----
Trên người Thẩm Uyển quả thật có chút triệu chứng m.a.n.g t.h.a.i mới có, ví dụ như dễ mệt rã rời, lượng cơm ăn tăng lên.
Nhưng hiện tại cách lúc Tô Yến Thành rời đi cũng mới qua hơn nửa tháng, cho dù thật sự có loại khả năng này thì bệnh viện cũng không kiểm tra ra được.
Cho nên Giang Hồng Liên nhất thời lanh mồm lanh miệng nói xong, thấy vẻ mặt Thẩm Uyển không đúng, sợ sau khi cô trở về một mình ở nhà suy nghĩ lung tung ngược lại ảnh hưởng đến tâm trạng nên suy nghĩ một chút lại sửa miệng nói:
"Có điều cũng chưa chắc, tháng này em đã tới ngày chưa?"
Vẻ mặt Thẩm Uyển có chút hoảng hốt, nghe cô ấy nói mới lắc đầu bảo:
"Còn chưa tới ngày ạ.”
Kinh nguyệt của cô rất chuẩn, vẫn luôn tới vào cuối tháng, nhưng cũng sắp rồi.
Giang Hồng Liên nở nụ cười áy náy nói:
"Thế là đúng rồi, bằng không em cứ coi như chị nói bừa đi, chờ tới ngày thì em sẽ biết thôi.”
Thẩm Uyển cũng cười với cô ấy, tỏ vẻ không để ý.
Nhưng không biết tại sao trong lòng cô mơ hồ có chút dự cảm khó hiểu.
Thời gian lại trôi qua chừng nửa tháng, cách cuối tháng chỉ còn lại không đến mấy ngày, kinh nguyệt của Thẩm Uyển vẫn chưa tới.
Đợi đến đầu tháng năm, Thẩm Uyển quyết đoán xin nghỉ tới bệnh viện quân khu kiểm tra.
“Đồng chí, cô quả thật đã mang thai. Chúc mừng, hơn một tháng rồi đấy.”
Khi bác sĩ phụ khoa đưa kết quả kiểm tra cho cô, trong lòng Thẩm Uyển cảm thấy trầm lắng.
Kỳ thật từ ngày đó nghe Giang Hồng Liên vô tình nói ra, cô trở về lại cẩn thận phân tích các loại khả năng liền phát hiện khả năng m.a.n.g t.h.a.i quả thật rất lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong khoảng thời gian này, mấy lần lúc nói chuyện với Tô Yến Thành, thiếu chút nữa cô đã không nhịn được muốn kể với anh chuyện này, chỉ là còn chưa có chẩn đoán chính xác cuối cùng nên cô mới nhịn không nói.
Trước khi đến bệnh viện kiểm tra, cô cũng đã suy nghĩ mấy ngày, cũng chuẩn bị tâm lý. Nhưng khi thật sự nghe được bác sĩ tuyên bố tin tức cô đã mang thai, trong lòng cô vẫn không thể kiềm chế được sinh ra cảm xúc kích động kinh ngạc.
Trước khi chẩn đoán chính xác, cô chủ yếu suy nghĩ nếu thật sự m.a.n.g t.h.a.i thì cô nên sắp xếp công việc biểu diễn như thế nào.
Thậm chí có chút rầu rĩ, đứa bé này đến quá sớm.
Nhưng đến giờ khắc này, chính tai nghe được kết quả kiểm tra, Thẩm Uyển không hề có tạp niệm, trong đầu chỉ có một ý nghĩ.
Cô thật sự m.a.n.g t.h.a.i rồi, cục cưng đã ở trong bụng cô hơn một tháng.
Trong thời gian này cô cũng không hề phát hiện, mỗi ngày luyện tập động tác với biên độ lớn mà không có bất kỳ khó chịu nào.
Tuy rằng ngày đó được Giang Hồng Liên nhắc nhở, cô đã bắt đầu cẩn thận hơn, nhưng không biết có ảnh hưởng hay không.
Sau khi bác sĩ biết cô m.a.n.g t.h.a.i lần đầu đã nói với cô rất nhiều điều cần lưu ý, câu nói sau cùng đã khiến cô an tâm.
"Thời kỳ đầu m.a.n.g t.h.a.i quả thật phải cẩn thận hơn. Nhưng cơ thể của cô rất khỏe mạnh, hiện tại t.h.a.i nhi cũng rất ổn định, không cần quá lo lắng."
Thẩm Uyển yên tâm, lễ phép nói lời cám ơn với bác sĩ rồi cầm kết quả đi ra khỏi phòng khám.
Hiện tại tâm trạng của cô còn có chút vi diệu, có loại cảm giác mờ mịt sau khi sự mừng rỡ qua đi. Lúc này cô vô cùng hy vọng Tô Yến Thành có thể ở bên cạnh cô, bất kể là trấn an cô hay là cùng nhau chia sẻ tin tức tốt này đều được.
Lúc này ở một đầu khác của hành lang, Giang Hồng Liên mặc trang phục y tá trưởng dò xét trái phải, sau khi nhìn thấy cô lập tức bước nhanh tới, trên mặt mang theo nụ cười gọi cô lại hỏi:
"Uyển Uyển, em đã nhận được kết quả kiểm tra chưa?"
Hôm nay Thẩm Uyển tới kiểm tra đã nhờ cô ấy hẹn bác sĩ hộ, sau khi cô ấy bận rộn xong lập tức chạy tới. Em trai không có ở đây, cô ấy có trách nhiệm thay anh chăm sóc tốt cho em dâu còn trẻ.
Giang Hồng Liên đi tới bên cạnh cô lại hỏi một câu.
"Thế nào? Bác sĩ nói như thế nào?”