưa, Tô Yến Thành và Vu Hồng Hà kết bạn cùng nhau trở về. Giang Hồng Liên vừa vặn bưng món ăn lớn cuối cùng lên, mọi người đều tự đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm tất niên.
Trên bàn cơm, tất cả đều tự nói vài câu chúc tốt đẹp cho năm sau, lại lấy trà thay rượu chạm cốc, náo nhiệt đón năm mới.
Hơn hai giờ chiều, sau khi Thẩm Uyển ở lại giúp Giang Hồng Liên thu dọn xong xuôi mới đưa Tiểu Lệ về đoàn văn công.
Sân khấu biểu diễn buổi tối đã được sắp xếp xong xuôi, lúc ba giờ mọi người tiến hành buổi tập cuối cùng, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi màn đêm buông xuống, các người vợ lính ăn cơm tất niên sớm đã mang theo con cái với hạt dưa kẹo lạc, chen vào trong hội trường chờ xem biểu diễn vô cùng náo nhiệt.
Còn có những chiến sĩ trẻ tuổi không có ngày nghỉ trở về nhà đón năm mới, lại không cần trực ban cũng đều đến xem biểu diễn. Mọi người túm năm tụm ba ngồi, trên mặt ai nấy đều tràn đầy nụ cười.