Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 85



----

 

Bối phận và tuổi tác không phải là vấn đề lớn, bà nội Thẩm dần dần bị thuyết phục.

 

Lúc này, ông nội Thẩm ngẫm nghĩ rồi nói:

 

"Việc này vẫn tùy thuộc vào ý kiến của bọn trẻ."

 

Thẩm Uyển có chút ngạc nhiên liếc nhìn ông ta, không ngờ ông ta lại mở miệng suy nghĩ cho cô.

 

Bà cụ Tô liên tục gật đầu:

 

"Ông nói phải, tất cả chúng ta đều muốn tốt cho con cháu, cũng phải xem hai đứa nhỏ có thể hòa thuận hay không."

 

"Hôm nay tôi đến đây không phải là muốn quyết định ngay lập tức.

 

Không phải giờ vừa đúng là khoảng thời gian Yến Thành được nghỉ phép ở nhà sao?

 

Nếu có thể thì hãy để hai đứa trẻ qua lại trước, nếu chúng có thể hòa thuận thì mọi người đều vui vẻ."

 

Sau khi bà nói xong, tất cả mọi người lại nhìn về phía Thẩm Uyển, đặc biệt là dì Tô, trong lòng vô cùng phức tạp.

 

Bà nội Thẩm cũng nghĩ đến hôn ước lúc trước, cũng nghĩ đến quan hệ giữa Tô Yến Thành và Tô Lộ Hoài, nhất thời im lặng một hồi.

 

Tuy nhiên, bà cụ Tô như thể không phát hiện bầu không khí khó xử hiện tại, tự nhiên giải vây cho Thẩm Uyển:

 

"Lúc trước định ra hôn ước này cũng không chỉ định cụ thể là ai, trước đó chúng ta đã chọn sai một lần, lần này hãy để chúng nó tự qua lại đi."

 

Trong chuyện hôm nay, người thật sự có thể làm chủ cho Thẩm Uyển chính là Lý Lệ Hoa, nhưng bà chưa nói tiếng nào, lúc này mới đứng dậy phụ họa nói hùa theo:

 

"Bà nói cũng có lý, tôi là người làm mẹ, cũng không hy vọng con gái mình lấy được người thật tốt mà chỉ cần nó thích và hạnh phúc là được."

 

Mặc dù Thẩm Uyển cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên khi nghe bà cụ nhà họ Tô nói chuyện nhưng Lý Lệ Hoa liếc mắt một cái là có thể nhìn ra con gái mình thật sự nghĩ gì, bà cũng không bài xích đứa con trai út của nhà họ Tô.

 

Bởi vì con gái sẵn lòng, Lý Lệ Hoa tất nhiên sẽ không bắt bẻ.

 

Ông nội Thẩm và bà nội Thẩm đương nhiên không có ý kiến, về phần ba Thẩm, lúc này không ai nhớ tới việc hỏi ý kiến của ông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bà cụ Tô mỉm cười nói vài câu tốt đẹp, trước khi đi, bà kéo Thẩm Uyển nói sau này thường xuyên đến nhà chơi.

 

Đây đều là lời thoại của dì Tô trước kia.

 

Ngay khi những người khác rời đi, ông nội Thẩm và bà nội Thẩm còn đang tiêu hóa chuyện này.

 

Lý Lệ Hoa kéo con gái vào phòng, hỏi riêng:

 

"Uyển Uyển, nói cho mẹ biết, trước kia con có quen biết con trai út của nhà họ Tô không?"

 

Thẩm Uyển ngồi xuống xong cũng không hề ngượng ngùng, trực tiếp gật đầu thừa nhận với bà.

 

Tính con gái tương đối độc lập, Lý Lệ Hoa chưa bao giờ can thiệp vào quyết định của cô, nhưng bà không thể không quan tâm.

 

Lý Lệ Hoa hỏi: "Nói cho mẹ biết, bây giờ con nghĩ như thế nào?"

 

Thẩm Uyển liền kể cho bà bắt đầu từ lần đầu tiên hai người gặp mặt, bà cụ Tô bảo anh tiễn mình, giấu vài chi tiết nhỏ ở giữa, cuối cùng nói cho bà biết bây giờ cô nghĩ gì.

 

"Mẹ ơi, bọn con rất hợp nhau, chúng ta cũng hiểu rõ gốc rễ nhà họ Tô, hơn nữa vừa rồi bà cụ Tô cũng đã nói bọn con cứ tự qua lại trước.

 

Mẹ yên tâm, trong lòng con tự có cân nhắc."

 

"Con thông minh hơn mẹ, nếu đã nghĩ kỹ thì con cứ làm theo cách riêng của con. Bất kể con muốn làm gì, mẹ cũng sẽ ủng hộ con."

 

Lý Lệ Hoa liếc nhìn con gái, cười hài lòng.

 

Hai mẹ con bàn bạc rồi bước ra khỏi phòng.

 

Bà nội Thẩm liếc nhìn biểu cảm của Lý Lệ Hoa, muốn hỏi gì đó nhưng lại bị ông nội Thẩm kéo xuống, nuốt lời lại.

 

Lý Lệ Hoa không nhìn thấy, trong lòng bà thật ra có thành kiến lớn với mẹ chồng, không quan tâm bọn họ có tò mò hay không.

 

...

 

Thẩm Tình bốc đồng rồi chạy ra ngoài, nhưng mới vừa rời khỏi đại viện cô ta liền hối hận. Nhưng bây giờ quay lại thì chẳng phải sẽ khiến mẹ con Thẩm Uyển chê cười mình ư?

 

Cô ta nghiến răng và lên một chuyến xe buýt đến nơi khác.