----
Một lát sau, Vu Hồng Hà trở lại, nhìn thấy hai người Tô Yến Thành ngồi đó, vui vẻ chào hỏi bọn họ, rồi lập tức ngồi xuống trò chuyện với Tô Yến Thành.
Sắp đến giờ cơm tối, Giang Hồng Liên đứng dậy đi vào phòng bếp, Thẩm Uyển để ly xuống đi theo giúp cô.
Giang Hồng Liên cũng không khách sáo với cô, sắp xếp một ít việc vặt như nhặt rau rửa rau cho cô, hai người vừa làm vừa trò chuyện.
Sau đó Tiểu Dương ở bên ngoài cả buổi chiều chạy về nhà điên cuồng uống nước, bị mẹ mình trực tiếp giữ lại bắt nhóm lửa.
Vốn dĩ Tiểu Dương không vui, đồng bọn của cậu bé còn ở bên ngoài chờ cậu ấy tập hợp, chỉ là sau khi gặp cô, lại ăn bánh ngọt cô mua cho, cậu ấy mới cam tâm tình nguyện ở lại.
Cơm tối nhanh chóng được làm xong, Tiểu Lệ cũng trở về trước bữa cơm tối, ngoan ngoãn gọi mọi người sau khi giúp mẹ bưng bát cầm đũa lên bàn.
Lúc ăn cơm, chủ đề nói chuyện giữa Vu Hồng Hà và Tô Yến Thành còn chưa kết thúc, trên bàn cơm mọi người cũng không có quy tắc ăn không nói ngủ không nói, nên tự nhiên nói chuyện với nhau.
Vu Hồng Hà gắp một đũa thịt khô xào ớt, ăn ngon lành đồng thời nhắc tới Tô Yến Thành:
"Đúng rồi, đội viên trong đoàn bọn em đi tham gia diễn luyện ở Yến Thành đều đã được tuyển xong rồi, hôm nay anh và Hà tham mưu ở đoàn bọn em nói chuyện hai câu, lần này có phải là em dẫn đội không?"
Động tác gắp thức ăn của Thẩm Uyển dừng lại, rồi lập tức tiếp tục vươn đũa ra, gắp một miếng trứng gà xào bỏ vào trong bát.
Việc quân khu Tương Thành và quân khu bên cạnh tiến hành diễn tập liên hợp không được xem là bí mật trong quân đội, bởi vì bắt đầu từ tháng trước, các trung đoàn đã tuyển chọn chiến sĩ có năng lực nổi bật để chuẩn bị cho diễn tập.
Cô chỉ là không ngờ tới, lần này Tô Yến Thành cũng muốn đi, có điều nó cũng nằm trong dự đoán của cô.
Quả nhiên ngay sau đó đã nghe Tô Yến Thành không do dự gật đầu nói: "Đúng vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nói xong, bàn tay anh đặt dưới bàn, không dấu vết nắm lấy tay vợ mình bên cạnh.
Thẩm Uyển nhìn thoáng qua anh, khuôn mặt bình tĩnh tiếp tục ăn cơm, thỉnh thoảng cũng sẽ cười nói vài câu với Giang Hồng Liên.
Chỉ là cô cảm thấy thức ăn vừa nãy vẫn còn thơm ngon bỗng nhiên có chút tẻ nhạt vô vị.
Cũng không phải nói tay nghề của Giang Hồng Liên không tốt, chỉ là tâm trạng của cô bị ảnh hưởng, bất tri bất giác, cô không biết bắt đầu từ khi nào, không muốn rời xa Tô Yến Thành, cho dù chỉ là chia tay ngắn ngủi.
Sau khi hai người ăn xong cũng không ở lại lâu.
Chờ bọn họ đi, Giang Hồng Liên lập tức giận dữ trừng mắt nhìn người chồng Vu Hồng Hà.
Vu Hồng Hà vội vàng đứng dậy giúp vợ thu dọn bát đũa, kết quả vẫn không làm cho Giang Hồng Liên nguôi giận, anh ta thật sự không thể hiểu được, bản thân lại chọc trúng chỗ nào của vợ.
"Muốn em nói anh sao đây, chuyện công việc thì nói ở đoàn bộ là được rồi, hai người Yến Thành vất vả lắm mới tới thăm một chuyến, anh nhất định phải nói chuyện công việc ở nhà à, chẳng phải thích lo chuyện không đâu sao, tại sao không biết quan sát gì hết vậy."
Vu Hồng Hà quả thực oan uổng muốn c.h.ế.t, anh ta đường đường là ông chủ lớn, vẫn là không hiểu rốt cuộc tại sao vợ mình tức giận.
Trước lúc hai vợ chồng Yến Thành đến, chẳng phải anh ta cũng nói chuyện công việc sao.
Có điều anh ta vẫn tích cực nhận sai: "Vâng, vâng, vợ à, anh xin hứa lần sau sẽ không lôi Yến Thành nói chuyện công việc nữa."
Giang Hồng Liên hiểu rõ anh ta nhất, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra anh ta vẫn không hiểu mấu chốt của vấn đề.
Lúc này tức giận trực tiếp nói rõ với anh ta:
"Vừa nãy Uyển Uyển rõ ràng chưa biết chuyện Yến Thành muốn đi dẫn đội, anh vừa nói vậy khiến cô nghe xong trong lòng rất khó chịu, anh nói xem rốt cuộc trên bàn cơm anh đã nói lung tung cái gì? Lần sau đừng nói lung tung nữa."