Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 326



----

Hơn bảy giờ sáng, mọi người lần lượt sửa soạn, lúc sáng Tô Yến Thành cũng đã rửa mặt xong xuôi sau đó mua đồ ăn sáng về.

 

Thẩm Uyển chờ Tô Yến Thành trở về mới mang giày xuống giường rửa mặt, hai người ở trên xe lửa ăn sáng xong thì bắt đầu thu dọn đồ đạc, xe lửa đã gần đến nhà ga rồi.

 

Bên ngoài nhà ga, sáng sớm Lý Lệ Hoa và ba Thẩm đã đến nhà ga đón hai người, Thẩm Gia cũng muốn đến, nhưng hôm nay không phải cuối tuần, cậu còn phải đi học, nên không đến được.

 

"Sao xe vẫn chưa đến."

 

Một năm qua Lý Lệ Hoa cũng không thay đổi gì nhiều, chỉ là đã hơn một năm không gặp được con gái, khó tránh khỏi có chút mong chờ.

 

Ba Thẩm mặc thường phục, nhưng khí thế trên người ông còn có chiếc xe quân dụng đỗ sau lưng hai người khiến những người khác phải chùn bước, tránh xa.

 

Ông Thẩm an ủi vợ: "Đừng nóng lòng quá, có lẽ là xe lửa đến trễ."

 

Hai người lại đợi hơn mười phút, Lý Lệ Hoa tinh mắt phát hiện Thẩm Uyển từ trong nhà ga đi ra, vội vàng nở nụ cười chào đón.

 

Lý Lệ Hoa đi qua vài bước khoác lấy cánh tay con gái, đ.á.n.h giá từ trên xuống dưới, vui vẻ nhìn con rể đi bên cạnh: "Uyển Uyển, Yến Thành, vậy là thấy được hai con rồi, hay con đi xe có mệt không?"

 

Tô Yến Thành xách theo hai cái túi, cười nói:

 

"Mẹ, ba, hai chúng con không mệt, phiền hai người tới đón chúng con quá."

 

"Phiền cái gì mà phiền, không có phiền, đều là việc nên làm mà, lẹ lên, chúng ta về nhà thôi." Lý Lệ Hoa kéo con gái, gọi con rể, cười hì hì lên đường.

 

Ba Thẩm muốn đưa tay đón hành lý trên tay Tô Yến Thành, lại bị anh né ra, "Ba, con xách được mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mấy người ngồi lên xe, Tô Yến Thành không biết đường, nên là ba Thẩm lái, anh ngồi ở ghế lái phụ, Thẩm Uyển và Lý Lệ Hoa ngồi ở ghế sau.

 

Từ lúc hai người lên xe, Lý Lệ Hoa không hỏi không ngừng về tình hình gần đây của con gái, nhưng cũng không lạnh nhạt với con rể, thỉnh thoảng quan tâm hỏi anh vài câu.

 

Nơi đóng quân của ba Thẩm ở sâu trong núi, đường núi khó đi, ghập ghềnh hơn hai giờ mới nhìn thấy cổng quân khu.

 

Tô Yến Thành xuống xe đem giấy chứng minh thân phận và giấy phép đến thăm của hai người đưa cho các chiến sĩ gác cổng xem,  xác nhận lại nhiều lần mới cho họ thông hành.

 

Ông Thẩm lái xe đến cổng, cách khu tiến quân không xa, mấy người xuống xe cùng nhau đi về phía sân nhà.

 

Sân nhà bên này so với khu bên Tô Yến Thành có vẻ lạc hậu hơn một chút, không có nhà lầu, chỉ có những dãy nhà vuông .

 

Nhà của ba Thẩm và mẹ ở dãy đầu tiên, căn thứ hai, sân không lớn không nhỏ, xung quanh có tường vây cao hơn một mét, đối diện cổng sân, nhà có ba gian chính, trái phải là phòng ngủ, ở giữa là phòng khách, phía tây là hai phòng thấp hơn một chút một phòng bếp và một phòng tắm.

 

Khoảng đất trống trong sân cũng không lớn, phía tây gần nhà bếp mới có một cái giếng, phía đông là một mảnh đất trồng rau nhỏ, Lý Lệ Hoa không biết trồng trọt, cũng chỉ trồng một ít tỏi non, hành lá rau hẹ và các loại cây dễ trồng.

 

Hai phòng ngủ trong nhà trước giờ là ba Thẩm và Lý Lệ Hoa ở một phòng, Thẩm Gia một mình một phòng, nhưng sau khi biết Thẩm Uyển sắp đến, cha Thẩm tìm một chiếc giường gấp để ở khoảng trống trong nhà, ngường phòng của Thẩm Gia cho hai người bọn họ 

 

Lý Lệ Hoa cũng đã dọn dẹp phòng ốc xong xuôi chiếc giường một mét rưỡi được trải ga giường sạch sẽ, còn để thêm màn chống muỗi.

 

Những lời muốn nói trên đường đi cũng đã nói nhiều, sau khi đến nhà mới của ba mẹ, Lý Lệ Hoa dẫn Thẩm Uyển đi xem nhà trước và nhà sau, nói cho cô biết khi ba mẹ mới tới nhà này như thế nào, sau đó bày trí ra sao.

 

Hai mẹ con đã lâu không gặp, trong lúc ba Thẩm nói chuyện với Tô Yến Thành ở ngoạ phòng khách, Lý Lệ Hoa lại kéo con gái vào trong phòng nói chút chuyện riêng tư, đơn giản cũng chỉ hỏi con gái và con rể ở chung có hợp hay không hay người có cãi nhau, giận dỗi gì linh tinh không.

 

Mấy lần trước gọi điện thoại, trước mặt con rể bà không tiện hỏi, cũng sợ con gái cách điện thoại chỉ nói chuyện vui không nói chuyện buồn cho bà, nhưng bây giờ Lý Lệ Hoa tận mắt nhìn thấy con gái, nhìn sắc mặt hồng hào trắng nõn của con, bà biết cuộc sống của con gái và con rể chắc là rất tốt.